Thời Gian Chi Chủ

Chương 730: Chạy Trốn

Khoảng bốn mươi phút sau, chiếc ích 3 đến địa điểm đã hẹn, 1810 và bốn người trong đội của hắn ta đã đợi ở đó.
1810 vẫn như trước, không nói nhảm, gật đầu với Thẩm Hi Hi nói: "Bắt đầu đi."
Sau đó, Thẩm Hi Hi phát bộ đàm cho mọi người, mỗi người chọn vũ khí thuận tay, theo kế hoạch phân tán ra ở khu vực mục tiêu, bắt đầu hành động săn lùng Sphinx, hay nói đúng hơn là hành động bị Sphinx săn lùng.
- Giải thích, Sphinx nghĩa là Nhân Sư. Hết giải thích.
Còn Trương Hằng thì một mình ngồi trong xe, chuẩn bị cơ động bất cứ lúc nào, mặc dù vị trí này tương đối hẻo lánh nhưng vì bây giờ vẫn chưa quá muộn nên trên đường vẫn có thể nhìn thấy một số người đi bộ. Nửa tiếng sau đó khá buồn chán, chỉ có tiếng báo bình an ba phút một lần trong bộ đàm.
Trong thời gian đó, Trương Hằng nhận được thư hồi âm của cô tiểu thư pha chế, nói rằng ông thợ rèn đồng ý rèn lại cho hắn thanh [Dao thường] đó nhưng vì Trương Hằng không thể cung cấp vật liệu rèn lại phù hợp nên phải trả thêm một phần phí vật liệu, cuối cùng bên kia đưa ra mức giá cao ngất ngưởng là 4000 điểm tích lũy trò chơi.
Hơn nữa vì là dịch vụ của bên thứ ba nên không được hưởng ưu đãi giảm giá tám phần của thẻ hội viên vĩnh viễn.
Nhưng cũng có tin tốt, ngoài điểm tích lũy trò chơi, bên kia cũng chấp nhận khấu trừ bằng đạo cụ, tuy nhiên giá trị khấu trừ của đạo cụ sẽ thấp hơn giá thị trường hai phần mười.
Trương Hằng do dự một chút rồi đồng ý với cách giao dịch này, ngoài việc điểm tích lũy trên người hắn không đủ để trả cho lần rèn lại này, còn vì số đạo cụ trong tay hắn hiện tại rất khó bán ra theo kênh bình thường, mặc dù Quang Hồ đã ngừng chiến với Liên Hợp Thể nhưng vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm tay súng bắn tỉa bí ẩn đêm đó.
Những đội khác thì không sao nhưng Trương Hằng đã giết chết ba cao thủ cấp Thất Vũ Hải của Quang Hồ, Quang Hồ sẽ không dễ dàng quên món nợ này và chỉ cần Quang Hồ không ngốc thì chắc chắn sẽ âm thầm theo dõi Thẩm Hi Hi, dù sao thì Trương Hằng đã chuẩn bị rất kỹ, gần như không để lại bất kỳ thông tin cá nhân nào tại hiện trường.
Nhưng vì đêm đó hắn đã ra tay, điều đó chứng tỏ hắn và Thẩm Hi Hi có quan hệ không bình thường, thời gian này Quang Hồ hẳn đã đang sàng lọc mạng lưới quan hệ của Thẩm Hi Hi, may là bình thường hắn và Thẩm Hi Hi ở trường cũng không giao lưu nhiều, Quang Hồ hẳn sẽ không nghi ngờ đến hắn.
Nhưng vì trong trận chiến trước đó hắn đã sử dụng dao, súng và cung tên nên để cẩn thận, tối nay Trương Hằng chỉ mang theo [Vô Hạn Tích Mộc] để phòng thân, nếu mọi chuyện thực sự diễn ra suôn sẻ như Thẩm Hi Hi nói, thậm chí hắn còn chẳng cần dùng đến kỹ năng lái xe của mình, đây đương nhiên là kết quả tốt nhất.
Trương Hằng trả lời thư, nói với cô tiểu thư pha chế rằng hắn có chút việc phải xử lý, sau đó sẽ mang đạo cụ qua để cô định giá.
Gửi xong tin nhắn, Trương Hằng mở đài phát thanh trên xe, chuyển sang kênh âm nhạc.
Cứ chờ đợi như thế này thật sự quá nhàm chán, đặc biệt là trong một không gian chật hẹp, vì phải luôn cảnh giác, Trương Hằng cũng không thể xuống xe, cứ để động cơ nổ máy.
Nhưng so với những người khác thì hắn vẫn còn may mắn, với thời tiết này, mặc quần áo dài tay dài chân, toàn thân được trang bị đầy đủ mà đi loanh quanh bên ngoài đã thấy khó chịu, huống hồ còn phải luôn đề phòng một con quái vật không biết lúc nào sẽ xuất hiện.
"Không thấy có gì bất thường, tôi đến máy bán hàng tự động mua chai nước giải khát, sắp chết vì nóng rồi." Thỏ nói.
Nói xong, cô đi đến máy bán hàng tự động, chọn một chai Coca, sau đó chọn phương thức thanh toán, vừa lấy điện thoại ra ngẩng đầu lên, đột nhiên giật mình, mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý nhưng nửa đêm nửa hôm, nhìn thấy một cái đầu phụ nữ mọc trên thân sư tử, vẫn thấy vô cùng kinh hãi.
Nhưng may là Thỏ nhanh chóng bình tĩnh lại, nghe thứ trên máy bán hàng tự động nói: "Bên ngoài bọc vải đỏ, bên trong là vải trắng, mở ra xem kỹ, xếp thành lược gỗ nhỏ, trả lời một loại trái cây."
Nghe thấy câu đố, Thỏ suýt nữa đã kêu lên, quá đơn giản rồi!
Nhưng cô vẫn cố kìm nén ham muốn hét lớn đáp án đúng, nói vào bộ đàm: "Nó ở chỗ tôi."
"Trả lời sai, còn hai lần cơ hội." Phản ứng của Sphinx khiến Thỏ cũng thở phào nhẹ nhõm, cô lo nhất là Sphinx nhận ra kế hoạch vây bắt của họ tối nay rồi bỏ trốn nhưng xem ra bây giờ, đối phương thực sự đang tuân thủ nghiêm ngặt một kiểu hành vi nào đó, giống như một trí tuệ nhân tạo được lập trình, trước khi cô trả lời đúng câu đố hoặc trả lời sai hết thời gian thì sẽ không có động thái gì.
"Nhận được, ai ở gần Thỏ nhất." Giọng nói của Thẩm Hi Hi truyền đến từ bộ đàm, chỉ huy một cách có điều bất vặn, cũng khiến Thỏ yên tâm hơn một chút.
"Tôi! Đến ngay." Người phụ nữ đeo vòng choker trên cổ nói, Trương Hằng cuối cùng cũng biết biệt danh của cô ta, gọi là Thiên nga đen.
"Tôi cũng sẽ đến ngay, đừng sợ." Đây là giọng của Lý Bạch, mang theo một chút lo lắng.
"Đồ ngốc, ai sợ chứ." Thỏ nghe vậy mặt đỏ lên, vội vàng thanh minh.
Nhưng ngay sau đó, cô lại nghe thấy giọng nói vô cảm của Sphinx: "Trả lời sai, còn một lần cơ hội."
Thỏ vội vàng ngậm miệng, không dám mở lời nữa.
Khoảng bốn mươi giây sau, Thiên nga đen chạy đến bên Thỏ, giơ súng gây mê trong tay, nhắm vào Sphinx giống như một bức tượng đá trên máy bán hàng tự động, hỏi: "Còn bao lâu nữa."
Thỏ trợn mắt, giơ ngón tay ra đếm mười sáu, sau đó lại nhanh chóng đếm mười lăm.
Thiên nga đen không bắn ngay, vì theo lời kể của nạn nhân thứ ba, một khi có người tấn công Sphinx, Sphinx sẽ bắt đầu phản công, trong khi kế hoạch của họ tối nay là cố gắng duy trì lợi thế về số lượng người đối với Sphinx khi giao chiến, vì còn mười lăm giây an toàn nên Thiên nga đen cũng không ngại chờ thêm một chút, xem còn có ai đến nữa không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận