Thời Gian Chi Chủ

Chương 1242: Môi trường làm việc

Nếu đổi lại là hai người, Trương Hằng tự hỏi mình có thể thẳng thắn thừa nhận như vậy không, đặc biệt là sau đó tiểu thư F còn đồng ý giúp hắn nói chuyện trước mặt ông G. Trương Hằng có thể cảm nhận rõ ràng được thiện ý mãnh liệt mà đối phương tỏa ra, hắn đã hỏi Từ Khiết, cô ấy cũng không biết ở Tân Thượng Hải 0297 cuối cùng có bao nhiêu người nhân bản nhưng số lượng chắc chắn không ít, Trương Hằng không biết tại sao tiểu thư F lại coi trọng hắn đến vậy.
Như thể nhìn thấu sự nghi ngờ của hắn, tiểu thư F sau đó mở lời giải thích:
"Ngươi biết ở Tân Thượng Hải 0297 có bao nhiêu người nhân bản có thể tự thức tỉnh không?"
"Xin được chỉ giáo."
"Kể từ khi thành phố này được xây dựng, không quá một trăm người."
Tiểu thư F nhàn nhạt nói:
"Hơn nữa phần lớn đều giống như ta, đã từng chịu kích thích rất lớn từ bên ngoài, trong số đó những người có thể sống sót lại càng ít hơn, nhiều năm qua ta vẫn luôn cố gắng đánh thức những người đồng đội khác, tuy nhiên vì luật pháp liên quan và nguy cơ ký ức bị đọc, ta chỉ có thể dùng cách ám thị, phần lớn mọi người đều không có phản ứng gì với sự ám thị của ta, một số ít sẽ nghi ngờ về thân phận của mình nhưng chưa kịp suy nghĩ sâu hơn thì ký ức đã bị đặt lại, chỉ có một số rất ít người nhận ra sự thật."
"Trương Hằng hỏi:
"Sau đó thì sao?"
"Tất cả đều sụp đổ."
Tiểu thư F nói:
"Ta chưa từng thấy trường hợp nào như ngươi, có lẽ từ ngươi ta có thể tìm ra đáp án mà ta đã tìm kiếm từ lâu."
"Đáp án gì."
Trương Hằng nhướng mày. "Đáp án để giải phóng những người đồng loại của chúng ta."
"Vậy thì e rằng cô sẽ phải thất vọng rồi, bởi vì như cô đã nói, tình huống của tôi thực sự rất đặc biệt, có thể không có giá trị phổ quát."
Trương Hằng thành thật nói, dù sao thì Trương Hằng không biết có bao nhiêu người nhân bản nhưng toàn bộ Tân Thượng Hải 0297 chỉ có một mình hắn là người chơi. Tiểu thư F nghe vậy không nói gì, chỉ đáp lại một câu:
"Ăn cơm thôi, thức ăn sắp nguội rồi."
Sau đó một thời gian, hai người không nói chuyện nữa, cứ thế ăn xong bữa tối, trong lúc đó bạn của tiểu thư F còn đến một chuyến, đón cô bé đang chơi trong phòng ngủ đi. Trương Hằng đã từng thấy tiểu thư F chém người, không ngờ cô ấy cầm xẻng xào rau cũng rất giỏi. Mặc dù ba món trên bàn chỉ là những món ăn gia đình đơn giản nhất nhưng lại có đủ cả sắc, hương, vị, đặc biệt là món xào cải củ trắng, Trương Hằng phát hiện ra rằng những sợi cải củ trắng bên trong đều có độ dài, độ dày gần như nhau, giống như được đo bằng thước vậy. Trương Hằng cũng không nhịn được mà ăn thêm một bát cơm, đến khi buông đũa mới phát hiện tiểu thư F ngồi đối diện đã ăn xong từ lâu, trong bát cô ấy không còn một hạt cơm nào, sau đó cô ấy đứng dậy dọn bát đĩa, mang chúng vào bếp cho vào máy rửa bát, còn Trương Hằng ở bên kia thì tự giác dọn sạch bàn ăn. "Đi thôi."
Làm xong tất cả những việc này, tiểu thư F khoác áo ngoài, cầm thanh kiếm bên cạnh nói. "Ừ."
Lần này Trương Hằng đến là có việc nhờ người, vì vậy ngoài [Vô Hạn Tích Mộc] ra hắn cũng không mang theo vũ khí nào, trực tiếp theo tiểu thư F xuống tầng đến bãi đậu xe ngầm, tiểu thư F khởi động từ xa chiếc xe địa hình cũ của mình, tự mình ngồi vào ghế lái, để ghế phụ cho Trương Hằng. Cô ấy đã thiết lập điểm đến trên hệ thống định vị trên xe, nơi đó ở phía tây nam của không gian tầng một, về cơ bản là gần đến rìa rồi, cách đây còn một đoạn đường. Đợi xe chạy lên đường, tiểu thư F lại lên tiếng:
"Cảm ơn ngươi đã tặng ta sô cô la, có thể thấy ngươi đã làm không ít bài tập trước khi đến nhưng ta không còn ăn sô cô la của hãng này nữa."
"Tại sao, vì lo sợ rằng ký ức thích loại sô cô la này cũng là giả sao."
Trương Hằng hỏi. Tiểu thư F không trả lời, dường như mặc định chấp nhận cách nói này. "Cho dù là giả, chỉ cần ăn vào thấy ngon là được rồi mà?"
"Ta chỉ đơn giản là không muốn nhớ lại bất kỳ ký ức nào khi còn là Đường nữa thôi."
Tiểu thư F nhàn nhạt nói:
"Không phải ai cũng có thể bình tĩnh chấp nhận quá trình trở thành người nhân bản của mình như ngươi, đây cũng là lý do khiến ngươi trở nên đặc biệt như vậy."
"Ta đúng là khá đặc biệt nhưng có lẽ không phải là kiểu đặc biệt mà cô mong đợi."
"Không sao, dù sao thì người sẽ đàm phán với ngươi lát nữa là ông G, chỉ cần ông ấy hứng thú với ngươi là được."
Tiểu thư F vừa nói vừa mở loa trên xe. Khoảng bốn mươi phút sau, hai người đến đích - một nhà máy đồ chơi. Tiểu thư F như không nhìn thấy đám bảo vệ năm ba bảy sáu trước cửa, dẫn theo Trương Hằng đi thẳng qua cổng, sau đó đi về phía xưởng số hai, nhà máy này chiếm diện tích rất lớn nhưng bên trong lại rất ít người, ngoài bảo vệ ra thì chỉ có một số kỹ sư phụ trách bảo dưỡng thiết bị, công nhân trên dây chuyền sản xuất đã hoàn toàn bị máy móc thay thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận