Thời Gian Chi Chủ

Chương 125: Cách Buồm Đen (30)

Trương Hằng đứng ở ngoài cửa, yên tĩnh nhìn xe ngựa đen một lần nữa biến mất ở trong màn đêm.
Tiếp đó, cửa phòng sau lưng hắn khẽ mở ra một cái khe. Trương Hằng không cần quay đầu lại cũng biết là ai:
- Không phải đã bảo ngươi đi ngủ đi sao?
Thiếu nữ tóc đỏ trái lại rất thẳng thắn:
- Vừa nghĩ đến việc ngươi giấu chúng ta, nửa đêm lén lén lút lút đi ra ngoài, ta liền cảm thấy tò mò ngủ không được.
- Có cái lòng này thay vì theo dõi việc tư của ta chi bằng dùng cho việc chiêu mộ nhân công đi, qua hai tháng nữa chúng ta phải ra khơi, ta sẽ nghĩ cách lấy được một chiếc sloop, nhưng để điều khiển nó thì cũng cần ít nhất mười người, đặc biệt là tay bắn pháo, về thứ này ngươi có con đường nào không?
- Không có.
- Ta kết bạn từ xưa đến nay chỉ xem có đủ nghĩa khí, đánh nhau có ngon hay không, chớ không bàn về xuất thân!
Annie ưỡn ngực kiêu ngạo nói, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Trương Hằng thì xì hơi, nói thêm.
- Ngày mai ta sẽ đi hỏi, ngay lập tức.
- Giải thích, Sloop là thuyền một buồm. Hết giải thích.
Dừng một lát, thiếu nữ tóc đỏ lại lấy ra một thanh dao găm nhỏ từ sau lưng, lần đầu lộ ra một tia cau có. Đây vẫn là lần đầu tiên Trương Hằng thấy biểu tình này trên người Annie, bình thường cô ấy vẫn luôn phóng khoáng, hắn không phải chưa từng nhìn thấy cô càng này mặc nội y đi lui đi lại trong phòng, có khi còn xách theo chai rượu, mắt xếch nhìn những người đi tới đi lui, rất thời thượng, ít khi gặp phải bộ dáng như lúc này.
- Chuyện là... cám ơn ngươi đã cho ta lên thuyền, giúp ta tìm việc làm, ta nhìn thấy dao găm của ngươi có vết nứt. Hai ngày trước ta đánh thắng được cái này, mà ta dùng cũng không có tác dụng gì, nên... nên tặng cho ngươi phòng thân vậy.
Thiếu nữ tóc đỏ gập ghềnh nói xong.
Trương Hằng có chút bất ngờ, nhưng cuối cùng không nói gì, chỉ nhận lấy chiếc dao găm kia, đưa một cái tay khác vò mái tóc đỏ rối tung của cô nàng.
Cho dù Auroff và những người khác đều rất muốn mau mau khởi hành ra khơi, nhưng thân tàu của Hải Sư Hào sau khi trải qua vài trận chiến đã bị tổn hại khá nặng, không thể không sửa lại toàn bộ, cho dù tập hợp hết những tay thợ mộc tốt nhất ở trên đảo cũng phải tốn hơn nửa tháng để làm xong, mà Trương Hằng thì biểu hiện ra cực kỳ yên tĩnh trong nửa tháng này.
Trên cơ bản, hắn vẫn luôn ở đây không rời đi, còn khai khẩn một mảnh ruộng nhỏ phía sau cửa, trồng rau quả, loại việc này hắn đã từng làm khi còn ở trên đảo hoang, cho nên hiện tại rất nhuần nhuyễn.
Còn về Frazer, Trương Hằng đương nhiên sẽ không tin tưởng hoàn toàn, cho dù đêm đó lão hải tặc tỏ ra cực kỳ thành khẩn, nhưng Trương Hằng biết được điều này đồng nghĩa với việc lão không kìm nén được. Đây là người đầu tiên chủ động bái phỏng sau khi hắn lên đảo một quãng thời gian dài, nếu như chỉ là để đưa ra thiện ý thì lão ta không cần thiết phải tự mình đi một chuyến như vậy.
Những lão hồ ly như Frazer và Auroff đều là thủ lĩnh bẩm sinh, trời sinh có mị lực, am hiểu lợi dụng tình hình chung để đạt được mục tiêu của bản thân trong lúc vô tình, dù cho đang điểu khiển người khác cũng vẫn khiến người ta cảm thấy họ đang tốt cho mình, nhưng nếu ngươi thật sự tin tưởng bọn hắn hoàn toàn thì kết cục chỉ có thể bị bọn hắn lừa hết cả gốc lẫn lãi mà thôi.
Nếu bảo tàng Kid thật sự là trò chơi Auroff thiết kế, vậy thì sự gia nhập của Frazer không thể nghi ngờ sẽ khiến cho cuộc chơi này trở nên càng hung hiểm.
Cách tốt nhất hiện tại là án binh bất động, vì vậy sau khi nhận được cảnh báo, Trương Hằng không còn đi tìm tên thợ mộc Kent, nhưng thật ra hắn cũng có tự mình chuẩn bị một chút.
Một người đàn ông đầu đội tóc giả, khoác khăn quàng viền hoa từ ngoài cửa đi đến.
Gã tên là Bael, một tên buôn vũ khí rất nổi tiếng trên đảo Nassau, sau khi đặt hai đồ vật một dài một ngắn được bọc vải dầu lên bản, nhận lấy nước trà Malvin đưa tới, gã vắt chân, nói:
- Đồ ngươi cần, kiểm hàng đi.
Trương Hằng mở ra vải dầu của cái dài trước, bên trong là một cây súng kíp. Hiện tại Châu Âu là thiên đường của súng nòng trơn bắn liền, nhưng trên thực tế, ở thế kỷ 15 đã có súng nòng xoắn, chỉ là không phổ biến bằng súng nòng trơn, nói về lý do thì là vì việc lắp đạn quá rắc rối, trên cơ bản là súng nòng trơn bắn ba phát rồi súng nòng xoắn mới bắn phát đầu, vả lại người có lực cánh tay nhỏ có khi còn không thể nhét đạn vào nòng súng nổi.
Nhưng súng nòng xoắn cũng có ưu điểm của nó, tầm sát thương và độ chính xác khi bắn đều vượt xa súng nòng trơn.
Trương Hằng vẫn luôn muốn có một chiếc làm dự bị, đến thời khắc mấu chốt có thể kết hợp với Xạ Thuật Level 2 của hắn, tạo ra tác dụng bất ngờ.
Ngoài thanh này ra, lần này Bael còn mang đến ba thanh súng kíp nòng ngắn, cộng với thanh trong người Trương Hằng là thành bốn chiếc, điều này có nghĩa là hắn có thể xạ kích bốn lần liên tục.
Hết cách rồi, ở thời đại một cây súng chỉ có thể bắn một phát như bây giờ, Trương Hằng chỉ có thể dùng cách này để nâng cao hỏa lực của bản thân.
Hắn mặc vào người một chiếc áo khoác đen, cắm hai thanh súng ngắn ở bên hông, hai cái còn lại thì cắm vào bao súng ở trước ngực.
Annie đứng cười ở bên cạnh, nhưng rốt cuộc vẫn thừa nhận:
- Hừ, trông cũng ra gì và này nọ phết, không biết chiến đấu có được như thế hay không.
Trương Hằng không để ý thiếu nữ tóc đỏ nói móc, dựa theo giá đã bàn đưa cho tên buôn vũ khí 140 đồng bạc.
Bael ước lượng túi tiền, hài lòng nói:
- Cần thì cứ tìm ta tiếp.
Trương Hằng không ngờ rằng sau khi hoàn thành xong giao dịch hắn lại nghe được tiếng thông báo của hệ thống.
[Sở hữu hơn ba cây súng, điểm trò chơi cộng 3, có thể đến bảng nhân vật nghiên cứu thêm thông tin liên quan...].
Bạn cần đăng nhập để bình luận