Thời Gian Chi Chủ

Chương 1789: Đối Thủ Bất Ngờ

Hai người hắn để lại bên cạnh Seth là thị vệ của hắn ở Thần quốc, tương đương với Valkyrie bên cạnh Odin, tất nhiên ảnh hưởng của thần thoại Sumer không mạnh bằng thần thoại Bắc Âu, hai thị vệ của hắn cũng không nổi tiếng bằng những Valkyrie kia nhưng thân thủ của bọn họ không yếu, hơn nữa điều quan trọng nhất là có thể thực hiện mệnh lệnh của hắn một cách nghiêm túc và không sợ chết.
Theo quan điểm của An, cho dù bọn họ không đánh lại được kẻ tấn công thì kéo dài thời gian vẫn không thành vấn đề. Nhưng điều mà An không ngờ tới là hắn vừa chạy ra khỏi cửa hàng tiện lợi thì thấy một thị vệ của hắn từ bên trong bay ra, còn một thị vệ khác bị trúng đạn vào đùi, ngã xuống đất, không thể đứng dậy được nữa.
An thấy cảnh này thì lập tức cau mày, những thị vệ này đều do hắn đích thân huấn luyện, đương nhiên hắn cũng rất hiểu, người bị bay ra ngoài thì thôi đi, còn người bị trúng đạn vào chân thì theo lý mà nói dù có phải vật lộn cũng sẽ bò dậy từ mặt đất, không thể cứ nằm như vậy, hơn nữa còn nhắm chặt hai mắt, trông rất yếu ớt và đau đớn.
Nhưng An đã không còn thời gian để quan tâm đến hắn nữa, vì cuối cùng hắn cũng nhìn thấy kẻ tấn công, chỉ là hắn không ngờ rằng người đứng trước mặt hắn không phải là bất kỳ vị thần nào mà chỉ là một con người.
Nhưng trên mặt đối phương đeo một chiếc mặt nạ phòng độc, không nhìn thấy rõ diện mạo cụ thể, tuy nhiên An vân nhận ra người trước mặt qua cách ăn mặc của đối phương, mà ngay lúc đó, Trương Hằng cũng nhận ra người đàn ông mặt vuông này vừa mới ăn cùng mình trên cùng một bàn cách đây không lâu.
Cả hai đều có vẻ hơi bất ngờ, bởi vì chỉ vài giờ trước trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi đó, họ đều không ngờ rằng sau này còn có một ngày gặp lại, mà ngày này lại đến nhanh đến vậy.
Thấy lớp ngụy trang của mình đã mất tác dụng, Trương Hằng dứt khoát tháo mặt nạ phòng độc trên đầu xuống, lúc này hắn cũng đã bắn gần hết số đạn trong súng, chỉ còn một viên để phòng thân nhưng hắn lại cất súng đi, rút [Tàng Sáo] bên hông ra.
Seth trúng tổng cộng bốn phát đạn, một phát vào đầu, một phát vào ngực, còn hai phát bắn trúng một cánh tay và một bên đùi của hắn.
Nhìn từ hiện trường thì bây giờ hắn đã không thể thảm hại hơn được nữa, máu đen liên tục chảy ra từ vết thương, cả người hắn nằm sõng soài trên mặt đất không nhúc nhích nhưng Trương Hằng vẫn không có ý định tha cho hắn.
Nếu có thể thì Trương Hằng đương nhiên không muốn mạo hiểm, trong kế hoạch ban đầu của hắn, tốt nhất là có thể giải quyết Seth bằng một đợt bắn tỉa, sau đó lái xe bỏ chạy nhưng đáng tiếc là đợt tấn công trước đó, chỉ có hai phát đầu là bắn trúng chỗ hiểm của Seth, còn sau đó khi An phản ứng lại thì đã đá Seth vào trong cửa hàng tiện lợi.
Còn Trương Hằng mặc dù đoán được những viên đạn trong súng có sức sát thương mạnh mẽ đối với thần linh nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng, cũng không rõ sức mạnh thực sự là bao nhiêu. Hơn nữa Seth đã tách khỏi Thor, Trương Hằng chỉ do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định đuổi theo vào cửa hàng tiện lợi để tiếp tục ra đòn, vì hắn rất rõ nếu lần này không thể giết được Seth thì sau này muốn giết Seth sẽ chỉ càng khó khăn hơn.
An thấy Trương Hằng thì sắc mặt cũng thay đổi, trầm giọng nói:
"Ngươi có biết ta là ai không?"
"Chưa xin chỉ giáo?"
"Ta là An, vị thần tối cao của người Sumer và người Akkad, vua của Anunnaki, phán quan của trời và đất" An chậm rãi nói:
"Cũng là vị thần cổ xưa nhất còn tồn tại."
"Thần thoại Sumer? Quả thực là rất sớm."
Trương Hằng lục lại trong đầu mình về lai lịch của đối phương, không khỏi bừng tỉnh.
Lời nói này của An cũng không phải là tự cao tự đại, lưu vực Lưỡng Hà là nền văn minh sớm nhất mà loài người biết đến, từ năm 3500 trước Công nguyên, người Sumer đã thành lập quốc gia và thành phố trên vùng đất này, đồng thời phát minh ra chữ viết, so với nên văn minh Hoa Hạ cũng rất sớm thì phải đến khoảng năm 1600 trước Công nguyên mới chính thức được xác lập, còn nền văn minh Maya thì còn muộn hơn, chậm hơn nền văn minh Hoa Hạ khoảng 600 năm.
Trên thực tế, rất nhiều câu chuyện tôn giáo hiện nay đều bắt nguồn từ thần thoại Sumer, chẳng hạn như trận Đại hồng thủy và con tàu Nô-ê trong Kinh thánh, còn có một phần của Tháp Babel, đều là do phiên bản đầu tiên của thần thoại Sumer chế tác lại, vì vậy An nói mình là vị thần cổ xưa nhất còn tồn tại cũng không có vấn đề gì, còn những lễ tế cổ xưa hơn nữa, những thứ được khắc trên vách đá, vì không có chữ viết lưu truyền nên đã sớm không còn nữa.
"Ta đồng thời cũng là thẩm phán trưởng của ban tổ chức hiện tại."
An từ từ nói ra chức vụ cuối cùng của mình, đồng thời sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc:
"Ngươi có biết mình đang làm gì không?"
Giết chết một kẻ đáng chết từ lâu rồi."
Trương Hằng đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận