Thời Gian Chi Chủ

Chương 1637: Hành Động Khẩn Cấp

Nuuk tuy nhỏ nhưng lại có đầy đủ mọi thứ và không biết có phải do ảnh hưởng của Đan Mạch hay không, màu sắc của những ngôi nhà ven biển cũng rất sặc sỡ, nào là đỏ, xanh vàng, tím, trông giống như thế giới cổ tích vậy, các loại cơ sở hạ tầng trong thành phố khá hoàn thiện, vị trí bến tàu là nơi đông đúc nhất, tàu thuyền đánh cá qua lại, đưa từng rổ hải sản tươi sống vừa đánh bắt được lên bờ.
Ngư nghiệp và khai khoáng cũng là trụ cột kinh tế của đảo Greenland và có lẽ vì đang là mùa hè nên tuyết trong khu vực trung tâm thành phố đã tan hết, ven đường còn có những bông hoa nhỏ màu vàng nở rộ, theo gió đung đưa.
Tùng Giai đỗ chiếc xe địa hình ở bên ngoài một cửa hàng tiện lợi, mua hai cốc ca cao nóng để lót dạ, một cốc tự uống, một cốc đưa cho Trương Hằng, hắn nói lời cảm ơn rồi nhận lấy cốc ca cao, tuy nhiên sau khi Tùng Giai uống xong cốc của mình thì phát hiện Trương Hằng thậm chí còn không đụng đến cốc kia. "Anh không nếm thử sao?"
Tùng Giai hỏi:
"Ngon lắm đấy, đặc biệt là vào mùa đông, nhiệt độ ở đây sẽ xuống dưới 0 độ, lúc đó mà được uống một cốc ca cao nóng thì không còn gì hạnh phúc hơn thế."
"Tôi hơi bị dị ứng với ca cao."
Trương Hằng tùy tiện tìm một cái cớ để đường tắc. Greenland đối với hắn mà nói là một nơi hoàn toàn xa lạ, hơn nữa hắn lại đến đây để điều tra chuyện của mười tám năm trước, mặc dù trước khi đi không nói cho người khác biết nhưng hắn cũng không chắc Cronos có cách nào biết được vị trí của hắn hay không, dù sao thì hắn cũng là Người đại diện của Cronos, hơn nữa Cronos lại tự nhận là thiên thần hộ mệnh của hắn, lúc nào cũng xuất quỷ nhập thần. Ngoài ra, Trương Hằng cũng đã điều tra lý lịch của Tùng Giai, sau khi xuống máy bay đến giờ cũng không phát hiện ra cô gái này có vấn đề gì nhưng hắn cũng không vì thế mà lơ là cảnh giác, phải biết rằng đối thủ của hắn hiện tại không chỉ có người chơi mà còn có cả thần linh, vì vậy rất nhiều chuyện không thể suy đoán theo lẽ thường. "Ồ, xin lỗi, trước khi mua tôi nên hỏi anh trước mới phải."
Tùng Giai nghe vậy vội vàng xin lỗi. "Không sao, nếu không còn chuyện gì khác thì chúng ta tiếp tục làm việc chính thôi."
"Được, ở đây rất gần Đại học Greenland, chúng ta đến trường một vòng xem ông ấy có ở đó không nhé."
Tùng Giai uống xong ca cao nóng để bổ sung năng lượng, sau đó lái xe địa hình đến bên ngoài Đại học Greenland nhưng cô tìm một sinh viên trong trường hỏi thăm mới biết là không lâu trước đây bác sĩ Baker vừa mới tan làm rời khỏi đây. Cả hai bên đều tiếc nuối vì đã bỏ lỡ nhau nhưng như vậy Tùng Giai cũng biết được bác sĩ Baker hiện đang ở đâu, cô nhanh chóng lại đưa Trương Hằng đến chỗ ở của bác sĩ Baker. Ngôi nhà của bác sĩ Baker gần bờ biển, có thể ngắm hoàng hôn và bình minh và vì vị trí địa lý đặc biệt của Greenland nên thời gian ban ngày và ban đêm ở đây cũng rất kỳ diệu. Lấy ví dụ như bây giờ vào mùa hè, thời gian chiếu sáng ở Greenland vượt quá 21 giờ, vì vậy mặc dù bây giờ đã là sáu giờ chiều nhưng trời vẫn chưa tối, ngược lại vào mùa đông, Greenland chỉ có 3 giờ ban ngày. "Ồ."
Tùng Giai đỗ xe xong thì khẽ kêu lên một tiếng. Còn Trương Hằng ở bên cạnh cũng đang quan sát xung quanh:
"Sao vậy?"
"Tôi không ngờ phòng khám của ông ấy lại đóng cửa sớm như vậy."
Tùng Giai nói, sau đó lại giải thích:
"Nơi ở và phòng khám của bác sĩ Baker ở cùng một chỗ, tầng một là nơi ông ấy tiếp bệnh nhân, tầng hai là phòng ngủ của ông ấy."
"Ông ấy có vợ con không?"
Trương Hằng vừa hỏi vừa mở cửa xe. "Không, bình thường ông ấy đều sống một mình, nghe nói lúc mới đến đây có thuê một cô gái trẻ chuyên tiếp bệnh nhân nhưng sau đó thấy phòng khám không có mấy bệnh nhân nên lại đuổi người ta đi để cắt giảm chi phí, cộng thêm một khoản lương khác từ Đại học Greenland mới đủ sống."
Tùng Giai tắt máy, cũng bước xuống xe, đi đến trước cánh cổng đóng chặt của bác sĩ Baker nhưng sau đó cô phát hiện ra Trương Hằng, người vẫn luôn rất tích cực với chuyện này, lúc này lại đứng bên cạnh xe không nhúc nhích. Tùng Giai nhìn theo ánh mắt của Trương Hằng, thấy một dãy cửa sổ kính:
"Ồ, đó là một quán rượu nhỏ, đợi xong việc anh có muốn đến đây uống một ly không?"
"Lát nữa tái thuyết."
Trương Hằng không nói có cũng không nói không, thu hồi ánh mắt, cũng đi đến bên cạnh Tùng Giai. Cô hít một hơi, sau đó giơ tay lên gõ cửa. Kết quả là không có phản ứng gì trong nhà. "Hay là ông ấy tan làm không về thẳng nhà?"
Tùng Giai nhỏ giọng lẩm bẩm, lại tăng thêm chút lực, đảm bảo người bên trong có thể nghe thấy. Tuy nhiên vẫn không có bất kỳ phản hồi nào. Vì vậy, Tùng Giai đi vòng ra phía cửa sổ phía tây của ngôi nhà, đặt tay lên cửa sổ, nhìn vào trong nhưng rất nhanh sau đó cô đã hối hận vì hành động của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận