Thời Gian Chi Chủ

Chương 1585: Cuộc Họp Khẩn Cấp

Chuột bị Bác sĩ nhìn đến phát sợ, mồ hôi trên trán cũng bắt đầu túa ra, hắn cố gắng nhớ lại còn có chứng cứ gì có thể chứng minh hắn không phải Loki nhưng càng sốt ruột thì lúc này đầu óc càng trống rỗng, nghĩ mãi không ra, há miệng ấp úng mãi mới thốt ra được một câu:
"Nếu là Loki thì chắc chắn sẽ không dễ bị phát hiện như tôi đâu, hắn là thần dối trá và mưu kế, nói dối thì hẳn phải không chê vào đâu được mới đúng."
Bác sĩ nghe vậy sửng sốt, rõ ràng không ngờ Chuột bị dồn đến đường cùng lại đưa ra suy nghĩ ngược đời như vậy, theo lời hắn nói thì người càng không thể là Loki thì khả năng là Loki lại càng lớn, vậy bây giờ ai là người không thể là Loki nhất, Bác sĩ suy nghĩ một chút, phát hiện ra là chính mình, lập tức nổi giận:
"Cấm lồng ghép!"
Nhưng sau khi Chuột nói vậy, mọi người cũng phát hiện ra vấn đề này có vẻ không có lời giải, nếu thực sự chơi trò sói người thật thì tất cả người chơi cộng lại e rằng cũng không phải là đối thủ của Loki. Kết quả là ngay lúc này Trương Hằng lên tiếng:
"Tôi có một cách."
"Cách gì?"
Bác sĩ hỏi. "Trên tay tôi có một đạo cụ, có thể tăng thêm sát thương đối với sinh vật thần thoại."
Trương Hằng vừa nói vừa rút [Tàng Sáo] bên hông ra. Bác sĩ sắc mặt cảnh giác:
"Anh sẽ không muốn dùng con dao này chém chúng tôi chứ?"
"Không đến mức đó, chỉ cần rạch một đường trên ngón tay các anh là được."
Trương Hằng nói. "Bị rạch sẽ thế nào?"
"Người bình thường thì sẽ không có chuyện gì nhưng sinh vật siêu nhiên thì sẽ chảy máu liên tục."
Trương Hằng nói:
"Đây là cách duy nhất hiện tại có thể xác minh được ai trong chúng ta là Loki."
Bác sĩ nghe vậy do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu:
"Tôi sẽ không để anh dùng đạo cụ trò chơi không rõ nguồn gốc rạch tay tôi đâu."
"Không sao, anh có thể xếp cuối, xem chúng tôi rạch trước, nếu tìm ra Loki giữa chừng thì anh không cần rạch nữa, nếu không tìm ra thì anh cũng không cần rạch nữa."
Trương Hằng nói, nói xong hắn cũng không quan tâm Bác sĩ có đồng ý hay không, quay đầu hỏi:
"Ai trước?"
Trảm Phục Thiếu Niên vẫn luôn là người ủng hộ trung thành của Trương Hằng, lần này hắn quả nhiên cũng không làm Trương Hằng thất vọng, nghe vậy lập tức phối hợp đưa tay ra, Trương Hằng dùng [Tàng Sáo] khẽ rạch một đường ở đầu ngón tay cái của hắn. Không lâu sau, máu đã nhỏ giọt từ vết thương chảy ra, Trương Hằng ném cho Trảm Phục Thiếu Niên một túi bông gòn, hắn ta rút một miếng ra, chặn lại vết thương. Bầu không khí tại hiện trường cũng trở nên căng thẳng, khoảng nửa phút sau, Trảm Phục Thiếu Niên bỏ miếng bông gòn ra, lại giơ ngón tay cái bị thương của mình lên. Vết thương trên tay hắn đã đóng vảy, không còn máu chảy ra nữa. "Ha."
Trương Hằng nhướng mày. "Thế nào, như vậy coi như vượt qua thử thách rồi chứ?"
Khuê Gia hỏi, cô cũng xắn tay áo lên:
"Tiếp theo đến lượt tôi rồi phải không?"
"Ừ, đưa tay ra."
Trương Hằng vừa nói vừa đặt lòng bàn tay lên chuôi [Tàng Sáo] nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một chuyện mà tất cả mọi người đều không ngờ tới đã xảy ra, Trương Hằng đột nhiên đứng dậy mà không có dấu hiệu báo trước, [Tàng Sáo] lóe lên hàn quang, rời khỏi vỏ kiếm, với tốc độ mà mắt thường không thể theo dõi được, chém về phía trước bên trái. Bác sĩ bị cảnh tượng bất ngờ này làm cho giật mình, cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao trước đó Trương Hằng lại nói một khẩu TT-33 không thể giết chết hắn, bởi vì với khoảng cách giữa hai bên lúc trước, có lẽ Bác sĩ còn chưa kịp nổ súng thì [Tàng Sáo] đã chém đứt bàn tay cầm súng của ông ta rồi. Giống như bây giờ, Bác sĩ cũng phải đợi đến khi lưỡi dao của Trương Hằng hạ xuống, mới luống cuống giơ khẩu súng lục trong tay lên, một lần nữa chĩa vào Trương Hằng:
"Đây là có ý gì?"
Trương Hằng không trả lời, chỉ nhìn về phía Trảm Phục Thiếu Niên không xa. Nhát chém vừa rồi của hắn, bất ngờ không kịp đề phòng, tốc độ cực nhanh, lại còn sử dụng kỹ thuật rút kiếm chém, thế nhưng không ngờ mục tiêu mà hắn nhắm tới là Trảm Phục Thiếu Niên lại né được, không, nói chính xác hơn thì là suýt né được. Mặc dù Trảm Phục Thiếu Niên né rất nhanh, trong khoảnh khắc sinh tử đã thể hiện tốc độ không thể tin được nhưng đối thủ mà hắn phải đối mặt tối nay là Trương Hằng có kỹ thuật dùng dao cấp 4, lưỡi dao của [Tàng Sáo] cuối cùng vẫn cứa rách quần áo của hắn, cũng như làn da bên dưới lớp quần áo, để lại một vết thương nông trên ngực hắn. Trảm Phục Thiếu Niên nhìn về phía Trương Hằng đối diện, vẻ mặt trở nên có chút kỳ lạ. Đa số người chơi lúc này vẫn còn đang ngơ ngác, không biết tại sao Trương Hằng lại ra tay với Trảm Phục Thiếu Niên, chỉ có Khuê Gia như nghĩ ra điều gì đó, lặng lẽ di chuyển bước chân, đứng cùng với Trương Hằng. Trảm Phục Thiếu Niên như không nhìn thấy vết thương trên ngực mình, cúi đầu suy nghĩ một lúc, bừng tỉnh nói:
"Con dao của anh... bản thân nó có thuộc tính khiến vết thương không thể lành, sát thương tăng thêm đối với sinh vật thần thoại cũng có, ừm, là cảm giác bất lực khi bị rút cạn sức mạnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận