Thời Gian Chi Chủ

Chương 278: Kết Cục

Mặt khác, sự phản bội của Mã Long cũng dần dần mang lại ảnh hưởng tiêu cực. Hắn ta là thân tín của cha cô, cũng là người quen thuộc toàn bộ quá trình giao dịch của ông ấy. Khi mất đi sự chỉ đạo của hắn, Karina chỉ có thể tự mình đi tìm tòi, lúc này, cô mới phát hiện ra vấn đề rắc rối hơn so với tưởng tượng của chính mình nhiều.
Ví như giá mua được thảo luận trước đó là tăng 50% trên giá cơ sở của Liên minh Hắc Thương. Cái giá này cũng đã được hai bên đồng ý. Tuy nhiên, bởi vì Liên minh Hắc Thương đặt ra các phạm vi thu mua khác nhau cho mỗi tàu cướp biển, nên là có hải tặc phát hiện cùng một lô hàng chất lượng giống nhau, dựa theo tiêu chuẩn định giá mới, bọn họ lại nhận được số tiền không nhiều bằng một con tàu cướp biển khác cũng đang hợp tác với Karina.
Thế là việc này khiến một vài người bất mãn, mà lúc đó lại vừa lúc Karina đang đàm phán hợp tác với những thuyền trưởng khác. Vì sợ điều này có thể mang đến ảnh hưởng tiêu cực, Karina cuối cùng đành phải dựa theo tiêu chuẩn thu mua cao nhất để thống nhất, nhưng lại khiến cho mức lợi nhuận của cô bị thu hẹp.
Mà đây vẫn chỉ là bắt đầu, bởi vì lượng hàng hóa vận chuyển của cô tăng lên nên người cô mua chuộc bên phía quan thuế mịt mờ đưa ra ý đồ tăng tiền hối lộ, việc này dẫn đến chi tiêu của cô tăng thêm một đoạn. Lúc đầu, Karina tưởng bọn người Malcolm giở trò sau lưng, nhưng đợi đến khi cô đổi một khu bến cảng khác cũng gặp phải chuyện y chang như vậy thì mới ý thức được đây là quy tắc ngầm mà mỗi thương nhân chợ đen đều sẽ phải đối mặt.
Mặt khác, đến giai đoạn tiêu thụ hàng hóa cô cũng đụng phải phiền toái, xuất hàng hàng loạt dẫn đến thương nhân địa phương bất mãn, cũng vì thế mà dính phải hai vụ kiện. Mặc dù sau đó đã giải quyết ổn thỏa nhưng tổn thất khá lớn.
Thế nhưng vấn đề nghiêm trọng nhất vẫn là tài chính. Trương Hằng trước khi đi để lại cho Karina một chiếc thuyền vận tải, chờ đến khi tàu Khô Lâu Hào sửa chữa xong thì xem như là chiếc tàu vận tải thứ ba của cô, nhưng tuyển người và phí cải tạo cần cô chi trả, lại thêm xây nhà kho và mở tiệm tạp hóa, khiến nữ thương nhân không thể không thế chấp tài sản do cha mình để lại để lấy tiền thu hàng của đám hải tặc.
Từ thu mua hàng hóa đến vận chuyển hàng tới cảng thuộc địa tìm người thanh khoản là một chu kỳ, trong tính toán của Karina, tài chính lưu động hẳn là sẽ bù kịp, nhưng mà tình huống trong thực tế lại không hề thuận lợi như mong muốn. Vả lại thời gian trở về của đám hải tặc cũng không thể kiểm soát được, có đôi khi trong cùng một ngày xuất hiện liên tiếp vài thuyền hải tặc cần bán hàng, khiến áp lực tài chính của nữ thương nhân trở nên nặng nề vô cùng.
Khoảng một tuần trước khi Trương Hằng trở về, chuỗi tài chính của Karina đã bị đứt gãy, còn chưa thanh toán được tiền hàng của hai chiếc thuyền hải tặc. Mới sáng hôm nay, nữ thương nhân còn đang cố gắng trấn an phe hợp tác, nhưng vì không đưa tiền đúng hạn nên đã có hải tặc nóng giận đập phá tiệm tạp hóa của cô.
Sự tàn khốc trong thương nghiệp cạnh tranh không hề thua kém một trận chiến chân chính.
Malcolm hiểu rất rõ điểm yếu của Karina nằm ở chỗ nào, vì vậy lần này đã thay đổi bộ dáng hùng hổ dọa người trước đó, trái lại chủ động nhượng bộ. Miếng mồi nhử mà gã ném ra là thứ mà vị nữ thương nhân kia không có cách nào cự tuyệt.
Nếu Karina muốn phát triển thì chắc chắn sẽ không thể chỉ dựa vào một chiếc thuyền duy nhất là Hàn Nha Hào, dù là tạo ra con đường giao dịch hàng secondhand hay tự đi giao dịch với đám thuyền cướp biển của Liên minh Hắc Thương, tất cả đều là vì mục đích đối phó với sự phong tỏa của Malcolm dành cho cô ta. Vì vậy, khi nhìn thấy thời cơ trước mắt, cô ta sẽ không có bất kì lý do gì để lùi bước.
Trên thực tế, nếu cho Karina thêm thời gian nửa năm, xét theo năng lực học tập của cô là sẽ có thể giải quyết hết những phiền toái hiện đang có trước mắt này, từ đó trở mình chuyển bại thành thắng. Nhưng mà, Malcolm tất nhiên sẽ không cho cô thời gian làm được điều đó.
- Hiện tại người còn thiếu bao nhiêu?
Trương Hằng hỏi.
- Để có thể vận hành sinh ý trở lại thì còn cần ít nhất bảy trăm đồng vàng, nhưng ta không thấy có lý do gì để tiếp tục. Chúng ta đã hao tổn rất lớn, những đợt buôn bán trước đây chỉ là không kiếm được nhiều tiền mà thôi, nhưng hiện tại thì... hiện tại mỗi một ngày, mỗi một giờ, mỗi một phút, chúng ta đều đang lỗ vốn.
Trong giọng nói của Karina hiếm thấy để lộ ra một tia uể oải cùng mỏi mệt.
Đoạn thời gian gần đây là thời điểm kinh doanh trên đảo khó khăn nhất của cô, mà đáng sợ hơn chính là dù cô ngày ngày bôn ba tất bật, nhưng lại không nhìn thấy một tương lai sáng sủa, thu hồi cả vốn lẫn lãi nào. Những trắc trở mà Karina đang phải đối mặt chính là, vì tốc độ phát triển mở rộng quá nhanh, dẫn đến vốn tài chính và nhân công không theo kịp, thị trường vốn có cũng không thể dung nạp lượng xuất hàng khổng lồ như vậy, hải quan tăng giá, thương nhân địa phương ngăn cản. Những thứ này không thể giải quyết trong thời gian ngắn được.
- Trước đây ta từng đồng ý ngươi sau này sẽ bỏ vốn thêm 800 đồng vàng, hiện tại đã có thể đưa ngươi. Ngoài ra, ta còn có thể cho ngươi mượn 200 đồng vàng. Trương Hằng nói.
Sau lần ra khơi này, Hàn Nha Hào thắng lợi trở về, Trương Hằng ước tính một chút, hắn làm thuyền trưởng và cũng là một trong những nguyên lão đời đầu, như vậy có thể kiếm được khoảng 1200 đồng vàng. Đây không thể nghi ngờ là một khoảng thu nhập khổng lồ.
Coi như hiện tại hắn rửa tay gác kiếm, không làm gì chỉ ở trên đảo mua hai cái nông trường hoặc vườn cây, thì cũng có thể sống tiếp một cách thoải mái. Nhưng nhớ tới mấy năm sau Woodes Rogers sẽ dẫn hạm đội của ông ta đến giành lại Nassau, Trương Hằng lại không muốn gửi gắm sự sống chết của mình cho người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận