Thế Giới Thứ Chín

Chương 814

"Rất xin lỗi, ta cũng không biết nàng là bằng hữu của ngươi." Thiên Phủ Viêm căn bản không biết phải giải thích với Địch Cửu như thế nào, hắn cũng biết bản thân giải thích với Địch Cửu, cũng không thể bào chữa được gì. Thế nhưng dưới tình huống phải đối với kẻ mạnh hơn hắn, hơn nữa Địch Cửu lại muốn giết hắn, hắn cũng chỉ có thể phản kháng một chút, sau đó nhận mệnh thôi.
"Ta thật sự không hiểu, thời gian ngươi ở bên ngoài bố trí Khốn Sát Trận dài như vậy, vì sao không lợi dụng Khốn Sát Trận kia để đối phó tên gia hỏa phản bội ngươi, chạy trốn đến trong tay của ta làm gì?" Địch Cửu hơi có chút kinh ngạc mà hỏi.
"Ngươi quả thật biết ta ở bên ngoài bố trí Khốn Sát Trận?" Thiên Phủ Viêm bỗng nhiên cảm giác được từng đợt lãnh ý phía sau, hắn thậm chí cảm thấy bản thân rất là ngây thơ. Ở bên ngoài liều mạng bố trí các loại Khốn Sát Trận, mà người hắn muốn đối phó lại nhìn hắn giống như thằng hề.
Địch Cửu cười ha ha, " Với chút điểm thủ đoạn Trận Đạo của ngươi cũng nghĩ đối phó ta, há chẳng phải ta sớm đã bị người khác đánh thành bả vụn rồi sao. Chỉ là một cái Khốn Sát Thần Trận cấp sáu, hơn nữa còn mượn người khác bố trí trận cơ, nói thật ra, ta thực sự không muốn để mắt tới."
Thiên Phủ Viêm nghe được những lơi này của Địch Cửu, trong lòng trầm xuống, không còn có nửa điểm ý nghĩ phản kháng, hắn đối với Địch Cửu khẽ khom người, "Vô luận là tu vi hay là Trận Đạo của đạo hữu so với Thiên Phủ Viêm ta đều cường đại hơn nhiều, nếu như đạo hữu cảm thấy Thiên Phủ Viêm ta còn có giá trị lợi dụng, vậy thì xin hãy tha cho ta một mạng, ta sẽ dốc hết sức lực trợ giúp đạo hữu, thậm chí trợ giúp đạo hữu rời khỏi Thất Luân chi địa. Nếu như đạo hữu cảm thấy ta không có giá trị lợi dụng, vậy thì hãy giết ta đi, ta cũng không trông cậy vào có thể tiến luân hồi."
Địch Cửu kinh ngạc nhìn Thiên Phủ Viêm, hắn không nghĩ tới gia hỏa này lại là người thức thời như vậy, nói chuyện ngược lại không chút che giấu.
Đây rất thích hợp khẩu vị của Địch Cửu, Địch Cửu không thích nhất là kẻ rõ ràng không có át chủ bài gì trong tay, thế nhưng lúc nói chuyện lại hết lần này tới lần khác cứ muốn phô trương lực lượng bản thân nhiều như thế nào.
"Không sai, ta thích lời nói này của ngươi. Ta gọi Địch Cửu, muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, nếu như câu trả lời của ngươi hữu ích, ta đều không để ý tha cho ngươi một lần, thậm chí còn cho phép ngươi ở chỗ này khôi phục tu vi cùng nhục thân của ngươi." Địch Cửu từ tốn nói.
Nghe được câu nói sau cùng của Địch Cửu, Thiên Phủ Viêm kích động đến mức có chút phát run. Hắn cho dù là Thất Luân Vương, cũng không có tư cách ngồi trên Hỗn Độn Nham Tương khôi phục nhục thân cùng tu vi a. Địch Cửu thế nhưng lại cho phép hắn làm như vậy, đây quả thực là nằm mơ đều không nghĩ đến.
Nếu như sớm biết có loại cơ hội này, nói không chừng hắn đã sớm hướng Địch Cửu quy hàng.
"Địch huynh xin cứ hỏi, Thiên Phủ Viêm ta nhất định biết được thứ gì đều sẽ nói hết không một chút giấu diếm." Thiên Phủ Viêm vẫn luôn ôm lòng quyết định muốn chết lại chợt phát hiện mình vẫn còn có chút cơ hội sống sót, chỗ nào sẽ lại bỏ lỡ?
Không chỉ có như vậy, ngay cả xưng hô cũng đổi thành Địch huynh.
"Ngươi nói nơi này còn có thể ra ngoài, làm cách nào để thoát khỏi đây?" Đây là việc Địch Cửu quan tâm nhất, hắn mơ hồ cảm giác được việc rời khỏi Thất Luân chi địa không phải rất đơn giản.
Dù lời hứa của Địch Cửu đều hư vô mờ ảo, Thiên Phủ Viêm cũng không chút do dự hồi đáp, "Muốn rời khỏi Thất Luân chi địa cũng chỉ có một biện pháp, đó chính là xé rách giới vực này rời đi."
Địch Cửu nghe đến đó, lập tức liền cau mày, hắn thử qua, đừng bảo là thực lực hắn hiện tại, coi như hắn bước vào Hợp Đạo, chỉ sợ cũng không cách nào xé rách giới vực nơi này.
Thiên Phủ Viêm tựa hồ biết suy nghĩ của Địch Cửu, hắn liền ôm quyền, "Địch huynh, nơi này chỉ có ta biết. Mà cũng chỉ do ta khống chế."
"Đã như vậy, ngươi vì sao còn lưu tại nơi này?" Địch Cửu có chút hoài nghi nhìn về Thiên Phủ Viêm.
Nhục thân của Thiên Phủ Viêm trên cơ bản đã khôi phục hoàn hảo, trước khi bị hắn đánh lén trọng thương, hồn phách cũng đã khôi phục không tệ. Mà Hỗn Độn Nham Tương nơi này, nhìn dáng vẻ của Thiên Phủ Viêm, hẳn là không cách nào giống Địch Cửu hắn chiếm được quá nhiều. Đã như vậy, Thiên Phủ Viêm căn bản cũng không có lý do lưu tại nơi này.
Hiều được Địch Cửu nghi vấn, Thiên Phủ Viêm cười khổ nói, "Mặc dù ta biết cách rời đi nơi này, cũng không đại biểu ta có khả năng xé mở nơi này. Lấy tu vi của Địch huynh, sợ rằng cũng phải đến bước thứ hai viên mãn, mới có thể xé mở nơi này."
Địch Cửu xem xét biểu lộ của Thiên Phủ Viêm, liền biết gia hỏa này nghĩ một đằng nói một nẻo. Rất hiển nhiên cho rằng hắn dù đến bước thứ hai viên mãn, cũng không có khả năng xé mở nơi này. Hắn cũng lười vạch trần lời nói của Thiên Phủ Viêm, chỉ là từ tốn nói, "Đã như vậy, việc ngươi biết cách ra khỏi nơi so với không biết, chẳng phải cũng không có nửa điểm khác nhau sao."
Thiên Phủ Viêm lắc đầu, "Không, giới vực này mặc dù không có cách nào ngang ngược xé mở, lại có thể thông qua một loại Phá Giới đại trận tự bạo, sau đó động thủ xé mở. Bất quá Phá Giới đại trận này ít nhất cần tới cấp bảy thần trận, ta ở chỗ này dốc lòng nghiên cứu pháp trận đã nhiều năm, vẫn y nguyên không có cách nào bố trí ra được cấp bảy thần trận. Địch huynh, ta biết ngươi khẳng định là một cái Thần Trận Đế cấp bảy, nếu như ngươi xuất thủ, tất nhiên có thể xé mở nơi này."
Nói đến đây, con mắt Thiên Phủ Viêm cũng bắt đầu tỏa ánh sáng. Địch Cửu đối với hắn bố trí ra cấp sáu Khốn Sát Thần Trận căn bản không thèm để vào mắt, hắn thấy, Địch Cửu hắn đã là Thần Trận Đế cấp bả không thể nghi ngờ.
"Loại Phá Giới Thần Trận này, ta chỉ sợ bố trí không được." Địch Cửu lắc đầu, hắn bây giờ vẫn còn cách cấp bảy Thần Trận Đế một con đường, mà con đường này từ đầu tới cuối lại không cách nào có thể vượt qua. Nếu như có Ngũ Phương Kỳ ở chỗ này, hắn ngược lại có thể bố trí ra được cấp bảy thần trận.
Thế nhưng dùng Ngũ Phương Kỳ chỉ để phá vỡ một giới, hắn sợ là cũng không nỡ.
Thiên Phủ Viêm hiển nhiên hiểu lầm lời nói của Địch Cửu, hắn nghĩ rằng ý của Địch Cửu cũng không phải là nói hắn bố trí không ra cấp bảy thần trận, mà là không biết phương thức bố trí Phá Giới Thần Trận.
Hắn cơ hồ không có cân nhắc liền lấy một cái ngọc giản đưa cho Địch Cửu, "Địch huynh, ngọc giản này là một viên cổ trận giản ta từng lấy được, bên trong có đủ loại phương thức bố trí Thượng Cổ đại trận. Trong đó có thủ đoạn bố trí Phá Giới đại trận."
Địch Cửu tiếp nhận ngọc giản, sau khi thần niệm của hắn quét vào bên trong, lập tức động dung. Đây tuyệt đối là một viên ngọc giản trân quý vạn phần, trong này có rất nhiều đại trận Địch Cửu đều chưa từng nghe nói qua.
Đối với Địch Cửu mà nói, hắn sở dĩ có thể trong khoảng thời gian ngắn trở thành một Thần Trận Vương cấp sáu. Không phải là bởi vì Trận Đạo truyền thừa của hắn ghê gớm cỡ nào, mà là bởi vì Quy Tắc Đại Đạo của hắn không tầm thường. Rất nhiều đại trận căn bản hắn cũng không có gặp qua, hắn sở dĩ bố trí được, ngoại trừ mượn nhờ một chút phương thức đơn giản Trận Đạo cấp thấp, còn dùng đến Quy Tắc Đại Đạo của mình diễn giải tới.
Đỉnh cấp đại trận trên ngọc giản này như mở ra một đại môn mới cho hắn, nếu hắn từ trong những đỉnh cấp đại trận này tìm ra được lối đi, vậy rất có thể trong thời gian ngắn nhất Trận Đạo của hắn lại lên một cấp độ mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận