Thời Gian Chi Chủ

Chương 627: Mánh Khóe Nữ Ca Sĩ

Theo kinh nghiệm trước đây của hắn, những lời vừa rồi của hắn đã mở được cửa lòng Eileen, hiển nhiên cô đã hoàn toàn đắm chìm trong viễn cảnh tươi đẹp mà hắn vẽ ra, điều này có nghĩa là hắn sắp được toại nguyện rồi, có lẽ ngay đêm nay.
Eileen chủ động uống rượu cũng khiến Yuri rất hài lòng, chỉ cần đối phương say ở đây, hắn có thể... Tuy nhiên ngay khoảnh khắc tiếp theo, Yuri lại cảm thấy choáng váng đầu tiên.
Bản thân hắn hiểu rõ tửu lượng của mình, không đến nỗi mới uống vài ngụm đã say, cho nên Yuri lập tức nhận ra tối nay có vấn đề, lòng hắn cũng trùng xuống.
Nhưng đến lúc này, hắn vẫn không nghi ngờ nữ ca sĩ, chỉ cho rằng kẻ thù nào đó đã tìm đến hắn, đây cũng là sai lầm mà hầu hết đàn ông thường mắc phải.
Đánh giá thấp phụ nữ.
Kể cả người giỏi như Sherlock Holmes cũng từng thua trong tay nữ ca sĩ, lần này, M tiên sinh nổi tiếng cũng không ngoại lệ.
Hắn vật lộn, cố gắng kêu cứu để thu hút sự chú ý của những người xung quanh, cẩn thận như hắn, ngay cả khi hẹn hò vẫn sẽ để vệ sĩ ẩn núp ở gần đó nhưng khoảnh khắc tiếp theo, đầu hắn đã tựa vào lòng Eileen.
"Ôi, thưa ngài Yuri, trông anh có vẻ không chịu được rượu, không sao đâu, tôi sẽ đưa anh về." Nữ ca sĩ dịu dàng nói.
Sau đó, cô gọi người hầu bàn, bảo anh ta xuống lầu gọi một chiếc xe ngựa, có người đánh xe do Sherlock Holmes cải trang theo chỉ dẫn của người hầu bàn bước vào quán ăn, cùng Eileen dìu Yuri đi.
Người vệ sĩ ở bàn khác hơi do dự, không biết Yuri có thực sự say không, hay là hắn muốn nhân cơ hội này chiếm chút tiện nghi, hắn không đuổi theo ngay, Yuri đã được khiêng xuống tầng dưới, người vệ sĩ vội vàng thanh toán, kết quả khi xuống thì xe ngựa đã biến mất.
Lúc này, có người vỗ vai hắn, Trương Hằng và thám tử tóc đỏ đứng trước sau kẹp chặt hắn ở giữa.
...
Vụ án bức họa đã trôi qua một tuần, chiến thuật chém đầu rắn của Sherlock Holmes đã thành công, các thành viên trong băng nhóm của M tiên sinh đã bị đào hết ra, Tử tước tìm lại được bức họa nhạy cảm bị mất trong chiếc bình sứ của mình, còn Viar cũng đã hoàn thành nhiệm vụ một cách mỹ mãn rồi trở về Pháp.
Nhưng sau đó, Sherlock Holmes cũng đau đầu trong việc xử lý M tiên sinh như thế nào.
Theo lý mà nói, đối phương đã phạm vô số tội, tuyệt đối có thể coi là tội phạm, thế nhưng thiên thiên những vụ án hắn ta gây ra, người mất của không dám lên tiếng, cũng chẳng có ai đi báo án, cho nên về mặt pháp luật rất khó để định tội hắn ta.
Sau khi tỉnh lại, nhận thấy mình đã trúng kế, Yuri cũng tỏ ra rất thoải mái, rõ ràng cũng đã đoán chắc là Sherlock Holmes không làm gì được hắn ta, cuối cùng Trương Hằng phải ra mặt, mới từ miệng hắn ta moi ra được thông tin về những người khác trong băng nhóm.
Sau khi có được lời thề độc của M tiên sinh là sẽ không bao giờ đặt chân đến London nữa, Sherlock Holmes cuối cùng cũng chọn thả hắn ta về Pháp.
Nhưng Trương Hằng cũng không phải là không thu hoạch được gì, sau vụ án này, trên bảng thông tin cá nhân của hắn đã có thêm một kỹ năng hình sự, cũng được coi là phần thưởng cho khoảng thời gian hắn học về các vụ án lịch sử, còn được đích thân tham gia phá án, thêm vào đó, sau khi bắt được M tiên sinh, hắn còn có thêm 15 điểm tích lũy trong trò chơi.
Thế nhưng nhiệm vụ chính tuyến hắn quan tâm nhất vẫn đang trong tình trạng chưa hoàn thành.
Trương Hằng vốn tưởng rằng có sự giúp đỡ của Eileen, hắn có thể biết trước một bước thân phận thực sự của M tiên sinh, trên thực tế cũng đúng là như vậy, thế nhưng hệ thống dường như không công nhận kết quả này.
Trương Hằng đoán rằng có thể là vì trong vụ án này, hầu hết các suy luận đều do Sherlock Holmes đưa ra, hơn nữa vào thời điểm cuối cùng, cũng là Sherlock Holmes suy luận xuất M tiên sinh bắt đầu cảm thấy sợ hãi, sau đó hai người mới gần như cùng lúc nghĩ đến đoàn kịch, do đó, dường như hệ thống không cho rằng Trương Hằng là người tìm ra tội phạm trước.
Trương Hằng tất nhiên có chút tiếc nuối về điều này nhưng cũng không quá khó chịu, ít nhất là bây giờ hắn đã nắm được những điều kiện để chiến thắng một cách đại khái và cũng thấy được hy vọng chiến thắng, mặc dù con đường này không dễ dàng nhưng may mắn là thời gian vẫn đang đứng về phía hắn.
Ngoài ra, qua vụ án này, hắn cũng cuối cùng cũng xác nhận được Sherlock Holmes cũng chỉ là người thường, cũng có lúc phạm sai lầm, đương nhiên là khả năng tự sửa sai của hắn ta cũng rất đáng sợ, trong vụ án bức họa, một thủ đoạn phòng ngự của M tiên sinh, vậy mà hắn ta lại nhìn ra sơ hở.
Cuối cùng, Trương Hằng vẫn luôn cảm thấy, quyết định cuối cùng thả M tiên sinh đi của Sherlock Holmes còn có ẩn ý khác, Trương Hằng đã hỏi Sherlock Holmes về vấn đề này, Sherlock Holmes cười cười, rồi lại lấy cây vĩ cầm của mình ra.
"Tôi lại đi nghe thêm một lần nữa, quả thực là một vở opera hay, màn trình diễn của cô bạn Adler của anh cũng rất tuyệt vời, tôi đặc biệt thích một đoạn nhỏ trong đó, tôi sẽ kéo đoạn nhỏ đó cho anh nghe."
Không biết từ lúc nào, Trương Hằng đã đến London thời Victoria được năm tháng.
Hắn gần như đã quen với sương mù trên sông Thames, cũng quen với sự ồn ào và náo nhiệt của sàn đấu quyền ngầm và cả trí tưởng tượng nghèo nàn của người Anh về ẩm thực.
Nhưng mặt khác, hắn tiến bộ rất nhanh, kỹ năng điều tra hình sự đã đạt đến cấp độ 1 từ ba tháng trước, kỹ thuật trang điểm học muộn hơn một chút nhưng tháng trước cũng đã đột phá lên cấp độ 1, ngoài ra, do thường xuyên ở bên cạnh Irene nên dưới sự chỉ bảo của nữ ca sĩ, Trương Hằng cũng hiểu biết không ít về âm nhạc, văn học và hội họa thế kỷ 19.
Hắn còn có thêm một kỹ năng thưởng thức nghệ thuật nhưng hiện tại chỉ mới ở cấp độ 0.
Bạn cần đăng nhập để bình luận