Thời Gian Chi Chủ

Chương 59: Phòng tuyến Mannerheim chào đón ngươi (1)

Kiểm tra cấp sáu kết thúc, Trương Hằng cũng ngoài ý muốn nhận được một tin nhắn.
Người gửi là ủy ban trò chơi, nội dung là nhắc nhở người chơi hội đấu giá mỗi năm một lần sắp mở ra, người chơi có ý tham dự có thể báo danh ở điểm đăng ký trò chơi, hạn chót trước ngày 25 tháng này.
Hắn cảm thấy rất hứng thú với hội đấu giá lần này, mua bán đạo cụ trò chơi chỉ là phụ, chủ yếu là chơi đến bây giờ hắn vẫn luôn tại máy rời, rất nhiều quy tắc vẫn đều là kiến thức nửa vời.
Bởi vì không rõ ràng thái độ của người chơi già dặn kinh nghiệm đối với người chơi mới, hai vòng trò chơi lúc trước Trương Hằng cũng không mạo muội đi tiếp xúc những người khác trong phòng nghỉ. Hiện tại khó có được cơ hội tất cả mọi người đều tụ tập cùng một chỗ, đương nhiên hắn không muốn bỏ qua.
Bởi vậy sau khi nhận được tin nhắn, Trương Hằng ngay lập tức đi báo danh chỗ nữ bartender, điền thông tin cá nhân cơ bản, đồng thời nộp 1 điểm tích lũy phí vào.
Mặc dù còn hai tuần nữa mới đến cuối tháng, nhưng Trương Hằng không có ý định lại đi lần nữa, sau khi làm xong tất cả những thứ này hắn lựa chọn ngồi xuống hàng ghế không có người, quen thuộc đặt đồng hồ thành 23 giờ 55 phút, quyết định hoàn thành sớm phó bản trò chơi thứ 3.
Hiện tại hắn đã dần dần quen thuộc trò chơi này, sẽ ngủ một giấc và làm nóng người trước khi tới quán bar, để cho thể xác tinh thần đều bảo trì ở trạng thái tốt nhất, lại tăng thêm 2 phó bản trò chơi trước đó khiến hắn đạt được không ít kỹ năng cùng đạo cụ, Trương Hằng có lòng tin đối mặt hết thảy khiêu chiến sắp tới.
Nhưng mà hắn vẫn là đánh giá thấp khó khăn mình sẽ gặp.
Vào lúc 23 giờ 55 phút, cảm giác choáng váng quen thuộc lại lần nữa nhấn chìm hắn, nhưng bởi vì đã chuẩn bị tâm lý, hắn cảm giác không khó chịu như 2 lần trước.
Nghiệm chứng thân phận người chơi...
Nghiệm chứng thông qua, số hiệu người chơi ID 07958 ngẫu nhiên rút ra phó bản vòng thứ ba...
Rút ra hoàn thành, trước mắt phó bản là phòng tuyến Mannerheim chào đón ngươi.
"Bối cảnh trò chơi mời tự thăm dò."
nhiệm vụ mục tiêu: sinh tồn ở Phần Lan 20 ngày.
Hình thức: Một người.
Tốc độ thời gian trôi qua: 120, trong thế giới hiện thực 1 giờ tương đương 5 ngày trong trò chơi, sau 20 ngày người chơi cưỡng chế trở về thế giới hiện thực.
Hữu nghị nhắc nhở, trò chơi sẽ chính thức mở ra sau 5s, mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng. ...
... Khi đếm ngược kết thúc cảm giác đầu tiên của Trương Hằng chính là rét lạnh, hắn mở mắt ra, phát hiện bản thân đang đứng trong một mảnh rừng rậm bị tuyết trắng bao phủ, hà hơi thở ra rất nhanh ngưng kết thành bông tuyết, đây còn là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này. Trò chơi bắt đầu vậy mà không có bất kỳ giới thiệu bối cảnh nào, chỉ để cho hắn tự mình thăm dò.
Từ mục tiêu nhiệm vụ, hắn có thể xác định vị trí bản thân hiện tại ở Phần Lan, cái này cũng có thể xác định được nhờ cây thông Phần Lan bên cạnh hắn. Theo hiểu biết của Trương Hằng, Phần Lan là một quốc gia phát triển lâm nghiệp, tỷ lệ rừng rậm bao phủ cao tới 75%, lãnh thổ có 1 phần 3 diện tích trong vòng Bắc Cực.
Nhưng quốc gia này... Ngược lại là chưa từng nghe nói có gì nguy hiểm, nhiệm vụ chính tuyến giống vòng thứ nhất chỉ là sinh tồn? Mặc dù vẫn gặp phải vấn đề ngôn ngữ như cũ. Ngôn ngữ Phần Lan chủ yếu là tiếng Phần Lan cùng tiếng Thụy Điển, nhưng coi như không có cách nào làm thuê, chỉ sống trong rừng rậm, bằng vào kỹ năng sinh tồn Level 2 của hắn cũng có thể nhẹ nhõm vượt qua 20 ngày.
Nhưng mà Trương Hằng cũng không chủ quan, thời gian trò chơi lần này có chút không bình thường, tỉ lệ thời gian giữa thế giới trò chơi và thế giới hiện thực rất thấp.
Điều này càng chứng tỏ sự nguy hiểm của phó bản này, trừ cái đó ra, tên phó bản phòng tuyến Mannerheim cũng có chút quen, nhưng nhất thời Trương Hằng không nhớ ra được mình đã nghe thấy lúc nào.
Dựa theo lệ cũ, trước tiên hắn kiểm tra trạng thái bản thân.
Tên: Trương Hằng.
Giới tính: Nam.
Tuổi tác: 19.
Số hiệu người chơi: 07958.
Đã trải qua số vòng trò chơi: 2.
Điểm tích lũy: 77.
Vật phẩm: [Bàn chân thỏ] E, Cái bóng D.
Kỹ năng: Đàn piano Level 1, ngôn ngữ tinh thông Level 1, ba môn ngôn ngữ đạt đến tiêu chuẩn giao lưu hằng ngày, cải tiến và sửa chữa Level 1, Bắn cung Level 2, Kỹ năng sinh tồn Level 2, Kỹ năng lái xe Level 2.
Đánh giá: Người chơi có giá trị may mắn cao hơn bình thường, có thể biến thành cái bóng, đồng thời nắm giữ kỹ năng sinh tồn và bắn cung, nếu may mắn có thể sống qua 6 phó bản.
Trải qua hai phó bản, điểm tích lũy của Trương Hằng đã đạt đến 77 điểm, nhưng mà trừ giám định đạo cụ hắn tạm thời không biết điểm tích lũy còn công dụng gì khác. Nữ bartender hứa hẹn gửi tác dụng chi tiết cho hắn mà vẫn chưa thấy đâu. Nhưng đối với chuyện này Trương Hằng cũng không quan tâm lắm, dù sao đến hội đấu giá, hắn còn có thể hỏi người chơi khác.
Về mặt kỹ năng không có khác biệt quá lớn so với dự tính của hắn, có chút ngoài ý muốn là kỹ năng tiếng Nhật của hắn chưa lên cấp. Nhưng cân nhắc trên thế giới có hơn năm ngàn loại ngôn ngữ, cũng là rất bình thường. Bởi vì có thể biến thành cái bóng, số phó bản dự tính có thể qua trở thành 6.
Sau khi xem qua giao diện nhân vật, Trương Hằng lại kiểm tra vật phẩm, không biết có phải vì bối cảnh lần không có giới thiệu, vậy mà lần này hắn hoàn toàn mặc quần áo của bản thân, bao gồm một đôi giày thể thao thu đông Asics, một áo lông Lee màu đen cùng quần jean.
Mặc dù bên trong còn có áo giữ ấm mùa thu, nhưng phải biết mùa đông Phần Lan có thể đạt đến âm 20 độ C, cho nên hắn vẫn cảm thấy rất lạnh.
Việc cấp bách là tìm cửa hàng, kiếm quần áo chống lạnh.
Trương Hằng xoa xoa bàn tay, ví tiền điện thoại của hắn đều ở trên người, nhưng điện thoại lại không có tín hiệu, la bàn điện tử có thể sử dụng, nhưng mà không có GPS không biết mình ở nơi nào. Nhìn bốn hướng đông tây nam bắc đều giống nhau, hắn cũng chỉ có thể tùy duyên lựa chọn phương hướng.
Đi khoảng nửa giờ, Trương Hằng bị đồ vật trong bụi cỏ hấp dẫn ánh mắt, hắn nhặt lên phát hiện là mũ sắt, kiểu dáng có chút kỳ quái, có vành mũ lớn cùng vạt che tai bên ngoài, đỉnh chóp còn có mảnh sắt nhô lên, nhưng mà vật này hiển nhiên không thể bảo vệ chủ nhân của nó, vết đạn và vết máu bên trong hết sức dễ thấy.
Nhìn qua vật trong tay, Trương Hằng dâng lên một cảm giác không ổn trong lòng, nhưng mà hắn còn chưa kịp ngẫm nghĩ, sau một khắc bên tai liền truyền tới mấy tiếng súng nổ.
Bản năng cầu sinh để cho hắn vô ý thức nằm sấp xuống mặt đất, nhưng cũng không lâu lắm, Trương Hằng nghe ra tiếng súng kia không phải hướng tới mình, chỗ nổ súng còn cách hắn một khoảng, hẳn là hai nhóm người đang giao chiến, trong đó một nhóm người đang truy đuổi một nhóm người khác.
Phương hướng mà bọn họ tiếng lên không phải chỗ của hắn, thế là Trương Hằng kiên nhẫn chờ đợi trong chốc lát, đợi đến tiếng súng càng ngày càng xa, hắn mới từ phía sau cây đứng dậy.
Mặc dù có thể nguy hiểm, nhưng Trương Hằng vẫn quyết định đi tới chỗ vừa giao chiến, bởi vì hắn nhất định cần xác minh một ít chuyện, mà điều này sẽ quyết định bước hành động kế tiếp của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận