Thời Gian Chi Chủ

Chương 1619: Sự Hỗn Loạn

Nói cách khác, chỉ cần không thể chế ngự hắn trong nháy mắt, hắn có thể lợi dụng dịch chuyển tức thời để lập tức chạy trốn, kết quả là khi Khuê Gia đang lo lắng không biết phải làm sao thì không ngờ Loki lại vì nhàn rỗi muốn trêu chọc chim chơi, vung tay triệu hồi con chim ưng mà Khuê Gia biến thành từ trên trời xuống.
Nhưng ma pháp mà hắn sử dụng không lợi hại lắm, khống chế những loài chim dữ không có trí thông minh thì không có vấn đề gì nhưng đối với tinh thần của Khuê Gia thì ảnh hưởng lại không lớn, ngược lại là cô ta thuận nước đẩy thuyền đậu trên cánh tay của Loki, còn Trương Hằng ở dưới lầu cũng hiểu ý, đột nhiên tháo [Cây Cung Ôn Dịch] xuống rồi chĩa vào Loki.
Loki bị hành động của Trương Hằng thu hút sự chú ý, còn Khuê Gia cũng nhân cơ hội này dùng miệng lấy trộm [Dao Găm Trốn Thoát] được cắm ở thắt lưng của Loki, sau đó lại dưới sự che chở của Trương Hằng mà dang cánh bay đi, buộc Loki phải lựa chọn chiến đấu trực diện với Trương Hằng, cuối cùng bị Trương Hằng chặt đầu. Trên đây, chính là diễn biến đại khái của trận chiến trước đó. "Đáng tiếc là Frigg không còn ở đây nữa, bà ấy vẫn luôn muốn nhìn thấy cảnh này."
Khuê Gia đi đến trước xác chết của Loki, ngồi xổm xuống, nhìn đôi mắt đã mất đi thần thái của Loki mà nói. Còn Chuột thì chú ý đến nhiệt độ xung quanh giảm rõ rệt, tò mò hỏi:
"Thần cũng có thể bị giết sao, hơn nữa Loki không phải là thần lửa sao, tại sao máu của hắn lại có màu xanh?"
"Bởi vì mặc dù hắn là anh em kết nghĩa của Odin nhưng lại là con trai của người khổng lồ băng giá Farbauti và Laufey."
Khuê Gia nói. "Cho nên xét về huyết thống thì tên này đích thị là một người khổng lồ băng giá."
Bên kia, Trương Hằng không tham gia vào cuộc thảo luận của hai người, lúc này hắn đang nghĩ đến những lời Loki nói trước khi chết, hắn ta đã nhắc đến sự hỗn loạn đã đến... Mặc dù với tính cách của Loki không loại trừ khả năng hắn ta nói bừa trước khi chết nhưng Trương Hằng vẫn thiên về việc tin rằng có chuyện gì đó thực sự xảy ra, chỉ là không biết sự hỗn loạn mà Loki nói đến là gì, còn Loki dường như rất hiểu về thân thế của hắn.
Những lời hắn ta nói về ngày tận thế cũng không giống như bịa đặt, tuy nhiên lúc đó hai người đang giao chiến, Trương Hằng để Loki không dùng lời nói ảnh hưởng đến mình, không tin cũng không nghi ngờ, mà chọn cách gác lại lời của Loki, trước tiên tập trung vào trận chiến nhưng bây giờ trận chiến đã kết thúc, Trương Hằng tự nhiên bắt đầu suy nghĩ lại về những điều này, cho đến khi hắn phát hiện Bác Sĩ đã đi đến trước mặt mình, hắn mới ngẩng đầu lên. Sắc mặt của Bác Sĩ có vẻ hơi khó xử nhưng vẫn đưa con [Dao Găm Trốn Thoát] trong tay cho Trương Hằng. "Đạo cụ này hẳn là của ngươi, ngươi đã đánh bại Loki, nếu không có ngươi thì những người còn lại chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa những hóa thân trước đó chúng ta cũng nhận được không ít điểm."
Nói vậy nhưng có thể thấy Bác Sĩ vẫn có chút không nỡ, bởi vì dù sao đây cũng là một đạo cụ cấp C, hơn nữa còn được Loki cải tiến, không giới hạn số lần sử dụng và thời gian hồi chiêu, xét về một phương diện nào đó thì giá trị của nó đã vượt qua một đạo cụ cấp B, thậm chí có thể sánh ngang với đạo cụ cấp A trong truyền thuyết, giao ra như vậy, nói không đau lòng là giả. Nhưng đây là chuyện mà bọn họ đã bàn bạc trên sân thượng trước đó, trên đường đi, trong lòng Bác Sĩ không chỉ một lần nảy ra ý định cầm luôn đạo cụ này chạy trốn, với đặc tính vô địch của đạo cụ này, tin rằng những người khác không thể đuổi kịp hắn, mà đợi đến khi hai mươi phút còn lại trôi qua, bọn họ sẽ quay trở lại thế giới thực, Bác Sĩ cũng có thể chiếm đoạt hoàn toàn con dao găm này. Nói không động lòng là giả nhưng Bác Sĩ biết Trương Hằng hoàn toàn có thể không để Khuê Gia mang con dao găm này đến để bọn họ thoát thân, lúc đó Trương Hằng thậm chí có thể mặc kệ con chim ưng mà Khuê Gia biến thành, để con chim ưng đó rơi thẳng xuống đất, mà hắn cũng có thể nhân cơ hội đó bắt lấy [Dao Găm Trốn Thoát], mặc kệ sự sống chết của những người chơi còn lại, dù sao thì mọi người cũng không phải thân thích, thậm chí còn không biết tên thật của nhau.
Nhưng cuối cùng Trương Hằng vẫn chọn cứu bọn họ, mặc dù đối với Trương Hằng mà nói thì đây có thể chỉ là việc thuận tay.
Bác Sĩ đã nghĩ đến chuyện độc chiếm đạo cụ này, tuy nhiên mặt mũi của hắn vẫn không dày đến mức đó, Trương Hằng đã cứu bọn họ không chỉ một lần, hơn nữa trước đó Bác Sĩ còn oan uổng Trương Hằng, kết quả là sau này Trương Hằng dường như cũng không để bụng, Bác Sĩ thực sự không thể nuốt trôi lương tâm này, vì vậy cuối cùng vẫn theo như đã hẹn mà giao con dao găm này cho Trương Hằng. Trương Hằng cũng không khách sáo, cứ thế nhận lấy con dao găm từ tay Bác Sĩ, Bác Sĩ cũng không thể tìm thấy bất kỳ biểu cảm vui mừng khôn xiết nào trên khuôn mặt Trương Hằng, thực tế thì sắc mặt Trương Hằng căn bản không thay đổi mấy, giống như đang mua bánh kếp ở quầy hàng ven đường vậy, điều này cũng khiến Bác Sĩ cảm thấy hơi khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận