Thời Gian Chi Chủ

Chương 164: Gặp Gỡ Định Mệnh

Khác với sự hăng hái khi xuất cảng, những ngày này trên dưới Hàn Nha Hào đều bao phủ bằng bầu không khí hoài nghi và uể oải, sau khi trải qua chuyện thuyền nước hoa và thuyền Duffy, hiện giờ các thuyền viên đã sinh ra một loại bản năng hoài nghi với cái gọi là tình báo, cho dù Trương Hằng công bố tin tức thuyền hương liệu cũng không thể tăng sĩ khí lên.
Theo thời gian trôi qua, thanh âm không xem trọng lần hành động này ngày càng nhiều, Trương Hằng cũng không phải vẫn luôn lạnh nhạt giống với biểu hiện ra bên ngoài, hơn nữa lo lắng kết quả chuyến đi biển đầu tiên thất bại, hoàn cảnh sinh tồn của Hàn Nha Hào không thể nghi ngờ là tiến thêm một bước chuyển biến xấu, quan trọng hơn là người làm thuyền trưởng như hắn là người đầu tiên không thể thoát khỏi sự chỉ trích, chờ trở lại Nassau thứ hắn đối mặt chính là cục diện càng thêm hung hiểm.
Bởi vậy Trương Hằng cũng sẽ nhịn không được sinh ra hoài nghi, thậm chí tình huống cực đoan theo như lời Karina hắn cũng đã cân nhắc qua, nhưng mà tới lúc này rồi lo trước lo sau kỳ thật không có ý nghĩa gì, ngược lại không bằng đi đến một con đường đen.
Hiện tại tất cả mọi người trên Hàn Nha Hào đều hoang mang, chỉ duy nhất người thuyền trưởng là hắn không thể toát ra dù chỉ là một chút cảm xúc tiêu cực.
Bởi vì loại thời điểm bất lực này, mọi người hiển nhiên đều trông cậy trên người thuyền trưởng, hy vọng hắn có thể có biện pháp dẫn dắt con thuyền đi ra khốn cảnh, tự tin và trấn định của hắn là an ủi trong lòng cuối cùng của thủy thủ, Trương Hằng biết cục diện trước mắt cũng không thể hoàn toàn xem như chuyện xấu, bởi vì nếu hắn thật sự có thể dẫn đầu mọi người bình yên vượt qua nguy cơ lần này, vậy hắn cũng có thể thuận lợi, nhanh chóng tạo uy vọng với thuyền viên mới cũ, chân chính trở thành người đứng đầu.
Nhưng vấn đề hiện tại là hắn thật sự có thể làm được sao?
Trương Hằng không biết đáp án của vấn đề này, mấy vòng trò chơi trước trên cơ bản hắn chỉ cần lo cho mình, làm tốt chuyện trong tay là được rồi, bản thân hắn cũng là người như vậy, lúc ở trường học rất ít tham gia hoạt động tập thể, có thói quen ở một mình, ngược lại không phải là không trao đổi cùng người khác, chỉ đơn giản là không quá thích loại chuyện này.
Nhưng nhiệm vụ chính tuyến của vòng chơi này là thành lập thế lực, với hắn mà nói, đây là khiêu chiến trước nay chưa từng có, vừa mới bắt đầu hắn đã bị ép buộc giao thiệp với Frazer và Auroff, đoạn thời gian ở Hải Sư Hào kia, Trương Hằng không ngừng học tập các hạng mục kỹ năng có liên quan tới hàng hải, đồng thời cũng học tập và suy nghĩ về phương thức lãnh đạo thuyền viên của Auroff và Teach.
Mà chuyện này lúc trước Frazer cũng từng cho hắn không ít trợ giúp, lão hải tặc từng nói qua, trên người thuyền trưởng xuất sắc không nhất định có phẩm chất riêng giống nhau, nhưng đều không ngoại lệ là bọn họ đều có tính chất đặc biệt của mình là lợi dụng giới hạn của người.
Giống Teach râu đen, tuy rằng hắn ít khi lộ diện tham dự chuyện trên thuyền, nhưng thuyền viên trên Hải Sư Hào đều rất kính sợ hắn, suốt thời gian ba năm, không có một thuyền viên nào có gan phát động khiêu chiến với vị trí thuyền trưởng của hắn. Hoặc là Hắc Vương Tử Sam, hắn là thủ lĩnh hải tặc có nghĩa khí nhất toàn bộ Nassau, trong lòng hải tặc dưới trướng hắn đều kính yêu hắn. Còn có Hoắc Ni Cách, trước khi về hưu nổi tiếng về rộng rãi hào phóng, khắp nơi đều là người đi theo hắn.
Vì thế từ sớm Trương Hằng đã tự hỏi phẩm chất riêng của mình là gì, hắn không muốn dựa vào sợ hãi để thống trị giống như Teach, cũng rất khó hòa mình với các thủy thủ tầng dưới chót như Hắc Vương tử, rộng rãi như Hoắc Ni Cách cũng không phải cách mỗi người có thể học.
Trương Hằng suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định lấy tín nhiệm làm nhãn hiệu của mình, hắn hi vọng thuyền viên Hàn Nha Hào có thể tín nhiệm hắn, nhất là thời khắc bộc phát khó khăn, mọi người đều sẽ nghĩ đến hắn đầu tiên, tin tưởng hắn vô điều kiện, dần dà thuyền viên trên chiếc thuyền này sẽ không chút do dự quán triệt chấp hành mỗi một mệnh lệnh của hắn, chó dù không thể nào hiểu được ý nghĩa phía sau.
Trương Hằng biết đây là con đường khó khăn nhất, bởi vì loại chuyện này không có cách nào mưu lợi, chỉ có thể từng lần nguy cơ không ngừng rèn đúc, nhưng chỗ tốt là một khi thành công, đoàn hải tặc hắn dẫn đầu cũng có được năng lực chấp hành và phẩm chất cứng cỏi mà hải tặc khác không có, rất khó bị đánh bại.
Có điều đây đều là nói sau, nếu hắn không có cách nào dẫn dắt mọi người bình yên vượt qua nguy cơ lần này, tất cả những cái kia đều là nói lời vô dụng.
- Dáng vẻ của anh giống như cực kỳ mệt mỏi.
Trong bóng đêm bỗng nhiên truyền đến một thanh âm.
Trương Hằng mở to mắt, thấy được khuôn mặt gần trong gang tấc, cô gái tóc đỏ không biết đứng trước mặt hắn khi nào, cầm theo một ngọn đèn dầu, có điều phối hợp với hoàn cảnh xung quanh ngược lại có chút giống phim kinh dị.
Annie nhìn người nào đó phía sau cửa phòng đóng chặt, thần sắc nghi ngờ nói:
- Hai người...
- À, cô ấy tới tìm tôi chỉ để thảo luận kế hoạch ngày mai mà thôi.
- Ngày mai có kế hoạch gì? Không phải chúng ta đang đuổi theo chiếc thuyền hương liệu kia sao, mãi cho đến khi đuổi kịp mới thôi.
Thiếu nữ tóc đỏ nghe vậy có chút không hiểu.
Trương Hằng không có cách nào phản bác, có lẽ trên chiếc thuyền này chỉ có một người Annie chưa từng dao động, cũng không biết thiếu nữ tóc đỏ này là bởi vì tâm lớn hay là có duyên cớ gì khác, giống như cho tới bây giờ đều không lo lắng kết quả hành động lần này.
Có điều không biết tại sao nhìn thấy bộ dáng của cô ta trong lòng Trương Hằng không hiểu sao nhẹ nhàng thở ra, nhưng hắn còn chưa kịp nói gì đã nghe được vọng thủ trực đêm đột nhiên hô lên:
Bạn cần đăng nhập để bình luận