Thời Gian Chi Chủ

Chương 228: Người Hùng Của Biển Cả

Dựa theo cách nói của tiểu thư pha rượu, sau khi chế thành hộp gỗ có thể ngăn cách lực lượng siêu tự nhiên, vừa lúc loại cây này sinh trưởng ở Oaxaca, Mexico, nếu như Trương Hằng nhớ không lầm thì nơi đó hiện tại hẳn là thuộc địa của Tây Ban Nha.
Nếu thuận lợi, sau khi ra biển rồi trở về thiếu chút nữa hắn có thể lấy được hộp gỗ cây Tule, đáng tiếc thứ này không phải đạo cụ trò chơi, nếu không Trương Hằng thật đúng là muốn trực tiếp mang một bao ra phó bản, như vậy thì sau này hắn không cần lo lắng vấn đề cất giữ đạo cụ.
Trước đó, vì tránh cho cái tên gọi là Betty Cổ Thần lại đi dụ dỗ những người khác, Trương Hằng chỉ có thể tạm thời mang thứ này bên người mình.
Mà bên kia, Karina điều tra nội ứng cuối cùng cũng đợi được kết quả.
Người theo dõi cô phái ra báo lại với cô, Malcolm vừa ngồi lên xe ngựa điệu thấp rời khỏi trang viên, đi thăm hỏi thuyền trưởng Boll, đây cũng là một trong số những người nữ thương nhân cho tình báo giả, có điều rõ ràng là Malcolm đặc biệt cảnh giác, mười phút sau hắn rời khỏi chỗ ở của Boll, cũng không đi tìm người kế tiếp trong danh sách, ngược lại đi thăm hỏi một người không liên quan gì, muốn dùng loại biện pháp này xáo trộn tầm mắt.
Có điều cơ bản Karina đã có thể xác định mục tiêu, cô tìm tới Mã Long, đối phương lúc này ngược lại phá lệ không lêu lổng ở kỹ viện, mà là khó làm tốt chuẩn bị, lấy quân đao đã vô dụng rất lâu trong rương của mình ra.
Chờ ông ta cũng lấy súng kíp ngắn từ đáy hòm ra, nữ thương nhân hít sâu một hơi, vươn tay ra.
Mã Long đưa súng kíp ngắn cầm trong tay tới:
- Ngươi xác định hai chúng ta đi, không cần ta điều thêm vài người trên thuyền sao?
Nữ thương nhân bỏ thêm thuốc nổ và đạn vào nòng súng:
- Nếu đúng như ngươi nói, hắn ta làm vậy là vì em gái mình, ta không muốn biến chuyện này thành mọi người đều biết, chờ chúng ta hỏi xong điều muốn hỏi rồi trực tiếp thả hắn ta đi là được, hơn nữa Jim vẫn luôn làm công việc xử lý sổ sách, bản thân không có vũ lực gì, hai người chúng ta hẳn là đủ rồi.
Mã Long gật đầu:
- Như thế là tốt nhất, yên tâm, ta còn chưa già tới mức đó, nếu đấu một mình, ta tự tin sẽ không thua bất luận kẻ nào.
- Nếu bụng ngươi nhỏ lại một chút, những lời này sẽ có sức thuyết phục hơn.
Karina lắp xong, cắm súng kíp ngắn ở sau lưng, nhìn từ chính diện hoàn toàn không nhìn ra khác thường gì.
Cô hỏi Mã Long:
- Hiện tại ta nhìn thế nào?
- Giống như đang thong dong đi tản bộ ở công viên.
Người kia khen.
- Đi thôi, nếu tới muộn nói không chừng Malcolm phái người mật báo.
Karina dẫn đầu đi xuống lâu.
Sai khi hai người có được tin tức cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp đuổi tới nơi ở của Jim, hôm nay đối phương được nữ thương nhân sắp xếp đi khảo sát kho hàng mới.
Cục diện trên đảo dần dần mở ra, nhà kho nhỏ để giao dịch hàng second hand trước kia đã có chút không đủ dùng, trong khoảng thời gian này Karina cũng đang tìm kiếm nhà kho mới, coi đây là cái cớ điều Jim đi một mình, người kia sẽ không sinh ra hoài nghi gì.
Chỗ đó không quá xa bến tàu, trước sau có hai tòa nhà, ngoại trừ còn có một mảnh đất trống, rất thích hợp làm kho hàng.
Có điều đợi tới nơi kia, sắc mặt Mã Long và Karina liền thay đổi.
Karina thấy được một vết máu mới ở trên đất trống giữa hai tòa nhà, sau đó là một chuỗi dấu chân thất tha thất thểu kéo dài về phía sau tòa nhà nhỏ kia.
- Nguy rồi, chẳng lẽ là người của Malcolm tới trước một bước?
Mã Long vừa nói vừa rút quân đao bên hông ra, chạy tới phía sau tòa nhà kia.
Ông ta phá cửa phòng trước, nhưng bên trong lại không một bóng người, trên mặt đất tràn đầy tro bụi không có dấu chân gì.
Mã Long nheo mắt, không biết vì sao trong lòng bỗng nhiên sinh ra một dự cảm chẳng lành.
Ông ta xoay người lại, nhìn thấy Karina cầm súng kíp ngắn ở sau lưng chỉ vào ông ta.
Mã Long cười có chút miễn cưỡng:
- Đây là ý gì?
- Ngươi nói thử xem?
Âm thanh nữ thương nhân nghe có chút khổ sở:
- Chú Mã Long, ngươi và cha ta biết nhau hơn hai mươi năm, từ khi ta còn bé ngươi đã ở đây, đối với ta mà nói ngươi giống như người nhà, ta không ngờ sẽ có một ngày ngươi sẽ phản bội ta.
- Ngươi đang nói cái gì, không phải Jim tiết lộ tin tức ra ngoài sao?
Mã Long vừa nói, vừa di chuyển một bước nhỏ về phía trước, nhưng ngay sau đó ngón tay Karina gắt gao móc vào cò súng, khiến cho Mã Long không thể không dừng cước bộ.
- Tên ta cho Jim và tên đưa cho ngươi là hai cái tên khác nhau, hoặc là phải nói tên ta tiết lộ tin tức cho đều khác nhau, chỉ là ta không nghĩ tới, cuối cùng người kia lại là ngươi.
Mã Long nhướng lông mi:
- Ngươi vậy mà lại tính kế ta?
- Ta chỉ là.... Ta cố gắng hết sức cân nhắc đến tất cả khả năng, những thứ này là lúc trước ngươi dạy cho ta, chú Mã Long.
- Ta nên cảm thấy vui mừng sao? Trong khoảng thời gian này ngươi trưởng thành quá nhanh, khó trách ngay cả Malcolm cũng bắt đầu vì thế mà lo lắng, cho dù hiện ta cha ngươi đứng ở chỗ này, chỉ sợ cũng đã không nhận ta ngươi.
Mã Long thở dài.
Ông ta vừa nói xong, chỉ thấy mấy người đi ra từ tòa nhà nhỏ sau lưng, có Jim vẻ mặt mờ mịt, bốn thủy thủ trên Hàn Nha Hào, còn có một tên không biết, bị người cột lấy hai tay, hắn ta là sát thủ Malcolm phái tới, vốn định giải quyết Jim, ngụy trang thành bộ dáng giết người diệt khẩu, cứ như vậy an bài Jim vào thân phận nội ứng, cũng sẽ không có người hoài nghi Mã Long, nhưng cuối cùng lại bị thủy thủ Hàn Nha Hào sớm chờ ở đây cản lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận