Thời Gian Chi Chủ

Chương 248: Tiếp Cận Mục Tiêu

Harry gật đầu:
- Chính tai ta nghe thấy, ta thật lười biếng… ồ không, ta đang bị đau bụng thì liền chạy tới đây, cách đó không xa có một vách núi, đám người Jarvis lén lút lợi dụng mọi người không chú ý đã trộm đi một chiếc thuyền nhỏ và giấu nó ở phía dưới, ta đã tận mắt nhìn thấy chiếc thuyền nhỏ kia rời đi, ta đang cố gắng nghĩ xem liệu có thể nhìn thấy ai ở trên đó không, nhưng mà ngay lúc này có ai đó đã đẩy ta ra phía sau lưng một phát, làm ra ngã từ trên xuống.
Nói đến đây, Harry vẫn còn hơi choáng váng:
- Cái vách núi kia bên dưới đều là đá sỏi, nhưng vận khí của ta may mắn, nên đã rơi vào khe giữa hai tảng đá, cũng không bị thương, chẳng qua lúc đó ta không dám đi lên bờ nữa, nên đã bơi ra đằng sau tảng đá ẩn náu.
- Một lúc sau những người đẩy ta xuống, bọn họ tìm kiếm khắp nơi không tìm thấy ta, có lẽ bọn họ cho rằng ta đã chết nên mất cảnh giác, ta tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ ở gần chỗ tảng đá ta trốn.
- Một người trong số bọn họ nghĩ rằng ta sẽ ở lại Nassau một thời gian, nhưng lần này hắn ta đã cứu vãn được những rắc rối của mình, bây giờ, hầu như tất cả những tên cướp biển nổi tiếng nhất của Nassau đều ở trên hòn đảo này, chỉ cần chúng ta bắt được tất cả là có thể hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn. Ta nghe bọn họ nói rằng thống đốc mới của Charleston sẽ không chỉ đặc xá cho tất cả các tội ác trước đây của bọn họ, mà còn trả cho bọn họ hai mươi bảng Anh trợ cấp thôi việc, điều mà bọn họ đã lên kế hoạch từ lâu rồi, trước khi rời cảng đã tiết lộ thông tin cho chúng.
Harry rất vội vàng, nói càng lúc càng nhanh:
- Ngay phía sau chúng ta bây giờ có một đội hải quân và thợ săn hải tặc đang lặng lẽ đi theo chúng ta, chiếc thuyền nhỏ kia để liên lạc với bọn họ, bữa tiệc tối lần này thực ra cũng là ý tưởng của Jarvis, nhằm tạo cơ hội cho hạm đội ta tay.
Trong lòng Trương Hằng có chút rung động, hắn nghĩ đến điều mà Mãn Phàm Brook đã đề cập với hắn trước đây, một lần nữa hắn ta để cho một đám người không rõ lai lịch bóc lột, Brook nghĩ người bên kia là hải tặc từ nơi khác đến, nhưng giờ có vẻ như nhóm người này có thể là một thợ săn hải tặc đã hợp tác với Jarvis.
Sau khi đã cân nhắc độ khó của hành động lần này không cần thiết phải bảo mật thì Hắc Vương Tử Sam đã sớm nói cho năm vị thuyền trưởng về tuyến đường của thuyền Trân Bảo Tây Ban Nha kia vào đêm trước khi xuất phát.
Nếu như JaVale thật sự phản bội những người khác thì hắn ta đã có cơ hội tiết lộ thông tin này cho người của hải quân vào ngay đêm hôm đó, mà bây giờ nhớ lại thì hơn phân nửa thời gian trong quá trình ra khơi trên Dũng Sĩ Hào của hắn ta đều bị kéo về phía sau. Tuy nhiên điều này cũng giúp hắn ta dễ dàng liên lạc với hạm đội đi theo phía sau.
Lại thêm những gì Harry nghe được thì trên cơ bản đã có thể khẳng định lần này bọn họ lại bị người mưu hại, cho nên vấn đề hiện tại là rốt cuộc còn bao nhiêu thời gian dành cho bọn họ.
Trong tình huống bình thường thì mắt người thường chỉ có thể quan sát được các con thuyền cách khoảng mười hải lý.
Tuy nhiên vì lý do an toàn nên bình thường hạm đội kia phải đi theo sau cách khoảng hai mươi hải lý. Chính vì vậy nếu như người dân trên đảo đến thông báo cho bọn họ chuẩn bị động thủ thì cũng phải mất ít nhất năm tiếng cả đi cả về, cho nên thời gian phát động tấn công sẽ không chênh lệch nhiều là vào thời điểm trời sắp sáng.
Trương Hằng lắc đầu.
- Chỉ sợ tình huống không được lạc quan như vậy bởi vì hiện tại đang là ban đêm nên tầm mắt của chúng ta chỉ có một hai hải lý mà bọn họ không cần thiết phải đợi ở một nơi xa như vậy, không đến một giờ nữa là hạm đội kia lập tức có thể đến đây. Tuy nhiên đây chỉ là tình huống cực đoan nhất, ngươi nhìn thấy con thuyền kia rời đi vào lúc nào?
Những lời cuối cùng này của Trương Hằng là nói với Harry, tên này bị gió lạnh thổi khiến cho hắn ta run lẩy bẩy nói.
- Ta cũng không biết bởi vì khi đó ta rất khẩn trương nên cũng không quá chú ý đến thời gian trôi qua như thế nào. Tuy nhiên chắc chắn phải hơn nửa giờ trôi qua kể từ khi ta ngã xuống sườn núi.
- Nói cách khác bất cứ lúc nào hạm đội kia cũng có khả năng xuất hiện ở trước mặt chúng ta.
Annie nhíu mày.
- Chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian thông báo cho người trên bờ biển, nếu không căn bản một trận cũng không cần đánh mà chỉ cần chờ hạm đội kia tới thì trực tiếp đánh chìm toàn bộ thuyền đang dừng ở bến cảng của chúng ta, thậm chí bọn họ không cần lên đảo cũng có thể làm nhóm chúng ta chết đói.
Sắc mặt Dufresne nghiêm túc nói.
- Nhưng chúng ta cũng mất hơn một giờ để đi đến nơi này, hiện tại khi trở về cũng phải mất ít nhất bốn mươi phút.
Thiếu nữ tóc đỏ nói.
- Chúng ta không nên cùng nhau hành động, ta và ngươi về trước đi, những người khác có thể về chậm hơn một chút.
Trương Hằng vừa nói vừa cởi áo ngoài ra rồi khoác lên người Harry. Hắn đưa ba thanh trên bốn kíp súng ngắn cho Dufresne, còn hắn chỉ giữ lại một thanh để phòng thân, mặt khác cũng bỏ dao quân đội ra, cố gắng giảm bớt trọng lượng hết mức có thể. Annie ở bên cạnh cũng đang làm như vậy, cuối cùng cô ta chỉ giữ lại một con dao găm.
Sau đó hai người cùng nhau chạy về phía bãi biển.
Trong khoảng thời gian hai người ở chung với nhau này, Annie thường xuyên ngồi phịch trên ghế giống như một con cá bị ướp muối. Trương Hằng cũng chưa từng thấy cô ta nghiêm túc rèn luyện nhưng thân hình của cô ta lại luôn được duy trì cực kỳ tốt, mỗi một tấc cơ bắp đều vô cùng săn chắc, nguồn lực bộc phát không thể tưởng tượng nổi và sức mạnh vượt qua đại đa số nam giới. Ngoại trừ bộ ngực không bao giờ phát triển ra ngoài được thì dường như cơ thể của cô ta cũng có thể được nói là hoàn mỹ, trên thực tế bản thân cô ta cũng không quá quan tâm đến bộ ngực cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận