Thời Gian Chi Chủ

Chương 1103: Đối Thủ

Trương Hằng nghe vậy không nói gì, chỉ tiếp tục hỏi: "Vậy ngươi có biết bình thường hắn thường giao du với những ai không, hoặc là ai là người mua hàng lớn nhất của hắn?"
"Ồ, Cob cơ bản là dành phần lớn thời gian để tuần tra trên cánh đồng, hoặc là đi lại giữa hai mỏ quặng, người hắn tuy không tệ nhưng không phải kiểu người thích kết bạn, còn về người mua lớn nhất của hắn, ta nghe nói hắn bán hết lúa mì trồng được cho nghị viên Divoblaye, hơn một nửa cửa hàng lương thực ở Roma đều là của Divoblaye mở."
"Ai?"
"Divoblaye, sao, ngươi quen hắn à?"
Trương Hằng nhướng mày, hắn không ngờ lại nghe được tên của một người quen, Divoblaye chính là người mà băng đảng Do Thái và Kim Quán bảo hắn đối phó, chính vì Trương Hằng đồng ý yêu cầu này mới đổi lấy quyền phát triển của đội tuần tra ở khu Đông Nam, sau đó ba thế lực lớn của khu Đông Nam thậm chí còn cùng giúp hắn vượt qua đánh giá một cách hoàn hảo.
Tuy nhiên Trương Hằng tạm thời cũng không biết chuyện lần này có liên quan đến Divoblaye hay không, nếu có liên quan thì Divoblaye có nhúng sâu đến mức nào nhưng trực giác của Trương Hằng ngay lập tức mách bảo hắn, hắn có lẽ cũng có thể lợi dụng chuyện lần này để kéo Divoblaye xuống nước.
Bên kia Daiquius còn vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, Trương Hằng quả thực là thần tượng của hắn, xuất thân là đấu sĩ, vậy mà có thể từng bước leo lên vị trí cố vấn, hơn nữa mới vào chính trường thời gian ngắn ngủi mà dường như đã quen biết không ít nhân vật lớn, Divoblaye tuy không có ảnh hưởng lớn như Dio ở Viện Nguyên lão nhưng cũng không thể coi thường, hơn nữa con cáo già Divoblaye này trừ khi bất đắc dĩ nếu không sẽ không chọn phe, cũng không đắc tội với người khác, ở Viện Nguyên lão có không ít bạn bè.
Daiquius đang tính toán xem làm thế nào để Trương Hằng giới thiệu hắn với Divoblaye, như vậy sau khi công việc này thất bại hắn cũng có đường lui, không đến nỗi thật sự thảm hại trở thành thường dân.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng, xe ngựa đã chạy ra khỏi con đường nhỏ trong rừng, còn phía trước chính là điểm đến của bọn họ, mỏ quặng Binotta.
Chỉ xét riêng tình hình mà Trương Hằng nhìn thấy thì mỏ quặng Binotta chắc chắn đã gặp rắc rối.
Cổng mỏ đóng chặt, không có xe chở quặng ra vào, thậm chí cả những tên bảo vệ trước đây tuần tra quanh mỏ để ngăn những người nông dân gần đó đến trộm quặng cũng biến mất.
Daiquius vẻ mặt như đã biết trước, mở lời: "Ta đã nói rồi, Cob không có lý do gì để lừa chúng ta, làm vậy cũng chẳng có lợi gì cho hắn."
"Cuối cùng thì ngươi đứng về phía nào, bạn của ta." Trương Hằng quay đầu nhìn Daiquius hỏi.
"Hả?"
"Bởi vì nếu ngươi vẫn muốn hoàn thành công việc đúng hạn, để những bức tượng đồng được giao đúng kỳ hạn thì tốt nhất hãy cầu nguyện là Cob đã lừa ngươi trong chuyện này."
"Nhưng... nếu hắn thực sự không nói dối." Daiquius yếu ớt hỏi.
"Vậy thì xin chúc mừng ngươi đã làm hỏng công việc đầu tiên mà Hoàng đế giao cho ngươi." Trương Hằng nhàn nhạt nói.
Daiquius nghe vậy sắc mặt lập tức căng thẳng, hắn biết người phương Đông trước mắt này đang đe dọa hắn nhưng phải thừa nhận rằng, lời của đối phương cũng thực sự khiến người ta không thể phản bác.
"Nếu ngươi đã hiểu rõ hoàn cảnh của mình, vậy thì bắt đầu làm việc thôi." Trương Hằng nói.
Hắn nói xong liền trực tiếp trèo qua hàng rào bên hông mỏ, Daiquius do dự một chút rồi cũng vội vàng đi theo.
Hai người đi qua một đoạn đường nhỏ hơi lầy lội, sau đó lại trèo qua một con dốc, cuối cùng nhìn thấy được mỏ quặng ở phía sau.
Trong mỏ, một nhóm nô lệ thợ mỏ đang ra vào, gánh từng giỏ đá và cát ra ngoài, đổ ra bên ngoài hang, một tên trông giống giám công nhìn thấy Trương Hằng và Daiquius, chủ động đi tới, hắn dường như quen Daiquius, có chút kinh ngạc nói: "Sao ngươi lại chạy đến đây?"
Daiquius giới thiệu hai người với nhau, vì vậy Trương Hằng cũng biết được thanh niên trước mặt này là con trai cả của Cob, Krasey.
Krasey chìa tay ra, bắt tay với Trương Hằng: "Trước đây ta đã xem màn trình diễn của ngươi, rất đáng kinh ngạc, ngươi là người đàn ông có sức mạnh dũng mãnh nhất mà ta từng thấy."
Giọng điệu của hắn tuy khách sáo nhưng cử chỉ và hành động lại mang theo chút cảnh giác.
"Ồ, Trương Hằng hiện giờ là cố vấn của Hoàng đế, chuyên phụ trách các vấn đề liên quan đến việc xây dựng tượng đồng." Daiquius sau đó lại bổ sung.
"Thế sao, vậy thì các ngươi không đàng hoàng đúc tượng đồng mà chạy đến mỏ quặng nhà ta làm gì?" Krasey nói xong lại có một nhóm nô lệ chui ra khỏi mỏ, sau khi đổ hết cát đá thì không lập tức quay về mỏ mà lại đứng tại chỗ, số lượng khoảng mười mấy người, thân hình vạm vỡ, hơn nữa trong tay còn cầm cuốc sắt dùng để khai thác đá.
"Ờ, vì không có đủ quặng cung cấp, chúng ta đã phải dừng công một thời gian rồi, vì vậy đến xem tình hình bên các ngươi, còn bao lâu nữa thì có thể khai thác lại được." Daiquius nói vòng vo.
"Như các ngươi thấy đấy, mỏ đã bị sập, chúng ta vẫn đang dọn dẹp." Krasey nói: "Cụ thể còn bao lâu nữa thì có thể khai thác trở lại thì giờ ta cũng không nói chắc được nhưng ta nhớ mình đã nói với ngươi rồi, một khi khai thác lại được, ta sẽ nói cho ngươi biết ngay mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận