Thời Gian Chi Chủ

Chương 1862: Tình Thế Cấp Bách

Nhờ có thần khí này, hắn đã chiếm được thế thượng phong trong trận chiến, trên người Trương Hằng không phải không có đạo cụ cấp B, tuy nhiên cả Tàng Sáo hay Chiếc Cung Ôn Dịch dưới nước thực sự đều không bằng đinh ba trong tay Hải Mã, thứ duy nhất có thể sử dụng được là Vô Hạn Tích Mộc, lúc này vẫn chưa đến thời điểm có tác dụng.
Hơn nữa, bây giờ Trương Hằng cũng rất khó có thể rảnh tay ghép những miếng lego trong ba lô thành thứ mình muối, vì vậy bây giờ hắn chủ yếu tập trung vào việc né tránh các đòn tấn công của Hải Mã, tất nhiên, Trương Hằng cũng không phải chưa từng thử phản công, đặc biệt là Hải Mã bây giờ không cách hắn bao xa, tuy nhiên mỗi khi Trương Hằng cố gắng tiếp cận, Hải Mã sẽ thu đinh ba về trước ngực.
Còn dòng nước bên cạnh hắn sẽ lập tức tụ lại thành một bong bóng nước, bao bọc hắn vào trong, Trương Hằng thử dùng Tàng Sáo chém vỡ bong bóng nước đó nhưng phần bị chém vỡ rất nhanh lại bị dòng nước xung quanh bù đắp lại, đồng thời một khi Trương Hằng tiến gần đến vị trí cách Hải Mã khoảng một mét, hắn sẽ cảm thấy một lực ép rất lớn.
Dưới tác dụng của lực ép này, động tác của Trương Hằng sẽ bị chậm lại, thậm chí biến dạng, lúc này Trương Hằng cũng không có cách nào tốt để đối phó với Hải Mã, sau vài lần cố gắng không thành công, hắn chỉ có thể nhanh chóng lùi lại, một lần nữa kéo giãn khoảng cách, còn Hải Mã thấy vậy cũng lập tức chuyển từ thủ sang công, không cho Trương Hằng bất kỳ cơ hội thở dốc nào.
Hắn đã coi Trương Hằng là con quái vật biển hung dữ và xảo quyệt nhất.
Dưới nước không thể phát ra tiếng nhưng trận chiến không tiếng động này lại nguy hiểm hơn nhiều so với trận chiến súng nổ trên đất liền trước đó, cả hai bên đều tỏ ra rất kiên nhẫn, vừa làm tốt việc của mình vừa chờ đối phương phạm sai lầm.
Trương Hằng cũng phải thừa nhận rằng, Hải Mã là một trong những đối thủ khó nhằn nhất mà hắn từng gặp, tất nhiên chỉ giới hạn ở dưới nước, thực ra cách đơn giản nhất để đối phó với Hải Mã là đưa trận chiến lên đất liền, đừng nhìn Hải Mã bây giờ đang nắm thế chủ động nhưng Trương Hằng muốn rời khỏi ao nước này vẫn có thể làm được, chỉ là bây giờ nguy hiểm trên bờ chỉ lớn hơn dưới nước, đây chính là phiền phức khi bị bao vây.
Trong ao nước dưới thác nước, hai bóng người linh hoạt hơn cả cá đang quấn lấy nhau.
Trương Hằng và Hải Mã đã vật lộn dưới nước gần mười phút nhưng vẫn chưa phân định được thắng bại.
Nhưng so với mười phút trước, trên người Trương Hằng đã có thêm vài vết thương, phần lớn là vết bầm tím, chỉ có hai vết chảy máu là do lưng hắn đập vào phần nhọn của vách đá.
Tất nhiên, cái giá mà Trương Hằng phải trả cũng không phải là vô ích, Hải Mã tuy không bị thương nhiều nhưng cây đinh ba trong tay hắn đã có thêm bảy vết dao, khoảng ba phút trước, Trương Hằng đột nhiên thay đổi trạng thái, không còn lấy hắn làm mục tiêu nữa mà bắt đầu tấn công cây đinh ba vàng.
Phạm vi hiệu lực của trường áp lực của Hải Mã là một mét xung quanh hắn, tuy nhiên cây đinh ba oai vệ trong tay hắn dài hơn hai mét, nói cách khác, trừ khi hắn luôn ôm trước ngực, nếu không chỉ cần vung lên, cây đinh ba này sẽ rời khỏi trường áp lực của hắn và điều này cũng tạo cơ hội cho Trương Hằng.
Hải Mã cũng không biết con dao trong tay Trương Hằng được làm bằng chất liệu gì, lại cứng đến mức khó tin, lẽ ra một thần khí như đinh ba không nên dễ vỡ như vậy nhưng sự thật đã khiến hắn phải kinh ngạc.
Nếu như lần đầu tiên chỉ là ngoài ý muốn thì những lần tiếp theo, mỗi lần con dao đó tiếp xúc với đinh ba, đều để lại một vết dao trên đinh ba, bị Trương Hằng chém vài nhát, Hải Mã cũng sợ, chủ động kéo giãn thêm một chút khoảng cách, cứng rắn biến vũ khí lạnh này thành pháp trượng, chỉ là như vậy, trong trận chiến tiếp theo, không khỏi có chút trói tay trói chân.
Hải Mã cũng đã nghĩ đến việc không nhẫn tâm, dứt khoát hy sinh cây đinh ba để giải quyết kẻ địch trước mắt, dù sao Trương Hằng muốn phá hủy thần khí cấp B này cũng không dễ dàng, mà bản thân hắn hiện tại vì chém trúng đinh ba mà trên người cũng bị thương, cứng đối cứng như vậy, khả năng Trương Hằng ngã xuống trước cao hơn. Nhưng cuối cùng Hải Mã vẫn thu lại ý nghĩ có phần hấp dẫn này, dù sao cây đinh ba này không phải là vũ khí của hắn, mà là của Poseidon, chỉ tạm thời cho hắn sử dụng, Hải Mã đã có thể tưởng tượng ra cảnh Poseidon nổi trận lôi đình khi nhìn thấy những vết thương trên cây đinh ba hiện tại, huống chi nếu cây đỉnh ba bị phá hủy.
Mặc dù chủ nhân của Rlyeh là kẻ thù lớn của Poseidon nhưng sau khi giải quyết xong chuyện này, Poseidon còn phải đánh một trận sống còn khác.
Hắn chắc chắn không muốn mình mất vũ khí vào thời điểm quan trọng này, vì vậy Hải Mã mới phải kéo giãn khoảng cách với Trương Hằng một lần nữa, chỉ là như vậy, lợi thế khó khăn lắm mới tích lũy được trước đó đã bị lãng phí phần lớn, may là sự kiên nhẫn của Hải Mã không vì thế mà giảm đi, trận chiến này hắn chỉ có một suy nghĩ, đó là hạ gục đối thủ trước mắt! Sự ngoan cường của Hải Mã cũng giành được sự khen ngợi của Trương Hằng, mặc dù một phần là nhờ cây đinh ba đó nhưng có thể đánh đến bây giờ mà vẫn chưa phân thắng bại, bản thân Hải Mã mới là yếu tố quan trọng nhất. Chỉ xét về kinh nghiệm chiến đấu, Hải Mã chỉ kém hắn một chút mà thôi, Trương Hằng có thể nhận ra rằng gã đàn ông cứng rắn có khí chất của một thợ săn trước mắt này cũng từng trải qua trăm trận chiến như hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận