Thời Gian Chi Chủ

Chương 87: Có thể mượn 2 đồng xèng không?

Người bắt đầu trước có chỗ tốt chỗ xấu. Nếu như phát huy tốt có thể mang đến áp lực cho người phía sau, thế nhưng cũng tương đương hiện ra con bài chưa lật trước, nam sinh tiếng Nhật do dự một chút, bởi vì không rõ ràng nhóm người này có mánh khóe gì, hắn lựa chọn ở sau.
Mà nhóm người đối diện không quan trọng, thấy đối phương đã chọn xong ánh mắt của bọn hắn lại là rơi vào một tên mập trong số đó, tên mập nhìn rất bình thường, mặc một bộ áo lông Bosideng quê mùa cục mịch. Trước đó đồng bạn chơi, hắn cũng chỉ đứng bên cười cũng không mở miệng. Phát hiện những người khác nhìn về phía mình mới cười cười:
"Các ngươi chỉ toàn tìm việc cho ta."
"Đừng, khó có được bữa tiệc, mọi người cũng vui vẻ một thoáng nha." Vương Bân đưa súng Laser tới:
"Xong việc ta mời mọi người ăn khuya."
Tên mập có chút bất đắc dĩ tiếp nhận súng, lại bổ sung một câu:
"Lần sau không thể làm thế nữa, thầy Quách nói ta đừng gây phiền phức."
Khi tên mập cầm súng dường như biến thành người khác, kẻ chuyên nghiệp hay gà mờ vừa cầm súng nhìn là biết, trong lòng nam sinh tiếng Nhật lập tức sinh ra cảm giác không ổn, nhưng trong lòng của hắn còn ôm một tia may mắn. Khi trò chơi bắt đầu, biểu hiện của mập mạp lại triệt để giội tắt huyễn tưởng của hắn, giai đoạn bắt đầu còn nhìn không ra, theo tốc độ bong bóng bay lên nhanh hơn, mập mập vẫn như cũ duy trì độ chính xác khủng bố, không ngừng bắn trúng bong bóng màu sắc rực rỡ. Điểm tích lũy màn hình dưới góc phải cũng đang dùng tốc độ ổn định tăng lên, vẻ mặt nam sinh tiếng Nhật tái dại, đối phương đã vượt qua thành tích tốt nhất lúc trước của hắn, mà thời gian còn thừa lại nửa phút đồng hồ.
Mãi cho đến sau cùng, tốc độ bong bóng tăng thêm nhanh đến mắt đều sắp nhìn không rõ, tỉ lệ chính xác của mập mạp mới hơi hạ xuống, thế nhưng đã không quan trọng, điểm tích lũy này có thể nhận được phần thưởng cao nhất, có nhân viên công tác ôm gấu bông lớn đi tới đây. Mập mạp đặt súng Laser xuống, vẻ mặt dở khóc dở cười:
“Ta muốn vật này cũng không có tác dụng gì nha."
Vương Bân vỗ vỗ bờ vai của hắn, ánh mắt chuyển hướng tới 3 người Trương Hằng, toét miệng nói:
"Thế nào, còn muốn tiếp tục không hử?" Nam sinh tiếng Nhật mặt xám như tro, hắn hiểu bản thân mắc lừa, đến lúc này hắn đâu còn không biết mập mạp không phải người bình thường, với thân hình này của đối phương có thể ở trường thể thao, hiển nhiên không phải là loại hình vận động như bóng rổ bóng đá, mà hắn vừa rồi biểu hiện đã nói rõ hắn luyện là cái gì.
"Đã nhận thua, vậy kế tiếp các ngươi thực hiện giao ước đi."
Vương Bân vừa nói vừa lấy ra điện thoại di động, chỉnh hình thức quay video. Mặt nam sinh tiếng Nhật đỏ lên, hắn không nghĩ tới đối phương quá đáng như vậy, chẳng những dự định nhìn hắn xấu mặt, còn chuẩn bị quay lại để xem, mất mặt với người xa lạ là một chuyện, video này nếu truyền đến trên mạng, bị bạn cùng trường học nhìn được vậy hắn mãi cho đến tốt nghiệp đại học chỉ sợ đều không ngẩng đầu lên được. Hơn nữa càng mấu chốt chính là, bởi vì hắn nhất thời xúc động còn liên lụy đến Hayase Asuka và Trương Hằng, lúc đó hắn đang nổi nóng, không chú ý Vương Bân nói là thua một bên, tương đương với tính cả 2 người kia, hiện tại Vương Bân nói ra, đặc biệt lại cường điệu "Các ngươi" .
Nam sinh tiếng Nhật vừa thẹn vừa xấu hổ, đến mức hắn còn không chú ý được 2 người đã đi, mãi đến mập mạp khẽ ồ lên một tiếng, hắn mới phát hiện mọi người không biết lúc nào đã vây quanh ở bộ máy chơi game console.
Trương Hằng kẹp bình nước dưới cánh tay, cầm lấy súng Laser, hỏi Vương Bân:
"Có thể mượn 2 đồng xèng không?"
Đối phương nghe vậy sững sờ, tiếp theo lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường:
"Còn chưa hết hi vọng sao? Được nha."
Nói xong hắn từ trong túi lấy ra 2 đồng xèng, ném qua. Trương Hằng tiếp trong tay, nhét 1 đồng vào máy chơi game console, giữ lại 1 đồng để ở phía dưới màn hình trò chơi, nói với mập mạp:
"Đồng còn lại này giữ lại cho ngươi tới khiêu chiến ta."
Trong đám người lập tức xôn xao, ngay cả cái nam sinh tiếng Nhật cũng cảm thấy Trương Hằng điên rồi, biểu hiện của tên mập rõ như ban ngày. Theo lời nhân viên công tác trong phòng trò chơi con gấu bông cực lớn kia đã để ở đó 2 tháng, đây là lần đầu có người thắng lấy đi. Mập mạp lộ vẻ kinh ngạc, Trương Hằng không quan tâm tiếng nghị luận sau lưng bắt đầu trò chơi, so sánh với tên mập thì tư thế cầm súng của hắn rất nghiệp dư, tùy tiện nắm ở trong tay, cũng nhìn không ra điều gì đặc biệt, nhưng chỉ sau khi hắn bắn mấy phát, vẻ mặt tên mập dần dần ngưng trọng.
Ngoài nghề xem náo nhiệt trong nghề xem môn đạo, mới vừa bắt đầu độ khó đều không khác mấy, dù là cao thủ như mập mạp hay người bình thường, tốc độ tăng thêm điểm đều giống nhau, thế nhưng mập mạp có thể từ tiết tấu nổ súng của Trương Hằng nhìn ra nhiều thứ hơn, nhất là sau khi bong bóng tăng tốc, cảm giác khống chế tiết tấu càng thêm rõ ràng. Khác với sự vững vàng của tên mập, màn hình dưới góc phải điểm tích lũy Trương Hằng tăng từng đợt, nhìn giống như hắn luống cuống tay chân, nhưng mập mạp nhìn một lát, trên trán lại chảy ra mồ hôi lạnh. Năng lực quan sát của hắn trải qua huấn luyện so với người bình thường mạnh hơn rất nhiều, cái này khiến hắn có thể ở trong màn hình nhanh chóng tìm được những bong bóng nhiều điểm, thế nhưng trên bản chất hắn chọn sách lược giống người bình thường, mỗi lần đều ưu tiên bắn rơi bong bóng nhiều điểm nhất. Mà Trương Hằng không giống vậy, mập mạp lại mở to hai mắt nhìn một lát cuối cùng có thể xác định, đối phương đích thật ở trong một cái chớp mắt ngắn ngủi sắp xếp giá trị bong bóng trên màn hình, đồng thời tìm trình tự bắn hợp lý nhất, hắn cũng không nhất định ưu tiên bắn bong bóng có điểm cao nhất, thế nhưng sẽ bảo đảm tất cả bong bóng có điểm trên màn hình đều trúng hết, mà phải biết bong bóng trên màn hình luôn luôn thay đổi, nói cách khác Trương Hằng phải không ngừng đổi mới trình tự bắn.
Mập mạp không biết đối phương là thế nào làm được, chính vì vậy hắn mới cảm thấy kinh hãi. Hai phút rất nhanh trôi qua, khi Trương Hằng buông súng Laser xuống, mới phát hiện người nửa phòng trò chơi đều vây quanh, mà điểm tích lũy trò chơi trên màn hình cũng dừng lại nhấp nhô. Thành tích cuối cùng là 2765 điểm, mập mạp là 2129 điểm, cao hơn chừng 636 điểm, dẫn tới xung quanh một hồi sợ hãi thán phục, Hayase Asuka càng là hưng phấn nhảy lên.
Lần này rốt cuộc đến phiên nam sinh trường thể thao im lặng, Vương Bân nhìn về phía mập mạp, chờ mong đồng bạn có thể lại lần nữa cho câu trả lời, nhưng mà đối phương chỉ cười khổ, mập mạp mắt nhìn đồng xèng còn lại, cuối cùng thở dài nói:
"Lợi hại, thành tích này ta không đạt được." Sắc mặt đám người Vương Bân trở nên rất khó coi, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ ra mập mạp sẽ thua, căn bản không nghĩ qua sẽ ứng đối tình huống này thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận