Thời Gian Chi Chủ

Chương 64: Phòng tuyến Mannerheim chào đón ngươi (6)

Trương Hằng cùng tay bắn tỉa che mặt đều rất kiên nhẫn. Trương Hằng đọc qua tư liệu, Chiến tranh mùa đông có không ít đội viên du kích Phần Lan đều là xuất thân thợ săn, từ nhỏ đã đi săn ở bên trong vùng rừng rậm này. Khi mục tiêu từ mãnh thú biến thành quân nhân Liên Xô, biểu hiện của bọn hắn vẫn xuất sắc như cũ.
Đáng tiếc đây không phải là một trò chơi công bằng.
Khi quạ đen trong bóng tối lần nữa xuất hiện, chính là lúc mọi thứ kết thúc.
Trương Hằng đặt ngón tay trên cò súng, làm tốt chuẩn bị cuối cùng, nhưng sau một khắc tay bắn tỉa lại đột nhiên nghiêng người.
Trương Hằng ngẩn ra, bởi vì hắn không nghe được âm thanh, cho là mình bị phát hiện.
Nhưng mà ngay sau đó hắn liền thấy viên đạn trút xuống trên mặt tuyết.
Tay bắn tỉa phản ứng rất nhanh, hắn lăn một vòng tránh thoát công kích, ngay sau đó lập tức đổi phương hướng, kéo cò súng.
Lúc này lại bộc lộ ra khuyết điểm trạng thái cái bóng, bởi vì ánh nắng là từ một phương hướng chiếu nghiêng tới, dẫn đến phương hướng cái bóng của Trương Hằng cũng là cố định, mặc dù hắn có thể in mình ở trên cây để quan sát tình huống xung quanh, nhưng chỉ có thể nhìn được một mặt, coi như hắn chuyển động thân thể cũng chỉ là nhìn đến mặt khác vỏ cây.
Bởi vậy hiện tại hắn chỉ có thể thông qua tình hình trước mắt đại khái đoán ra, hẳn là vừa rồi âm thanh bắn nhau hấp dẫn binh lính Liên Xô qua, thế nhưng hắn không biết đối phương có bao nhiêu người, khoảng cách bao xa.
Càng tệ hơn nữa là trạng thái cái bóng của hắn sắp hết, chỉ còn lại 10s. Trương Hằng tạm thời cũng không đoái hoài đi xử lý tay bắn tỉa, hắn cần đảm bảo bản thân không bị 2 nhóm người này kẹp thành sandwich. Thế là hắn quyết đoán rời đi gốc bạch dương trắng, dùng tốc độ nhanh nhất lách qua tay bắn tỉa, dán người lên một gốc cây khác.
Trương Hằng không phải là không muốn chạy xa hơn, thời gian của hắn còn có còn thừa, chẳng qua là trong lòng hết sức rõ ràng nếu 2 bên giao chiến, người Liên Xô thắng khả năng hắn còn chạy trốn được, nhưng nếu như là tay bắn tỉa thắng vậy hắn không có cơ hội chạy thoát.
Nếu bị trở thành con mồi để người khác bắn giết còn không bằng liều một phen, bởi vậy Trương Hằng trốn ở gần đó, cách tay bắn tỉa không tới một mét.
Gần như vậy có thể triệt tiêu ưu thế của đối phương ở mức độ lớn nhất, liền xem như Trương Hằng mới cầm súng không lâu cũng không đến nỗi bắn trượt.
4 giây sau thân thể của hắn lại xuất hiện, cuộc chiến cũng đã tiến nhập đến giai đoạn gay cấn. Cộc cộc cộc âm thanh viên đạn rơi vào cây tuyết tùng sau lưng hắn, vụn gỗ bắn tung toé, nhóm người này hiển nhiên hung hãn hơn so với tiểu đội tuần tra trước.
Dùng khả năng của tay bắn tỉa, Trương Hằng tin tưởng hắn là sẽ không mặc kệ tay súng máy, mà bây giờ vẫn còn súng máy đang xạ kích, điều này chỉ rõ binh lính Liên Xô bên kia một người cầm súng máy chết đi, một người lại lên thay.
Tay bắn tỉa một lần nữa thành công tìm được nơi trốn, hắn cách một đoạn thời gian mới đánh trả một phát súng, nhưng mỗi bắn đều chết 1 người, kỹ thuật bắn chuẩn quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trương Hằng tận lực khống chế hô hấp của mình, giấu ở phía sau cây không nhúc nhích, tránh khỏi bị 2 bên giao chiến phát hiện.
Sau một hồi bắn nhau, hỏa lực bên Liên Xô đã yếu xuống, mãi đến khi càng ngày càng thưa thớt, nhưng tiết tấu của tay bắn tỉa vẫn ổn định đến đáng sợ, từ đầu tới đuôi đều không thay đổi, giống như một cỗ máy giết chóc vô cảm.
Nhưng cỗ máy chết chóc đột nhiên dừng lại, Trương Hằng biết rõ đối phương đã hết đạn, tên này vừa trải qua 2 trận chiến kịch liệt trong thời gian ngắn, rất có thể trước khi tới còn trải qua trận chiến khác, đạn trên người còn không nhiều, cho nên lúc này rốt cuộc hết đạn cạn lương.
Điều này cũng làm cho tâm trạng của Trương Hằng rất phức tạp, hắn đương nhiên không hi vọng có tay bắn tỉa khủng bố như vậy trong rừng cây cả ngày. Nhưng trong tưởng tượng của hắn trận chiến đấu này sẽ có hai kết quả, hoặc là tay bắn tỉa bị những binh lính Liên Xô bắn giết, hắn sẽ không quan tâm mọi thứ mà chạy đi, liều một phen tin vào vận may, hoặc là tay bắn tỉa xử lý được hết những binh lính Liên Xô kia, hắn lại thừa dịp bất ngờ lao ra xử lý đối phương.
Chỉ là không nghĩ tới tình huống đối phương sẽ hết đạn, cứ như vậy những binh lính Liên Xô khẳng định sẽ từ từ tiếp cận sang đây, mà hắn lựa chọn chỗ ẩn nấp cách tay bắn tỉa quá gần, lúc giao chiến còn dễ nói, hai bên đều không để ý tới bốn phía, nhưng chờ giao chiến kết thúc hoặc là khi tay bắn tỉa chạy trốn, hắn sẽ bị phát hiện. ...
... tay bắn tỉa đang dựa lưng vào tảng đá, không biết đang suy nghĩ gì, hẳn là hắn ý thức được hôm nay khó mà thoát khỏi, rút dao săn nhỏ bên hông chuẩn bị đánh cược lần cuối. Đúng lúc này, một hòn đá nhỏ lăn đến bên chân của hắn. Sau đó hắn thấy kẻ đáng lẽ ra đang trốn ở khúc cây lại ở sau lưng của hắn, hắn không ngờ tới kẻ địch lại đến gần như vậy. Nhưng đối phương lại ra dấu suỵt với hắn.
Trong nửa phút đồng hồ, Trương Hằng bỗng nhiên ý thức được đây có lẽ là cơ hội cho hắn, trải qua 4 ngày nếm thử hắn đã rõ ràng không thể sống một mình trong rừng rậm này, đi theo Phần Lan hay Liên Xô đều được cả.
Nhưng bất kể là trước kia hắn gặp phải tay súng máy Liên Xô hay đội viên du kích Phần Lan bây giờ. Những người này bình thường sẽ không cho hắn cơ hội giải thích hiểu lầm, một câu nói không hợp liền muốn móc súng, hết lần này tới lần khác ngôn ngữ hai nước này Trương Hằng đều không biết.
Mà bây giờ tên kia đã hết đạn, Trương Hằng cảm thấy có thể thừa cơ hội này trao đổi một chút.
Hắn chỉ chỉ năm sao đỏ trên ống tay áo, lại chỉ chỉ bản thân, sau đó khoát tay áo, ra hiệu bản thân không có quan hệ với người Liên Xô.
Kết quả tay bắn tỉa không có bất kỳ phản ứng nào.
Trương Hằng lại quân phục Liên Xô trên người xuống, lộ ra áo lông màu đen cùng quần jean phía dưới, nhưng ánh mắt tay bắn tỉa lại rơi vào súng ngắn trong túi hắn.
Trương Hằng biết rõ thời gian của hai người còn lại không nhiều, hắn đã có thể nghe được tiếng bước chân của binh lính Liên Xô, hiển nhiên không chỉ một người đến, hắn đối phó không được, cho nên chỉ có thể đánh cược một lần.
Trương Hằng vừa nắm tượng gỗ bảo trì cảnh giác vừa ném súng cho tay bắn tỉa, tên kia cuối cùng cũng có phản ứng, nhanh chóng nhặt lên vũ khí, chỉ hướng người nào đó, một lát sau rốt cuộc lại rời đi họng súng.
Trương Hằng nhẹ nhàng thở ra, xem ra mấy động tác vừa rồi của hắn cũng có tác dụng, sau đó hắn lại lấy ra điện thoại di động của mình, những ngày này hắn đều hết sức tiết kiệm pin, trừ thời điểm muốn biết phương hướng, lúc thường đều ở trạng thái tắt máy, hiện tại cài chuông báo, ném điện thoại di động ra xa.
3 giây sau tiếng chuông trên đất vang lên, lập tức hấp dẫn hỏa lực phe Liên Xô, tay bắn tỉa thừa cơ nhô ra nửa cái đầu kéo cò súng, phát thứ nhất là không đạn.
Coi như Trương Hằng mạo hiểm cũng sẽ cố gắng giảm nguy hiểm xuống thấp nhất. Cân nhắc khả năng đối phương sau khi cầm súng sẽ cho hắn ăn 1 viên, hắn đã điều chỉnh vị trí viên đạn, khiến cho 2 phát bắn đầu không ra đạn, như vậy một khi phát sinh tình huống bết bát nhất, hắn còn có thể sử dụng [Cái bóng] để chạy trốn.
Tay bắn tỉa ngẩn người, nhưng rất nhanh đã tiếp tục bắn phát thứ hai, lần này bắn trúng mi tâm mục tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận