Thế Giới Thứ Chín

Chương 1601: Là Thái gia của ngươi

Dịch: Lap Tran
----
Chuyện gì xảy ra? Ba gã lập ngôn thánh nhân khác cũng dời ánh mắt lên người Như Bố. Như Bố nắm chặt hai bàn tay, hắn biết rõ Địch Cửu cường đại, tuy nhiên hôm nay bốn người bọn họ không sợ Địch Cửu, nhưng bốn người bọn họ muốn vây giết Địch Cửu chỉ sợ không dễ dàng. Cũng may nơi này là Vạn Tộc Thánh Thành, không thể trốn đi đâu, chỉ có thể đào thoát từ cửa thành. Hắn tin tưởng chờ tới khi Địch Cửu chạy trốn ra ngoài thì hộ trận sẽ bị đóng lại.
"Lúc trước ta bị ngươi ám toán ở Tam Y Thánh thành, hơn nữa cướp đi một cái vũ trụ Đạo Mạch cùng một quả quy tắc thạch hỏa đạo. Ta vốn chờ thương thế tốt hơn rồi mới đi tìm được người này để bắt lấy hắn, không nghĩ tới hắn còn dám xuất hiện ở Vạn Tộc Thánh Thành......" Như Bố nghiêm nghị nói ra.
Hắn biết rõ thực lực của Địch Cửu mạnh mẽ hơn hắn nhiều, nhưng mà hôm nay cũng không phải chỉ có một mình, mà là hắn cùng bốn tên lập ngôn thánh nhân khác. Hắn cũng không tin không làm gì được Địch Cửu. Theo lời hắn mới vừa nói ra thì dù cho Địch Cửu muốn chạy trốn thì ba tên đi cùng hắn cũng sẽ không bỏ qua Địch Cửu.
Chỉ cần tiêu diệt Địch Cửu, ai biết lời hắn nói là thật hay là giả dối đây?
"Động thủ! " Nam tu thân hình cao lớn nghe lời Như Bố nói xong thì là kẻ thứ nhất tế pháp bảo ra, đánh về phía Địch Cửu. Vũ trụ Đạo Mạch cùng quy tắc thạch hỏa đạo đều là đồ vật mà hắn cần gấp, không chỉ có hắn cần mà tất cả các thánh nhân bước thứ tư lập ngôn cũng cần.
Chính mình bước vào bước thứ tư nhưng cũng muốn cho hỏa diễm của mình cũng tấn cấp đến cùng cấp độ, đây cũng không phải là một chuyện đơn giản, dễ dàng.
Vạn tộc thánh thành có cấm chế tự động khắp nơi, chỉ cần đạo vận đao động đến một mức độ nhất định thì cấm chế sẽ trực tiếp khóa một phương không gian này lại, sẽ không để cho kẻ nào động thủ hủy diệt cấm chế.
Lập ngôn thánh nhân Hồng Lâm tộc có vóc người cao lớn động thủ, đồng thời không gian chung quanh đã bị khóa lại. Tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn cho rằng chỉ cần hắn động thủ thì ba người Như Bố ba sẽ cùng hắn động thủ, nơi này chính là Vạn Tộc Thánh Thành, căn bản cũng không có chỗ nào có thể trốn.
Lại để cho tên tu sĩ Hồng Lâm Tộc trước này không ngờ tới chính là sau khi hắn động thủ thì chỉ có một người theo hắn cùng một chỗ tế ra pháp bảot tấn công Địch Cửu mà thôi. Hai người còn lại thì không có động thủ, một tên tu sĩ có tai dài và chính bản thân Như Bố.
"Như Bố, tranh thủ thời gian động thủ, đây không phải là thời khắc đùa nghịch lòng dạ hẹp hòi....." Tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn tu sĩ nghiêm nghị kêu to.
Hắn nghĩ rằng Địch Cửu có thể gây tổn thương cho Như Bố mà còn dám tới Vạn Tộc Thánh Thành, tuyệt đối không phải hạng tu sĩ bình thường đơn giản. Như Bố nói không đúng sự thật, nhưng coi như là đối phương cường đại hơn cả Như Bố thì bốn người bọn họ đồng loạt ra tay cũng có thể nghiền ép. Mấu chốt là cả bốn phải cùng tiến lên mới có thể nghiền ép nha..., hiện tại chỉ có hai người ra tay đầu thôi? Tai dài một mực có chút cẩn thận xảo trá, nhất định là biết rõ Địch Cửu không đơn giản.
Như Bố không có động thủ là lo lắng Địch Cửu dưới sự vây công của ba người mà tìm cơ hội đào tẩu, hắn muốn chặt đứt đường lui của Địch Cửu. Tên tu sĩ tai dài Hồng Lâm Tộc không có động thủ là bởi vì hắn khẳng định Như Bố đang nói láo. Địch Cửu đối mặt bốn tên lập ngôn thánh nhân như bọn họ còn không sợ, rất có thể là một tu sĩ nửa bước bước vào bước thứ năm Khuyết Thánh. Bốn người bọn họ cường đại hơn nữa đối mặt với bước thứ năm Khuyết Thánh cũng là con sâu cái kiến. Dù là đối phương nửa bước bước vào bước thứ năm thì bốn người bọn họ cũng không phải đối thủ. Thần niệm của hắn đã câu thông đã đến một quả đỉnh cấp phá trận Độn Phù, chỉ cần Địch Cửu là bước thứ năm Khuyết Thánh, hắn lập tức bỏ chạy.
Địch Cửu cũng tế ra pháp bảo Thiên Sa Đao của mình, đồng thời xoáy lên một màn đao bổ tới, quy tắc lĩnh vực cường hãn trực tiếp khóa lại cả phương không gian này.
Lúc trước, thời điểm hắn và Như Bố đối chiến thì tu vi mới tương đương với Hợp Giới, mà bây giờ hắn là tương đương với Tạo Hóa Cảnh viên mãn. Thực lực so với trước đây đâu chỉ chỉ tăng cường gấp mấy lần? Cho nên hắn chẳng cần thi triển thần thông gì cả, chẳng qua là dung nhập đại đạo đạo tắc của mình vào trong lĩnh vực của mình mà thôi.
Tên tu sĩ thứ nhất ra tay với Địch Cửu, nếu xét về thực lực thì yếu hơn Như Bố một ít. Thực lực hiện tại của Địch Cửu đã cường đại hơn trước rất rất nhiều rồi, giờ phút này quy tắc lĩnh vực bao phủ, tên tu sĩ hồng lâm tộc cao lớn lập tức cũng cảm giác được có chỗ không đúng. Không chỉ có hắn cảm giác được mình như rơi vào vũng bùn khó có thể hoạt động bình thường mà tên lập ngôn thánh nhân khác động thủ theo hắn cũng bị trì trệ như vậy......
"Quy tắc đại đạo của bản thân, bước thứ năm Khuyết Thánh......" Tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn lập tức hiểu là chuyện gì xảy ra, run rẩy kêu lên, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch, giờ phút này hắn hiểu được vì sao Như Bố không cùng hắn động thủ, đây là muốn để cho hắn chịu chết trước rồi xem tình hình mới quyết định....
Quả nhiên, Như Bố trông thấy hai gã lập ngôn thánh nhân bước thứ tư cũng bị đại đạo lĩnh vực của Địch Cửu trói buộc, không chỉ như thế, đứng trước lĩnh vực của Địch Cửu hắn đã cảm nhận sự áp chế của quyt tắc không gian cùng với lĩnh vực đại đạo đáng sợ. Nếu như hắn không biết thực lực của Địch Cửu mà xông tới lần nữa thì hắn khác gì con heo đâu.
Như Bố hầu như không cần suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp xoay người bỏ chạy. Dù Địch Cửu có bị Hồng Lâm Tộc Khuyết Thánh chém giết hay không thì hiện tại hắn đều là thịt cá.
Như Bố rút đi nhanh, tên lập ngôn thánh nhân tai dài không có động thủ còn rút lui nhanh hơn. Hắn cũng không tính là rút đi mà là trực tiếp kích phát phá trận Độn Phù đã sớm chuẩn bị.
Muốn đi? Thiên Sa Đao của Địch Cửu xoáy lên đầy sát ý, hai gã lập ngôn thánh nhân vẫn còn trong lĩnh vực quy tắc của Địch Cửu giãy dụa mãnh liệt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Sa Đao của Địch Cửu xé mở mi tâm mình, ngay cả năng lực đánh trả cũng không có.
Thật mạnh, đối phương tuyệt đối không phải bước thứ năm Khuyết Thánh, thậm chí ngay cả bước thứ tư đều không đến......Ý niệm này hiện lên trong đầu tên tu sĩ Hồng Lâm Tộc cao lớn ra tay đầu tiên, đáng tiếc hắn không có cơ hội nói ra, thần hồn của hắn lập tức rơi vào trầm luân
"Bành! " Một đạo hào quang nổ tung ở hộ trận của Vạn Tộc Thánh Thành, trực tiếp cuốn lấy tên tên lập ngôn thánh nhân tài dài của Hồng Lâm Tộc, kéo hắn phá không mà đi.
Như Bố càng cảm thấy kinh hãi hôn, mặc dù hắn không có loại phủ lục có thể xé rách đại trận nơi đây nhưng giờ phút này quanh thân hắn có đạo vận lưu chuyển, đạo vận hầu như muốn đánh nổ không gian. Giờ khắc này chỉ hắn chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này, không thể bị Địch Cửu ngăn lại, chỉ cần hắn bỏ chạy thì sẽ có rất nhiều người tới đối phó Địch Cửu.
Địch Cửu tế ra Khai Thiên bút, sau một khắc, Khai Thiên bút đã vẽ ra một cự cung trong hư không, Địch Cửu tiến tới một bước, cự cung mở ra, một đạo Tuế Nguyệt Trường Tiễn lập tức cô đọng trên cự cung.
Chíu ... u ... u!! Tuế Nguyệt Trường Tiễn vạch xé thời không mà đi.
Tên ra thời gian liền dừng lại, một mũi tên khóa luân hồi! Một mũi tên này khóa Như Bố lại, không gian thời gian quanh thân Như Bố đều đọng lại trước một mũi tên này. Như Bố hoảng sợ và tuyệt vọng đến tột cùng, thực lực của Địch Cửu đã thay đổi đến mức kinh khủng.
Tiếng vô số cấm chế vỡ vụn vang lên, tuế nguyệt đạo vận trường tiễn xé rách tất cả cấm chế của Vạn Tộc Thánh Thành, dù là Như Bố có trốn nhanh hơn nữa thì trường tiễn này vẫn đuổi theo Như Bố lao ra khỏi nội thành.
Phốc! Trường tiễn bắn vào gáy Như Bố rồi xuyên qua, thời không đình trệ, Tuế Nguyệt Trường Tiễn mang theo thân thể Như Bố đính trên cửa Vạn Tộc Thánh Thành.
Trước khi chết, Như Bố chỉ nghĩ đến có lẽ đây chính là số mệnh của hắn. Hắn cũng không dám đến Tam Y Thánh thành, không nghĩ tới ở Vạn Tộc Thánh Thành vẫn có thể gặp lại tên tu sĩ nhân tộc đáng sợ này.
Trường tiễn chỉ có khí tức đạo vận, không có thực thể. Nhưng trường tiễn chỉ có khí tức đạo vận lại cứng rắn xuyên qua đầu Như Bố, đính hắn lơ lửng Như Bố trên cửa thành.
Địch Cửu nhìn thoáng qua hư không, trong lòng thầm nhủ gia hỏa tai dài kia thật giảo hoạt, vậy mà có thể mượn nhờ Độn Phù đào tẩu, thật sự là một nhân vật chả ra làm sao.
Chung quanh quá nhiều tu sĩ trông thấy một màn này, giờ khắc này, phi thường náo nhiệt Vạn Tộc Thánh Thành bỗng yên tĩnh trong nháy mắt, hết thảy mọi người còn đắm chìm trong một đao và một mũi tên của Địch Cửu cái kia hai đao cùng một mũi tên bên trong.
"Ai dám phá hư cấm chế Vạn Tộc Thánh Thành ta? Tìm......" Tiếng gầm giận dữ truyền đến, một gã tu sĩ mặc kim giáp từ trong hư không hạ xuống, thình lình lại là một gã bước thứ tư lập ngôn thánh nhân.
Tên lập ngôn thánh nhân này không có nói ra mấy chữ cuối cùng mà hắn khiếp sợ chằm chằm vào hai tu sĩ Hồng Lâm tộc bị chém giết trước mặt Địch Cửu. Hắn biết tu sĩ này, không có một tên nào yếu hơn hắn cả, tất cả đều là bước thứ tư lập ngôn thánh nhân của Hồng Lâm tộc.
Vừa rồi hắn nhìn thấy cấm chế ấn nấp từ nơi này đến cửa thành đều bị xé mở, sau đó hắn gặp một mũi tên có đạo vận bao quanh xuyên qua người Như Bố, đính Như Bố lơ lửng ở chỗ cửa thành.
Như Bố thế mà bước thứ tư lập ngôn thánh nhân nổi danh của Hồng Lâm tộc..., là cường giả đã khai sáng và thành lập nên Tam Y Thánh thành......
Tu sĩ nhân tộc này là ai, vừa cường đại hung hãn mà vừa gan to bằng trời như thế?
Địch Cửu không nhanh không chậm vắt Thiên Sa Đao sau lưng, lạnh nhạt nói ra, "Là Địch thái gia của ngươi. "
Rất lâu rồi không có tự xưng thái gia, giờ phút này nói ra hai từ này, Địch Cửu thậm chí cảm thấy có chút sảng khoái. Giờ phút này, hắn nhớ tới cái tên Tiêu Đát kia, dù sao đều không phải là bằng hữu, cần gì phải khách khí chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận