Thời Gian Chi Chủ

Chương 184: Tự Do Quyết Định

Trương Hằng nói.
- Ta ngưỡng mộ lý tưởng của ngươi, nhưng tiếc rằng ta không thể giúp gì nhiều cho ngươi.
Là một người thuộc thế hệ sau, hắn không thích những trang bẩn thỉu và đẫm máu nhất trong lịch sử cận đại của nhân loại - buôn bán nô lệ da đen, nhưng giải cứu Laeri là một chuyện, còn giúp đối phương giải thoát những nô lệ khác trong trang viên lại là một chuyện khác nữa, bây giờ gần như là thời điểm nguy hiểm nhất đối với Hàn Nha và Karina, Trương Hằng phải tập trung toàn bộ sự chú ý vào Malcolm và liên minh Hắc Thương của hắn ta, nên không còn sức lực dư thừa để giúp Laeri.
Kết quả là, dũng sĩ giác đấu da đen lắc đầu khi nghe hắn nói như vậy.
- Ta không cầu xin ngươi giúp đỡ, mà là muốn hợp tác với ngươi.
- Hợp tác?
- Đúng vậy, ngươi muốn vì sao Malcolm và Raymond lại chia rẽ không, ta có thể giúp ngươi.
Laeri nói.
- Những người da đen bị bọn buôn bán nô lệ bán sang lục địa có rất nhiều kết cục bi thảm, trở thành dũng sĩ giác đấu, tàn sát đồng loại của mình như dã thú, để mua vui cho chủ nhân là một trong số đó, nhưng đôi khi điều đó không hoàn toàn là xấu, bởi vì so với những đồng bào phải làm cu li thì thỉnh thoảng bọn ta còn được nghe thấy nhiều việc hơn.
- Trong mắt những người da trắng đó, bọn ta chỉ là hàng hóa biết đi và sức lao động, tài sản riêng của họ, họ không quan tâm đến suy nghĩ và cảm xúc của bọn ta, nếu không có sự cho phép của họ, thì cả đời này bọn ta cũng không thể rời khỏi trang viên, rất nhiều chuyện bọn họ sẽ không cố ý tránh né bọn ta, từ ngày đầu tiên bị bán đến trang viên Terrance, ta đã chuẩn bị để một ngày có thể thoát khỏi nơi đó, ngoài việc học thêm từ vựng để hiểu biết thêm về thế giới này, thì ta cũng đang cố gắng. để thu thập nhiều thông tin khác nhau, hy vọng có thể tìm ra cách trốn thoát.
Laeli dừng lại một lúc.
- Khoảng tám tháng trước, Malcolm và Raymond đã có một bữa tiệc riêng, Malcolm đã đề nghị ta và một nô lệ khác biểu diễn một trận đấu võ sĩ trước mặt họ, nhưng cả hai đều vắng mặt một lúc trong khoảng thời gian này, sau đó đã xảy ra một cuộc tranh cãi nhỏ.
Trương Hằng nhướng mày, lời nói của Laeri đã khiến hắn cảm thấy hứng thú.
- Trọng tâm cuộc tranh cãi của họ dường như là một thương nhân, bởi vì nó không liên quan gì đến kế hoạch bỏ trốn của ta, đã quá lâu rồi nên ta không thể nhớ tên, chỉ biết rằng hắn cũng là một thương nhân chợ đen trên đảo, cùng với Malcolm và Raymond cũng tham gia vào việc tương tự, và dường như đã có danh tiếng nhất định, Raymond đã tiếp cận hắn một lần, nói về việc thành lập một liên minh Hắc Thương, nhưng lại bị hắn chống lại quyết liệt.
- Hắn nói chuyện đó là đang đùa với lửa, còn cảnh báo Raymond rằng dã tâm của Malcolm quá lớn, sau đó Raymond đã bàn bạc lại với Malcolm, cả hai đều thấy chuyện này hơi khó giải quyết, người đàn ông đó không phải là người giỏi nhất kiếm tiền nhất trong nhóm thương nhân ở trên đảo, nhưng hắn có thâm niên rất lâu và có tầm ảnh hưởng nhất định, Raymond chủ trương trao đổi từ từ với đối phương, nhưng ngay sau đó hắn đã bị bắt về thuộc địa, Raymond nghi ngờ rằng do chính Malcolm đã giở trò, nhưng Malcolm nói rằng chuyện đó không liên quan gì đến hắn, cả hai đã tranh cãi về vấn đề này, cuối cùng tan rã trong không khí không mấy vui vẻ.
Trong lòng Trương Hằng khẽ động, hắn nghĩ đến những gì Karina đã kể cho hắn nghe về kinh nghiệm của cha cô khi hai người gặp nhau lần đầu tiên, về mặt thời gian thì đúng là trùng khớp, Trương Hằng không ngờ rằng việc cha của nữ thương nhân bị bắt ở New Jersey lại có liên quan đến liên minh Hắc Thương, xem ra mọi chuyện e rằng không hề đơn giản như họ tưởng.
- Thế nào, thông tin này có giúp gì được cho ngươi không?
Laeri nói.
Trương Hằng gật đầu.
- Ngươi muốn cái gì?
Dũng sĩ giác đấu da đen không trả lời câu hỏi ngay lập tức, mà nói tiếp:
- Mặc dù ta đã rời khỏi trang viên Terrance, nhưng vẫn còn rất nhiều người trong bộ tộc của ta ở nơi đó, ngươi muốn đối phó với Malcolm và muốn biết thêm bí mật về hắn, thì ta có thể giúp ngươi liên hệ với họ để hỗ trợ ngươi.
- Chắc hẳn ngươi cũng biết rằng cho dù liên minh Hắc Thương cuối cùng sẽ bị giải thể và Malcolm sẽ bị đuổi khỏi Nassau, thì cũng vẫn không thay đổi được số phận của những người khác trong trang viên đó.
- Vì vậy, ta quyết định tự mình thay đổi nó.
Laeli trông có vẻ kiên định, khi đối mặt với khó khăn mỗi người sẽ có phản ứng khác nhau, một số người sẽ cam chịu trước sự đả kích, trở nên tuyệt vọng, trong khi đó những người khác sẽ chọn đón nhận sự đau khổ đó, chịu đựng thử thách của nó, cuối cùng trở nên mạnh mẽ hơn, dũng sĩ giác đấu da đen rõ ràng là kiểu người thứ hai.
Sau khi trải qua cái chết của cha và anh trai, bộ tộc bị tàn phá, bị coi là nô lệ, để trốn thoát khỏi trang viên, hắn đã phải mất đi một con mắt và sống mũi, còn phải chính tay giết chết bạn thân của mình, Laeli không những không trở nên chán nản, ngược lại còn dần bộc lộ khí chất của một tù trưởng.
Người đàn ông da đen khỏe như gấu này có trí tuệ vượt xa vẻ bề ngoài của hắn.
- Bọn ta không thể có được tự do ở quê hương của mình và ở những vùng đất thuộc địa kia nữa, ngay cả ở thành phố tự do này cũng thế, vì vậy bọn ta chỉ có thể rời khỏi đây, nghe nói vùng biển này có rất nhiều đảo hoang, một số đảo nằm ngoài đường vận chuyển bình thường, trên đảo còn có nước ngọt và đất canh tác, bọn ta có thể đánh cá, săn bắn, trồng trọt... Ban đầu sẽ rất khó khăn, nhưng cuối cùng bọn ta cũng sẽ tồn tại và sinh sôi nảy nở như tổ tiên của bọn ta đã từng.
Trương Hằng nói:
- Ta có thuyền và nhân lực, khi ra biển ta có thể tiện đường giúp ngươi tìm một nơi thỏa mãn yêu cầu của ngươi, sau đó cũng có thể đưa ngươi đến đó, nhưng vấn đề là làm thế nào các ngươi thoát khỏi trang viên đó? Mặc dù ta đồng cảm với những gì các ngươi đã gặp phải, nhưng không thể trực tiếp tấn công trang viên của Malcolm và thả nô lệ da đen ra, bằng không sẽ chọc giận các đại địa chủ trên đảo, sự phát triển của Hàn Nha tập trung vào Nassau, nhiều gia đình của các thủy thủ cũng ở trên đảo, ta buộc phải suy nghĩ cho bọn họ, ta hy vọng ngươi hiểu cho, ta chỉ có thể đợi ngươi vào thời gian và bờ biển đã định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận