Thời Gian Chi Chủ

Chương 129: Phục Kích (3)

- Đó là lý do tại sao lúc trước ở trên đảo ngươi nhất quyết bắt ta phải chiêu mộ cho bằng được mười người nói tiếng Pháp đúng không?
- Đúng vậy, chúng ta sẽ để lại ba mươi người trên boong, cải trang thành thủy thủ trên tàu buôn, ừm, cố gắng lựa chọn những người trông không quá dữ tợn, thân thể tương đối gầy, những người còn lại sẽ ở trong tầng lửng bí mật dưới boong, à đúng rồi, còn pháo nữa, số lượng pháo trên tàu hơi nhiều, chúng ta hãy vứt bớt một nửa đi.
- Ngươi nói nghiêm túc đó hả? Chỉ để lại hơn mười khẩu pháo để đánh với tàu chiến mạnh nhất của Anh ở vùng biển Caribe?
- Tin ta đi, khi đối mặt với Scarborough thì mười sáu khẩu pháo với ba mươi hai khẩu pháo cũng không có gì khác biệt đâu.
Auroff nhún vai và nhìn xung quanh.
- Còn vấn đề gì nữa không?
- Dù cho bọn ta làm theo những gì ngươi đã nói, may mắn đánh lừa được những người trên Scarborough tin rằng chúng ta là một tàu buôn của Pháp, thành công áp sát mạn thuyền của bọn chúng, nhưng mà chắc chắn chúng ta vẫn sẽ gặp bất lợi về mặt nhân lực.
Trương Hằng từ nãy đến giờ vẫn im lặng cũng lên tiếng.
- Vấn đề này rất hay, tất cả chúng ta đều biết rằng có 700 người trên tàu Scarborough, nhưng thực ra con số này có phần nói quá, thuyền trưởng Elmer xuất thân từ một gia đình quý tộc, hắn vốn sống một lối sống rất xa hoa, ngay cả khi ở trên Scarborough thì cũng không có gì thay đổi, hắn đã tiêu tiền để thuê các nhạc sĩ, đầu bếp dành riêng cho mình, còn có những người hầu nữa... Một đống người hỗn tạp để giúp hắn giải sầu, những người này không có khả năng chiến đấu, chắc hẳn chỉ có 600 người thực sự có thể chiến đấu thôi.
- Mượn câu nói trước đó của ngươi, ta thấy 600 người hay là 700 người thì cũng có gì khác biệt đâu?
Owen nói.
- Ta còn chưa nói xong, tình hình ở Marbella đang căng thẳng, vào đầu năm nay, Bộ Hải quân đã điều động một nhóm thủy thủ kỳ cựu giàu kinh nghiệm từ lục địa, hiện tại trên tàu Scarborough có khoảng hai phần ba là tân binh, phần lớn bọn họ đều là ngư dân và nông dân ở thuộc địa, chỉ mới trải qua huấn luyện ngắn hạn khoảng một hoặc hai tháng, trình độ chiến đấu ở mức trung bình, chỉ cần chúng ta có thể khiến bọn họ hoảng loạn trong đợt tấn công đầu tiên, thì khả năng cao là sau đó bọn chúng sẽ hoàn toàn thất bại, vì vậy kẻ thù chân chính của chúng ta chỉ có 200 thủy binh kỳ cựu thôi, bây giờ trên con thuyền này đều là những người đàn ông thực thụ, nếu một chọi một, ta không tin chư vị sẽ thua bất kỳ kẻ nào.
Câu nói cuối cùng của Auroff đã thành công kích động sự nhiệt huyết từ trong cốt tủy của nhiều người, nhưng vẫn có rất ít người đáp lại hắn.
Mấu chốt là bởi vì Scarborough đã có tiếng tăm vang đội, cho đến nay vẫn luôn là cơn ác mộng của những tên cướp biển gần vùng biển Caribe, nghĩ đến việc phải khiêu chiến với một con quái vật khổng lồ như vậy, tinh thần của mọi người vất vả lắm mới vừa vực dậy lại nhanh chóng trùng xuống.
Auroff vỗ tay.
- Các quý ông, ta biết mọi người đang lo lắng điều gì, ta đã nói ngay từ đầu rằng đây không phải là một hành trình dễ dàng, kho báu sẽ không chủ động tìm đến chúng ta, không nghi ngờ gì nữa, chúng ta sẽ phải trải qua việc rèn luyện trên đường đi, cũng sẽ gặp phải thử thách, nhưng chỉ cần tất cả mọi người đồng tâm hiệp lực...
Owen không nhịn được mà ngắt lời hắn.
- Khiêu chiến với Scarborough không phải là rèn luyện gì cả, độ nguy hiểm của chuyện này quá cao, cho dù mọi bước trung gian đều không xảy ra sai sót, thì việc chúng ta có thể đánh bại được nó hay không thì vẫn không thể nắm chắc được, ngươi nói rằng bản đồ kho báu phải được giữ bí mật, suốt một quãng thời gian dài như vậy bọn ta đã nghe theo lệnh của ngươi vô điều kiện, nhưng lần này ta e rằng không thể được nữa, nếu muốn bọn ta đồng ý chuyện này, ít nhất cũng phải nói cho bọn ta biết vì sao lại làm như vậy chứ.
Những lời Owen nói đã nhận được sự hưởng ứng của những tên cướp biển, Auroff nhìn thấy chiều hướng chung như thế thì chỉ đành gật đầu.
- Được thôi, dù sao thì chúng ta đang ở rất gần mục tiêu, cũng sắp đến lúc phải nói với các ngươi, ta đã có tin tức chính xác là bản thứ năm của bản đồ kho báu đang nằm trong tay Bá tước Belomont.
- Bá tước Belomont? Là Bá tước Belomont Thống đốc New Hampshire, Massachusetts, New York đúng không.
Mới đầu, có những tên cướp biển không biết cái tên này có nghĩa là gì, mà khi nghe xong câu nói thì không khỏi hít sâu một hơi, nếu có danh sách những người quyền lực nhất lục địa, thì Belomont hẳn là một trong những người đứng đầu, bản đồ kho báu nằm trong tay một người có danh vọng như vậy, muốn lấy lại gần như không thể.
- Đúng vậy,
Hắn cũng là người đích thân đưa Kid lên giá treo cổ, sau khi Kid chết, một phần lớn di vật rơi vào tay hắn, không chỉ là bản đồ kho báu thứ năm, mà còn là manh mối liên quan đến tấm bản đồ kho báu thứ sáu nữa, hay nói cách khác là chỉ cần chúng ta bắt được hắn, thì gần như có thể tìm được kho báu.
Sau đó Auroff lại tung thêm một chip đánh bạc khác,
- Hơn nữa giá trị của bản thân hắn cũng không thua gì bảo vật, nếu ta thành công bắt được hắn thì đoán chừng có thể ôm được được khoản tiền chuộc khoảng bốn trăm nghìn bảng Anh.
Con số này khiến hơi thở mọi người không kìm được mà trở nên nặng nề hơn, dù sao thì kho báu của Kid vẫn còn hơi xa xôi, nhưng tiền chuộc đã nằm ngay trước mắt rồi.
Nhưng điều thực sự có tác dụng quyết định vẫn là những lời cuối cùng của Auroff.
- Một tháng rưỡi sau, Belomont sẽ rời khỏi lãnh địa của mình để đến Charleston dự đám cưới của cô con gái út, đó là cơ hội tốt nhất của chúng ta, nếu chặn được Scarborough thì chúng ta có thể phong tỏa cảng Charleston, rồi trực tiếp lên bờ để bắt người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận