Thời Gian Chi Chủ

Chương 1472: Khả Năng Đặc Biệt

Cứ đi như vậy khoảng năm phút, mùi tanh trong không khí càng trở nên nồng nặc, còn Trương Hằng cũng nâng cao mức cảnh giác của mình, lần này hắn sắp phải đối mặt với con quái vật nổi tiếng trong thần thoại Bắc Âu là rắn khổng lồ Jormungandr, mà bây giờ hắn lại đang ở trong hang ổ của đối phương, Trương Hằng đương nhiên sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng Jormungandr sẽ không biết gì về sự xuất hiện của mình, giống như ông lão bên ngoài mê cung coi hắn là tín đồ tiềm năng mới lên đảo.
Mà cho đến nay con rắn khổng lồ đó vẫn chưa có động tĩnh gì, hoặc là đối phương căn bản không để hắn vào mắt, chờ Trương Hằng tự mình đi đến để cho nó ăn, hoặc là nó đang ẩn núp ở một nơi nào đó trong khu vườn này, lặng lẽ quan sát kẻ địch mới đến.
So sánh thì Trương Hằng đương nhiên vẫn hy vọng Jormungandr chọn phương án thứ nhất hơn, trong truyền thuyết sức mạnh của con rắn khổng lồ này đã không ai có thể địch lại, nếu thêm cả tính cách cẩn thận xảo quyệt nữa thì e rằng trận chiến này sẽ còn gian khổ hơn cả dự kiến. Lúc này Trương Hằng đã sắp đi qua được nửa khu vườn, còn vì địa thế hạ thấp dần nên hắn ước tính mình lúc này cũng sắp đi đến vị trí ngang mực nước biển rồi, Trương Hằng thậm chí còn nghe thấy tiếng sóng biển vỗ vào đá ngầm, mà khi hắn lại đi thêm khoảng hai mươi mét, cuối cùng những cây cối và hoa cỏ trước mắt đều biến mất. Lúc này Trương Hằng mới nhận ra rằng vị trí trung tâm của hòn đảo đỏ này thực sự là rỗng, trước mặt hắn xuất hiện một bãi đá ngầm, rõ ràng bãi đá ngầm này bên dưới có đường thông với bên ngoài, nước biển có thể theo đường thông đó chảy vào đây.
Nhưng lúc này Trương Hằng đã sớm không còn quan tâm đến chuyện này nữa, bởi vì ngay trước mặt hắn, có một bãi đá ngầm màu đỏ liền nhau, to lớn khác thường, giống như một ngai vàng, sừng sững giữa biển, mà bây giờ trên ngai vàng đó đang cuộn tròn vị vua của nó. Một con rắn khổng lồ màu đen. Trương Hằng ước tính sơ bộ thì chiều dài cơ thể của thứ đó đã vượt quá bốn trăm mét, mặc dù không vô tận như trong truyền thuyết nhưng cũng có thể chạy vòng quanh đường chạy sân trường rồi, không trách được nó có thể săn bắt cá nhà táng ở biển sâu, hơn nữa có thể dễ dàng kéo cá nhà táng đến tận nhà ga. Còn kích thước đầu của nó thì thậm chí đã vượt quá cả đầu tàu hỏa, trên đó có một đôi mắt màu vàng, đang chăm chú nhìn Trương Hằng, Trương Hằng có thể cảm nhận được sự ác ý nồng đậm ẩn chứa trong đó, ngoài ra nó còn có một lớp vảy đen, khi cơ thể nó bắt đầu di chuyển, những lớp vảy đó va vào đá đỏ, phát ra tiếng ma sát khiến người ta kinh hãi. Trương Hằng cũng không khách sáo, lập tức kéo căng dây cung, chuyện hậu phát chế nhân đại khái chỉ xảy ra trong tiểu thuyết võ hiệp, trong chiến đấu thực tế thì rõ ràng người giành được tiên cơ sẽ chiếm ưu thế hơn, xét đến kích thước khổng lồ của con rắn khổng lồ màu đen, Trương Hằng không cần ngắm bắn thế nào, chỉ cần hướng mũi tên về phía đối thủ. Hơn nữa [Mũi Tên Paris] vốn có chức năng khóa mục tiêu, Trương Hằng thậm chí không cần điều chỉnh gì thêm mà trực tiếp buông tay, khoảnh khắc tiếp theo [Mũi Tên Paris] đã rời khỏi dây cung.
Trương Hằng không dùng mũi tên bình thường để thăm dò trước, bởi vì lớp vảy trên người con rắn khổng lồ màu đen kia nhìn là biết không phải mũi tên bình thường có thể bắn thủng, vì vậy Trương Hằng cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp sử dụng [Mũi Tên Paris].
Mặc dù [Mũi Tên Paris] chỉ là một đạo cụ cấp C, bản thân nó cũng chỉ có sức sát thương của mũi tên bình thường nhưng vì đặc tính độc đáo nên trong các trận chiến trước đó, nó đã phát huy hiệu quả bất ngờ không ít lần, Trương Hằng cũng không hy vọng mũi tên này thực sự có thể gây thương tích cho con rắn khổng lồ màu đen trước mắt, chỉ cần có thể tìm ra điểm yếu trên người Jormungandr trong thời gian sớm nhất thì đạo cụ cấp C này cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng điều khiến Trương Hằng không ngờ tới là [Mũi Tên Paris] trước giờ vẫn luôn hiệu quả bất ngờ thì lần này trước mặt Jormungandr lại hiếm khi bị hỏng.
Mũi tên này vốn nhắm thẳng vào Jormungandr nhưng khi bay đến trước mặt Jormungandr khoảng năm mét thì không hiểu vì lý do gì mà đột nhiên mất hết động lực, cứ thế rơi xuống từ giữa không trung một cách vô lực. Mà Trương Hằng thậm chí còn không có thời gian để nhặt nó từ trong nước biển lên. Bởi vì con rắn khổng lồ màu đen trên bãi đá ngầm cũng đã có động tĩnh, dường như nó không ngờ rằng con người nhỏ bé trước mắt lại dám chủ động tấn công trước, mũi tên mà Trương Hằng bắn ra mặc dù không thể làm nó bị thương nhưng thực sự đã thành công chọc giận nó. Đôi mắt màu vàng kia như có thứ gì đó đang bùng cháy, con rắn khổng lồ vặn vẹo cơ thể, bò xuống theo bãi đá ngầm, thậm chí nó còn không phát ra bất kỳ đòn tấn công nào, khi cơ thể nó rơi xuống nước biển, những con sóng lớn dâng lên đã đánh vào Trương Hằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận