Thế Giới Thứ Chín

Chương 246

Để luyện chế Ngưng Bích Đan thì chủ yếu là cần linh thảo cấp bảy Ngưng Nguyên Ma và linh thảo cấp bảy Bách Tử Đằng, tuy Địch Cửu có không ít linh thảo cấp bảy, nhưng số linh thảo phụ trợ lại không nhiều. Muốn luyện chế Ngưng Bích Đan, ngoại trừ các loại ấy ra thì còn cần vài gốc linh thảo cấp sáu trở xuống, hắn phải vét hết số hàng tồn mới vừa đủ.
Sau khi dọn dẹp đan lô, Địch Cửu làm giống y như lúc luyện chế Tuyết Nguyên Đan, đưa linh thảo vào rồi bắt đầu tinh luyện.
Thiên Hạ Đệ Cửu Trailer
Lúc trước, Kê Minh đã từng nói, trên Đan Đạo ngoại trừ đan lô, linh thảo, đan quyết, đan hỏa thì còn có một nhân tố vô cùng trọng yếu, đó chính là thần niệm.
Dù có lý luận tốt cách mấy nhưng thần niệm quá yếu thì thành tựu Đan Đạo cũng sẽ chỉ có hạn mà thôi.
Với thần niệm cấp mười thì hắn có thể nhẹ nhàng dùng thần niệm khống chế đan quyết, sau đó tách rời tạp chất rồi dung hợp linh dịch.
Thần niệm quá mức cường đại giúp Địch Cửu không hề phạm sai lầm. Nhưng sau khi thu đan, Địch Cửu lại đau lòng phát hiện cả sáu viên ấy chỉ đáng vứt đi, bởi vì không có viên nào sở hữu dù chỉ chút xíu linh tính.
Nếu như Kê Minh còn ở đây thì chắc chắn ông ấy sẽ chỉ điểm giúp cho lô thứ hai của hắn thành công, nhưng hiện giờ hắn không thể ỷ lại được nữa. Vả lại Kê Minh đã từng nói, linh đan thất phẩm nhất định phải do chính Địch Cửu suy nghĩ ra, nếu để ông chỉ dạy thì điều đó chẳng khác nào đang trói buộc Đan Đạo của hắn.
Hắn nghĩ đi nghĩ lại về thủ pháp luyện đan của mình, sau đó lại mô phỏng thêm mấy lần, tuy nhiên mãi vẫn chưa tìm thấy nguyên nhân thất bại nằm ở đâu.
Tổng cộng chỉ có ba lô Ngưng Bích Đan, Địch Cửu đắn đo một hồi mới quyết định thử luyện chế thêm một lô xem sao.
Quang Minh Tinh Không màu đen ào ạt xông ra, Địch Cửu vẫy tay vứt cặn bã trong đan lô đi rồi thêm vào đó từng gốc linh thảo, đồng thời hắn dùng thần niệm gần như bao trùm trong toàn bộ đan lô, kiểm soát hết thảy ba động trong đấy.
Thần niệm cấp mười cẩn thận quan sát nên toàn bộ quá trình phân giải linh thảo trong đan lô không thể trốn thoát sự khống chế của Địch Cửu. Linh thảo phân giải cực kỳ triệt để, cặn bã trong quá trình này đều bị Địch Cửu vớt ra ngoài.
Linh dược bắt đầu dung hợp theo đan quyết, Địch Cửu dựa theo cảm ngộ của chính mình để đánh từng đạo đan quyết ra.
Đan quyết rơi vào đan lô, đan dịch vừa dung hợp lại tiếp tục phân giải.
Địch Cửu đột nhiên có dự cảm không tốt, trình tự thoạt nhìn không có nửa điểm sai lầm, nhưng hắn chẳng hề cảm nhận được niềm vui khi luyện thành, cũng chẳng cảm thụ được khí tức của Ngưng Bích Đan.
Dược dịch theo đan quyết mà phân liệt ra, sau đó thành đan, tụ đan linh, thúc đan hình...
Sáu viên đan dược không có chút linh tính nào lần nữa nằm trong tay Địch Cửu, không cần nhìn thì hắn cũng hiểu rõ, lô Ngưng Bích Đan thứ hai đã thất bại. Vậy mà hắn vẫn chưa tìm thấy vấn đề mấu chốt nằm ở đâu.
Có lẽ do đan lô, đan lô này không phải do chính hắn luyện chế mà là lấy được từ Thích Gia Thương Lâu, một kiện Linh khí chỉ miễn cưỡng đạt tới trung phẩm.
Không phải hắn không có thực lực tự mình luyện chế đan lô mà là do hắn không có đủ vật liệu.
Địch Cửu nhìn thoáng qua Kiến Đỉnh, tuy nó có thể luyện chế linh đan thất phẩm, tuy nhiên Kê Minh từng nói tỉ lệ thành đan sẽ không quá cao.
Dù sao chỉ còn lại một lô đan dược, Địch Cửu quyết định dùng Kiến Đỉnh thử xem. Nếu vẫn thất bại, hắn sẽ đi mua một đan lô thật tốt, sau đó mới tiếp tục luyện tập.
Hỏa khắc mộc, tuy đã quyết định dùng Kiến Đỉnh luyện đan nhưng Địch Cửu vẫn không nghĩ ra ai lại đi muốn dùng gỗ để luyện chế đan lô.
Thần niệm thẩm thấu đến phía trên lò đan, Địch Cửu dễ dàng cảm nhận được cấm chế khá đơn giản trên đó. Đa số cấm chế mới chỉ đạt tới cấp bốn, chỉ có một đạo cấm chế cấp năm không hoàn chỉnh, hình như còn kém hơn một chút so với đan đỉnh hắn vừa dùng.
Địch Cửu lắc đầu, nếu như có đan đỉnh tốt hơn một chút thôi thì hắn chắc chắn sẽ không dùng loại mặt hàng kém cỏi như vậy.
Vẻn vẹn mấy phút đồng hồ, Địch Cửu đã triệt để luyện hóa tất cả cấm chế. Khi hắn chuẩn bị luyện đan, viên đá xám trong thức hải đột nhiên lay động kịch liệt, tựa hồ muốn xông vào trong Kiến Đỉnh.
Không chỉ như vậy, tia thiểm điện màu vàng trong viên đá còn tản mát ra từng vòng, từng vòng gợn sóng, Địch Cửu đã từng chứng kiến những gợn sóng màu vàng ấy, hắn biết đây là một loại đạo tắc.
Hắn vô cùng ngạc nhiên, bởi vì nếu hắn không lầm thì những đạo tắc đó dường như đang hô ứng với Kiến Đỉnh.
Chẳng lẽ cái đan lô này là một bảo vật sao?
Để viên đá xám cộng minh kịch liệt như thế tuyệt đối không phải thứ đơn giản. Phải biết khi hắn lấy được Thư Giới cũng không thể làm cho viên đá có phản ứng mạnh như vậy. Lúc đó hình như Thư Giới hướng tới viên đá và đạo thiểm điện màu vàng kia nhiều hơn là chúng hướng tới nó.
Địch Cửu chợt nghĩ đến Tiểu Thế Giới, lúc trước trong đấy có ẩn giấu thần niệm ấn ký và cấm chế mà hắn không cách nào tìm được. Hẳn là trong Kiến Đỉnh này cũng có cấm chế ẩn giấu tương tự.
Địch Cửu vội khống chế viên đá đang lắc lư không ngừng, sau đó dùng thần niệm toàn lực thẩm thấu vào bên trong Kiến Đỉnh. Sau một ngày tìm kiếm, Địch Cửu thất vọng thu hồi thần niệm, hắn không tìm được bất kỳ cấm chế nào cả.
Thư Giới, hắn phải cầu cứu Thư Giới.
Sau khi thần niệm tiến vào Thư Giới, hắn cực kỳ ngạc nhiên vì trang thứ nhất đã chẳng còn giống như những gì hắn nhớ trước đây. Nhìn sang trang thứ hai, hắn lập tức hiểu được, không phải do nó thay đổi mà là Thư Giới đột ngột nhiều thêm một tờ.
Một trang này vẽ một gốc cổ thụ khổng lồ, rõ ràng là chỉ trong một trang sách nhưng Địch Cửu cảm giác thần niệm của mình vô pháp chạm tới biên giới của cây cổ thụ ấy.
Trên đó còn có chú giải khá chi tiết. Cái cây nọ được gọi là Kiến Mộc, lá xanh thân tím, huyền hoa hoàng thực, trăm trượng không nhánh. Trên có cửu chi, dưới có cửu cẩu, kỳ thực như cỏ, kỳ diệp như mang...
Địch Cửu hít vào một ngụm khí lạnh, không ngờ Kiến Mộc trong truyền thuyết lại có thật. Hơn nữa còn có người biến thái đến mức dùng Kiến Mộc luyện chế thành một cái đan đỉnh, mà quan trọng hơn là đan đỉnh nọ đang ở ngay trước mắt hắn.
Da đầu Địch Cửu run rẩy, hắn không nghĩ tới mình có thể sở hữu được đan lô làm từ Kiến Mộc. Hắn tiếp tục đọc xuống dưới, “Thánh Nhân không hào, vũ trụ băng liệt, Kiến Mộc tán loạn, hóa thân ức vạn…”
Sau một hồi lâu, Địch Cửu mới thu hồi thần niệm. Vào thời viễn cổ, Thánh Nhân đại chiến khiến toàn bộ vũ trụ bị đánh nát, Kiến Mộc cũng biến thành vô số bã vụn, cái đan đỉnh này chắc hẳn được làm từ một khối trong số đó? Không biết liệu có phải là khối lớn nhất hay không nhỉ?
Nếu như hắn không có viên đá xám và Thư Giới, thì cũng sẽ không biết đây là đan đỉnh làm từ Kiến Mộc.
Không ngờ Đỉnh Đan sơn vậy mà lại thật sự có được loại đồ vật nghịch thiên như Kiến Mộc, tiếc là ngay cả bọn họ cũng không biết lai lịch của Kiến Đỉnh. Nhưng buồn cười nhất có lẽ phải kể đến đám người tham lam tiêu diệt Đan Đỉnh sơn, cướp đi một kiện Kiến Đỉnh giả rồi vứt lại Kiến Đỉnh thật.
...
Địch Cửu dọn sạch sẽ Kiến Đỉnh rồi lấy một lô Ngưng Bích Đan cuối cùng ra.
Trước đó hắn còn lo Đạo Hỏa của mình sẽ thiêu hủy mất cái Kiến Đỉnh, hiện tại thì đương nhiên chẳng cần phải lo lắng gì nữa. Nếu như Kiến Mộc dễ bị thiêu hủy như vậy thì nó cũng sẽ không có danh xưng khai thiên tích địa đệ nhất mộc. Chỉ có điều, vì sao Kê Minh lại nói cái đan đỉnh này có tỉ lệ thành đan cực thấp, thậm chí còn không thể luyện chế đan dược cao cấp nhỉ?
Đạo Hỏa tế ra, linh thảo cấp tốc hòa tan trong lò đan, thần niệm Địch Cửu vừa mới chạm đến linh dịch liền cảm nhận được khí tức quy tắc mênh mông.
Đúng rồi, phải tu luyện đạo tắc! Địch Cửu tức đến nổi vỗ mạnh vào đầu. Kê Minh đã sớm nói, muốn tiến bộ trên Đan Đạo thì hắn nhất định phải tạo ra con đường thuộc về mình. Nếu là Đan Đạo của hắn thì nhất định phải có đạo tắc Đan Đạo thuộc về hắn rồi.
Trước đó hắn dựa theo luyện chế thủ pháp linh đan lục phẩm để luyện chế linh đan thất phẩm, như vậy mà thành công được mới là lạ.
Lần này Địch Cửu dung nhập Tinh Không đạo tắc, quả nhiên đan hương rất nhanh liền phiêu tán ra, từng đạo đan vận bắt đầu ngưng tụ. Sau đó hắn rõ ràng cảm nhận được trong Kiến Đỉnh có một loại quy tắc khí tức thẩm thấu đến trong Ngưng Bích Đan, Ngưng Bích Đan thuận lợi thành hình.
Ngắn ngủi không đến một nén nhang, Địch Cửu đưa tay lấy ra mười hai viên Ngưng Bích Đan thơm nứt mũi, mỗi một viên đều có đan văn rõ ràng, đấy chính là tiêu chí của đan dược hạng nhất.
Địch Cửu ngạc nhiên nhìn số Ngưng Bích Đan trong tay, hắn ngẫm nghĩ hồi lâu mới hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Để sử dụng Kiến Đỉnh luyện đan thì thần niệm ít nhất phải trên cấp mười. Nếu không đạt tới thì vốn không cách nào sử dụng Kiến Đỉnh, bởi vậy nên đến tận bây giờ vẫn không có ai phát hiện chuyện này.
Chỉ cần thần niệm đạt đến cấp mười, dùng Kiến Đỉnh luyện đan chẳng những có thể giúp chất lượng đan dược trực tiếp lên cao một cấp bậc, mà khi luyện chế xong thì đan dược còn mang theo một loại khí tức quy tắc, loại khí tức đó tốt hơn hẳn so với bất kỳ đan dược nào khác.
Điều khiến Địch Cửu ngạc nhiên chính là Kiến Đỉnh lại cho ra thành phẩm nhiều hơn gấp đôi bình thường.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận