Thời Gian Chi Chủ

Chương 167: Đợt Tấn Công Thứ Ba

Lúc này Hàn Nha Hào vừa mới tiến vào trong tầm bắn của đối phương, mặc dù trên lý thuyết thì hoàn toàn có thể nã pháo đánh trả nhưng tỷ lệ chính xác chắc chắn sẽ không quá cao, hơn nữa uy lực của đạn pháo cũng sẽ không đủ nếu như ở quá xa. Nhưng với hoả lực của Hàn Nha Hào thì chỉ cần khoảng cách vừa đủ gần thì hoàn toàn có thể bắn trúng mục tiêu chỉ trong một phát bắn, tránh biến thành một cuộc giằng co kéo dài.
Tuy nhiên nếu cứ như vậy thì trước hết bọn họ cần phải đón nhận mấy đợt tấn công của đối phương nhưng đây cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn đối với sự kiên cố của Hàn Nha Hào.
Ngay sau đó, đợt tấn công thứ hai của Hạnh Phúc Hào đã đến. Mà với lần bắn thử trước, đạn pháo lần này rõ ràng rơi chính xác hơn rất nhiều nên có thể thấy rằng các pháp thủ phía đối diện cũng phải rất có kinh nghiệm. Trong đó có ba viên đạn pháo đánh trúng mạn thuyền, một viên khác đánh trúng cánh buồm nhưng không gây ra bất cứ trở ngại nào khiến cho một đám hải tặc thở dài một hơi.
Nhưng đợt tấn công thứ ba lại không được dễ chịu như vậy. Lúc này, Hàn Nha Hào đã cách Hạnh Phúc Hào không còn xa nữa, thậm chí còn có thể nhìn thấy những bóng người ở phía đối diện. Những viên đạn pháo từ trên trời rơi xuống tạo ra rất nhiều lỗ thủng ở trên boong thuyền, một viên khác vừa vặn rơi xuống chỗ không có miếng sắt bảo vệ trên thân thuyền làm cho nước biển ngay lập tức tràn vào buồng nhỏ ở tầng dưới cùng trên thuyền, thợ mộc trên thuyền thấy thế lập tức ôm lấy đồ nghề lao xuống sửa chữa.
Lúc này, tiếng thỉnh cầu nã pháo dần dần vang lên nhiều hơn, ngay cả Billy cũng không thể nhịn được mà nhìn về phía Trương Hằng. Thế nhưng người này trước sau vẫn không nói lời nào.
Mặc dù Trương Hằng đã tham gia rất nhiều trận chiến trên Hải Sư Hào nhưng đây là lần đầu tiên hắn tự mình chỉ huy một trận hải chiến. Khác hẳn với những cảm giác trước đây, về cơ bản lúc đó hắn chỉ cần bảo vệ tốt bản thân rồi chờ cơ hội giải quyết tất cả các mối đe dọa gần đó. Nếu như còn dư sức thì sẽ thuận tiện giải cứu một số người đồng hành gặp nạn, coi như đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ.
Ngoài việc nhất định phải chú ý đến thế cục ở bên ngoài vào thời điểm cướp đoạt thuyền Caporetto thì trong phần lớn thời gian, ánh mắt của hắn bị giới hạn ở một nơi cách đây không xa. Chuyện này cũng giống với kiểu hành động của hắn trong chiến tranh nhưng bây giờ hắn lại là chỉ huy của cả một con thuyền nên điều cần suy nghĩ chính là làm thế nào để giành chiến thắng trong trận chiến tiếp theo với mổ cái giá thấp nhất.
Hỏa lực trên Hàn Nha Hào chắc chắn hơn hẳn so với Hạnh Phúc Hào ở phía đối diện nhưng trình độ của pháo thủ của hai bên lại khác nhau. Điều này được thể hiện càng thêm rõ ràng khi bọn họ bắn ở cự ly xa nhưng khi khoảng cách được rút ngắn lại thì sự chênh lệch về độ chính xác của cả hai bên đều được thu nhỏ lại. Cho nên rốt cuộc chỉ cần khoảng cách vừa đủ gần thì ngay cả tân thủ cũng rất khó có thể bắn trượt được.
Vì vậy, Trương Hằng mới lựa chọn việc bốc lên hỏa lực lao tới trước mặt Hạnh Phúc Hào nhưng khi đợt tấn công thứ tư rơi xuống boong tàu thì sẽ bắt đầu có người lần lượt bị thương. Bản thân Trương Hằng cũng bị một mảnh gỗ bay lên làm trầy da cánh tay nhưng vẻ mặt hắn vẫn không có biểu cảm gì mà tiếp tục cầm kính viễn vọng quan sát mọi động tĩnh của Hạnh Phúc Hào mãi cho đến khi thấy pháo thủ phía đối diện nhanh chóng nạp đạn đại pháo vào trong ống pháo để chuẩn bị cho một cuộc bắn giết hàng loạt thì rốt cuộc Trương Hằng cũng truyền ra một mệnh lệnh mới.
- Quay lại giảm tốc, giữ chặt bánh lái.
Đám hải tặc đã chờ câu nói này quá lâu nên vừa nghe vậy thì lập tức thu cánh buồm trên thuyền lại với tốc độ nhanh nhất khiến cho Hàn Nha Hào đột nhiên giảm tốc mà tránh được một đợt tấn công mới. Cùng lúc đó, thân thuyền cũng bắt đầu chuyển động, cuối cùng biến thành trạng thái song song với Hạnh Phúc Hào.
Mặc dù một số thuyền buồm trong thời đại này cũng mang sẽ trang bị chiến hạm pháo ở đầu tàu và đuôi tàu nhưng hầu hết chúng chỉ được sử dụng trong trường hợp khẩn cấp nên hỏa lực vận chuyển chủ yếu dựa vào pháo bên cạnh mạn thuyền. Vì vậy trước khi phát động tấn công thì cần phải quay thân thuyền đến bên cạnh để đối diện mục tiêu. Đây là lý do tại sao Trương Hằng nhất định phải để Hàn Nha Hào chạy đến vị trí đủ gần thì mới đánh trả.
Bởi vì một khi đã tiến vào trạng thái giao chiến thì sẽ rất để điều chỉnh khoảng cách.
Trước đó, đám hải tặc đã đơn phương bị hoả lực trên Hạnh Phúc Hào oanh tạc khiến bọn họ đã sớm đầy một bụng tức giận nên khi Trương Hằng ra lệnh một tiếng thì các pháo thủ đã lập tức phản công mãnh liệt nhất về phía đối diện. Hoả pháo trên con thuyền được khai hỏa cùng một lúc, mặc dù gần một nửa số đạn pháo rơi xuống nước nhưng phần còn lại đã gây ra thiệt hại không nhỏ cho Hạnh Phúc Hào.
Trong đó có một viên đạn pháo hai mươi tư cân may mắn đánh trúng cột buồm, sau khi viên đạn pháo vỡ ra rồi nện xuống boong thuyền, trực tiếp đè chết hai thủy thủ, phía trên cánh buồm còn che lại ba ổ hoả pháo.
Lúc này các thủy thủ trên Hạnh Phúc Hào đã rơi vào trạng thái vô cùng hoảng loạn sau khi chứng kiến uy lực của đại pháo trên Hàn Nha Hào. Mặc dù một số người vẫn cố gắng chống trả như trước nhưng bọn họ đã nhanh chóng bị bao phủ bởi những loạt đạn pháo phô thiên cái địa. Nếu như không có sự dặn dò của Trương Hằng muốn pháo thủ trên thuyền nâng cao góc độ thì chỉ sợ rằng sau lần tề xạ thứ hai, Hạnh Phúc Hào đã lập tức bị thiệt hại nặng.
Trận chiến diễn ra gần giống như dự đoán, sau hai loạt hoả lực, hiển nhiên phía đối diện cũng ý thức được rằng nếu như tiếp tục giao tranh thì cũng chỉ làm tăng thêm thương vong mà thôi. Chính vì vậy, mặc dù vẫn không cam lòng như trước nhưng bọn họ cũng chỉ có thể lựa chọn đầu hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận