Thời Gian Chi Chủ

Chương 1811: Toby Khang Chế

"Được."
Người đàn ông tên Toby gật đầu, đi đến trước mặt Trương Hằng, dùng thân hình cao lớn của mình che khuất tầm nhìn của Trương Hằng, sau đó nói bằng thứ tiếng Trung không chuẩn:
"Ở đâu? Chúng tôi đi suốt đường đến đây đều không thấy biển cảnh báo không được bắt bướm, hơn nữa con bướm này là bắt về để nuôi cho con gái tôi, hôm nay là sinh nhật của nó."
Ngay lúc hắn ta nói chuyện, ba người kia cũng rất ăn ý lùi lại, muốn xuyên qua khóm hoa, đến con đường khác bên tay phải nhưng ngay sau đó, một người trong số họ quay đầu lại, lại vừa vặn nhìn thấy người đồng hành ở lại kéo dài thời gian ngã xuống đất không một tiếng động.
Hắn ta thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc, lập tức mở miệng hét lớn với người đi đầu:
"Tom, có tình huống!"
Hai người còn lại nghe vậy cũng vội vàng dừng bước, còn người mở miệng nhắc nhở lúc này đã rút từ trong túi ra một con dao gấp.
Chỉ là hắn ta không ngờ động tác của người đối diện lại nhanh hơn, rõ ràng trước một giây còn cách hắn ta khoảng mười mét, giây tiếp theo đã xuất hiện trước mặt hắn ta, mà lúc này hắn ta thậm chí còn chưa mở hết con dao gấp, bụng dưới đã trúng một cú đấm.
Trương Hằng không quan tâm đến tên ôm bụng ngã xuống, rất nhanh lại lao về phía người châu Á trước mặt hắn ta nhưng đã có sự cảnh báo của đồng đội, hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng, lấy ra một chiếc đốt ngón tay đeo vào tay.
Không giống như trong phim, thứ như đốt ngón tay này, không phải càng hoa tiếu càng tốt, trên thực tế những chiếc đốt ngón tay trông hung dữ rất có thể sẽ gây ra nhiều tổn thương hơn cho người tấn công, bởi vì xương ngón tay là bộ phận rất mỏng manh, không khéo đối phương còn chưa bị thương gì, ngón tay của chính ngươi đã bị gay trước.
Người châu Á hiện đang đeo trên tay là một chiếc đốt ngón tay bốn ngón phổ biến nhất, đeo đúng cách sẽ có lực đánh mạnh hơn tay không nhưng trong trường hợp bình thường sẽ không thực sự gây ra án mạng, đây cũng là để thực hiện mệnh lệnh của tên cầm đầu người nước ngoài trước đó.
Hơn nữa, Trương Hằng vừa giao thủ với hắn ta đã có thể cảm nhận rất rõ ràng đối phương đã được đào tạo chuyên nghiệp, ít nhất về môn quyền anh này đã có thể đuổi kịp một số võ sĩ nghiệp dư, ra đòn nhanh nhẹn, lực mạnh, đồng thời thân hình cũng rất nhanh nhẹn, giống như một con báo săn mồi.
Hai người trong nháy mắt đã trao đổi với nhau mấy cú đấm, Trương Hằng tuy chiếm thế thượng phong nhưng cũng không thể hạ gục đối phương ngay lập tức, cùng lắm như vậy cũng đủ khiến hai người đối diện cảm thấy chấn động, thậm chí trong đầu không nhịn được hiện lên truyền thuyết về võ thuật Trung Hoa. Chỉ là trận chiến này đến có phần khó hiểu, cho đến tận bây giờ mấy tên người nước ngoài này vẫn không biết tại sao chàng trai trẻ đối diện lại đột nhiên ra tay với họ, không thể nào chỉ vì không được bắt bướm bừa bãi trong công viên chứ. Nhưng đến lúc này mà còn nghĩ đến những chuyện này thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tên người nước ngoài tên Tom chỉ ngẩn người một chút, lập tức tham gia vào trận chiến, hắn ta trước tiên đặt chai thủy tỉnh trong tay sang một bên, sau đó tay phải vô thức sờ vào một chõ lồi lên ở thắt lưng nhưng do dự một chút, lại dịch lên trên, nắm lấy một cây gậy ba khúc màu đen.
Lấy cây gậy ba khúc ra trước tiên là giật lên, sau đó lại giật xuống, hoàn thành động tác rút gậy, sau đó một đầu hợp kim từ đầu gậy thò ra.
Tom cầm cây gậy ba khúc xông về phía Trương Hằng.
Nửa phút đứng yên trước đó hắn ta cảm thấy mình đã nhìn rõ tình hình trước mắt, mặc dù tên không biết từ đâu xuất hiện này tốc độ rất nhanh, thân thủ rất tốt, nhân lúc họ không kịp trở tay hạ gục hai người, lại còn chế ngự được một đồng đội khác của hắn ta nhưng nếu hắn ta không thể nhanh chóng kết thúc trận chiến thì điều đó chứng tỏ chênh lệch thực lực của hai bên không nên quá lớn.
Như vậy thì một khi hắn ta tham chiến, cục diện thắng bại cũng sẽ thay đổi theo, chính dựa vào phán đoán như vậy mới khiến hắn ta đưa ra lựa chọn như hiện tại nhưng hắn ta không ngờ rằng, ngay khi hắn ta đặt chai thủy tinh trong tay xuống, định tiến đến gần Trương Hằng thì tình hình trước mắt lại một lần nữa thay đổi.
Trương Hằng không so tài quyền pháp với đối thủ trước mặt nữa, mà nắm lấy con dao gấp đã thu được khi hạ gục tên người nước ngoài thứ hai, tên đàn ông châu Á đã dần quen với kiểu đấu tay đôi này chỉ thấy trước mắt lóe lên hàn quang, tiếp theo không đợi hắn ta kịp có động tác phòng bị thì bốn ngón tay đã bị cắt đứt, còn chiếc đốt ngón tay ban đầu được nắm trong tay cũng rơi xuống đất.
Cùng với nhát dao đó, cơ thể của Tom cũng bị khống chế, trong lòng hắn ta dâng lên một luồng hàn ý, bởi vì hắn ta nhận ra rằng mình đã vô tình rơi vào bẫy của đối phương, tên kia trước đó ẩn giấu thực lực, tất nhiên không phải để tạo hiệu ứng kịch tính, mà là để dụ hắn ta buông chai thủy tinh trong tay, đồng thời tiến đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận