Thời Gian Chi Chủ

Chương 171: Màn Đêm Hỗn Loạn

Nhưng sau đó chỉ thấy hải tặc lên bờ căn bản không dừng lại, đều giống như ong vỡ tổ chạy tới nơi ở của thương nhân Kaz cho vay mượn trên đảo, cũng may người sau đã sớm có chuẩn bị, từ xa nhìn thấy động tĩnh ở chỗ bến tàu đã sai hộ vệ đạt một cái bàn trước cửa, ngoài ra còn để thêm một bao tải ra.
Dufresne đưa tờ giấy trong tay tới cho Karina và Trương Hằng cùng nhau ký tên, Kaz nhận lấy cẩn thận kiểm tra khoảng ban lần mới bỏ vào túi, sau đó đi vào khâu phát tiền mà chúng hải tặc đang vô cùng chờ mong.
Lần này mỗi hải tặc rời bến đều có thể được phân ít nhất 40 miếng kim tệ Tây Ban Nha tiền lời, tương đương với 320 ngân tác, vượt xa khỏi mong muốn lạc quan trước đó, còn giống như những người có chức vụ, ví dụ như pháo thủ đầu bếp này kia còn được phân 160 ngân tác so với định mức.
Bản thân Trương Hằng nhận được một khoản lớn là 120 miếng kim tệ Tây Ban Nha, ngoài trừ hai phần chiến lợi phẩm làm thuyền trưởng, còn có một phần là chia từ nguyên lão, đây là định mức tiền lời dành cho mười bảy người ban đầu của Hàn Nha Hào có thể hưởng thụ.
Theo lý thuyết, chiếc chiến hạm này mới là chiến lợi phẩm đầu tiên của đoàn hải tặc, nhưng bởi vì không có cách nào trực tiếp đưa tiền mặt, cuối cùng chỉ có thể lấy hình thức phụ cấp giai đoạn cho đám người. Dựa theo quy định chia liên tục cho nguyên lão trong ba năm, hơn nữa cũng không vì thay đổi thuyền trưởng mà thay đổi, một khi rời thuyền hoặc chết sẽ tự động hủy bỏ.
Annie là thủy thủ trưởng là người chiến đấu anh dũng nhất trong lần này cũng lấy được 80 miếng kim tệ, cô gái tóc đỏ một đêm thoát khỏi nghèo khó, từ trạng thái nghèo rớt mồng tơi ăn nhờ ở đậu trước đó nhảy lên trở thành tiểu phú bà có chút tài sản trên đảo.
Thế nhưng sau đó cô ta rất hào phóng giao 40 miếng kim tệ cho người nào đó:
- Dựa theo ước định của chúng ta lúc trước, chiến lợi phẩm đầu tiên khi ta ra biển sẽ phân cho ngươi một nửa.
Đây là hứa hẹn Annie chấp nhận khi hai người gặp nhau lần đầu, nhưng bởi vì thời gian quá lâu nên Trương Hằng đã sớm quên, không nghĩ tới cô gái tóc đỏ vậy mà còn nhớ rõ.
Nhưng nhắc tới đoạn thời gian này, trên thực tế Annie tá túc ở chỗ hắn cũng không tốn bao nhiêu tiền, tiền phòng Trương Hằng đã trả xong, cho nên thật ra cũng chỉ là nhiều hơn một bộ đồ ăn, nếu muốn tính chi tiêu có lẽ cũng chỉ khoảng hai miếng kim tệ, với Trương Hằng mà nói hoàn toàn chỉ là tiện tay mà thôi.
Nhưng hắn nhìn về phía ánh mắt cô gái, thái độ trong chuyện này của Annie chỉ sợ còn nghiêm túc hơn trong tưởng tượng của hắn.
Trương Hằng không có cách nào cự tuyệt số tiền kia, vì thế cũng chỉ có thể nhận lấy nửa túi kim tệ kia.
Rất nhanh toàn bộ thành Nassau đều biết tin tức Hàn Nha Hào lần ra biển này thắng lợi trở về, kết quả này cũng làm cho không ít người mở rộng tầm mắt.
Chỉ không tới hai tháng trước, đại đa số người đều đang nhìn đoàn hải tặc mới thành lập, cho rằng thuyền trưởng của nó quá mức trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm, cho dù người cảm thấy hứng thú muốn gia nhập rất nhiều nhưng cũng chỉ quan sát, muốn đời cho chuyến tàu đầu tiên của Hàn Nha Hào kết thúc mới tính tiếp, nhưng hiện tại tất cả những người này không ngoại lệ đều lâm vào hối hận.
Nhất là khi một thủy thủ ở trên Hàn Nha Hào cả đêm thua mất 20 miếng kim tệ ở sòng bạc trên đảo, ở Nassau lại nhấc lên một làn sóng thành lập đoàn hải tặc ra biển.
Có điều những người này một là không có tàu chiến, hai là không có nhân thủ tin cậy, thuyền trưởng cũng là vội vàng chọn ra, dựa vào cái đầu nóng lên liền ra biển truy đuổi tài phú, kết cục cực kỳ thảm, tay không mà về đã là tốt, một số nhỏ có thu hoạch, sau khi trở về đối mặt với Liên Minh Hắc Thương ép giá, bọn họ lúc này mới phát hiện kiếm tiền thật đúng không phải là một chuyện dễ dàng.
Bên kia, Trương Hằng cho thuyền viên Hàn Nha Hào nghỉ ngơi một tháng.
Đây cũng thuộc loại ảnh hưởng còn lưu lại của trận thắng lớn, lần ra biển đầu tiên của Hàn Nha Hào có thể dùng từ hoàn mỹ để hình dung, mỗi một thuyền viên đều chiếm được một số tiền lớn, túi tiền được lấp đầy, nhưng tương ứng với chuyện này khiến dục vọng muốn ra biển cướp bóc của bọn họ hạ xuống thấp nhất, gần như trong đầu tất cả mọi người bây giờ đều đang tự hỏi nên tiêu xài số tiền này như thế nào.
Hiện giờ kỹ viện, sòng bạc và tửu quán trong thành Nassau giống như được chúng thuyền viên Hàn Nha Hiệu đặt bao hết, khắp nơi đều tràn ngập bầu không khí cuồng hoan giống như ngày lễ.
Trông cậy vào bọn người kia có thể lập tức giương cao ý chí chiến đấu hiển nhiên là chuyện không thực tế, chẳng qua thừa dịp trong khoảng thời gian này Trương Hằng ngược lại có thể xử lý chút chuyện.
Trước khi mặt trời lặn, ba người Trương Hằng, Annie và Billy cùng đi đến một tửu quán có tên là Mỹ Nhân Ngư, ở cửa ra vào vừa vặn đụng phải đám thuyền viên Hàn Nha Hào đi ra từ bên trong, phần lớn người đều uống say khướt, bên cạnh còn có mấy cô nàng diện mạo không tồi, nhìn thấy ba người, ánh mắt những tên này không khỏi sáng ngời, ồn ào đòi nhất định phải trở lại uống một chén, có điều cuối cùng vẫn bị Billy khuyên rời đi.
Sau khúc nhạc đệm ngắn này, ba người dựa theo kế hoạch đã sớm định ra chia làm hai đường, Annie và Billy đi vào nhà Mỹ Nhân Ngư, Trương Thành vượt qua con hẻm nhỏ tới cửa sau tửu quán, Trương Hằng lấy đồng hồ vừa mới mua được lúc sáng hôm qua ra, mắt nhìn thời gian, hai phút sau trong tửu quán đột nhiên sinh ra một trận hỗn loạn, có một nam nhân dáng người khô gầy có râu ria mép thô bạo đẩy khách uống rượu và nữ chiêu đãi viên ở trước ra, một đường nhanh chóng lao ra cửa sau tửu quán.
Không chút nghĩ ngợi đẩy ra, hắn vừa chạy còn khẩn trương nhìn xung quanh sau lưng, không nghĩ tới trên đùi lại bị người ta đạp một cước, không khống chế được trọng tâm của mình, thân thể nghiêng về phía trước, trực tiếp ngã quỵ ở bãi nôn bên tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận