Thời Gian Chi Chủ

Chương 901: Vượt Qua Bóng Tối

Hắn "Cướp phá." cửa hàng tạp hóa cũng không phải chỉ đơn thuần là tìm vũ khí cho Faberikot, thực tế Trương Hằng cũng có nhu cầu, mặc dù hắn đã lấy trộm hai con dao đầu bếp trong nhà hàng nhưng chỉ có hai con dao rõ ràng là không đủ để đối phó với tất cả các tình huống có thể xảy ra tối nay.
Trương Hằng tìm thấy đèn pin, nến, dây thừng, dây câu, rượu whisky... trong cửa hàng tạp hóa, ngoài ra, điều bất ngờ lớn nhất là thu được một khẩu súng trường và hai khẩu súng lục, ngoài ra còn có một số viên đạn, Trương Hằng tìm thấy một chiếc ba lô cỡ lớn, nhét tất cả những thứ hắn thấy hữu ích vào đó.
Trương Hằng trở về từ cửa hàng tạp hóa với đầy ắp đồ, đeo ba lô đi qua sảnh của nhà trọ Gilman.
Nhân viên phục vụ nam có vẻ ngoài khó chịu không nói một lời, như thể không nhìn thấy chiếc ba lô đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn, mặc dù đầu nòng súng trường đã thò ra ngoài một đoạn rất dài.
Trương Hằng bước lên cầu thang cũ kỹ dẫn đến phòng trọ trên tầng cao nhất, những tấm ván gỗ kêu cót két dưới chân hắn, như thể đang phản đối trọng lượng đột ngột tăng thêm trên người hắn.
Đèn điện trên hành lang cũng chẳng khá hơn bên ngoài là bao, mặc dù vẫn sáng nhưng phạm vi chiếu sáng thực sự rất hạn chế và bóng đổ in trên tường trông cũng khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Trương Hằng để ý thấy có người đang đi lại trong căn phòng đối diện của Faberikot, từ tiếng bước chân có thể nghe ra vị khách trẻ tuổi xa lạ lúc này đang rất bực bội nhưng không lâu sau, anh ta lại ngồi xuống, có vẻ như còn lấy một cuốn sách từ trong hành lý ra, Trương Hằng nghe thấy tiếng lật giấy, Faberikot có vẻ như muốn dùng cách này để khiến mình bình tĩnh lại.
Vì vậy, Trương Hằng cũng không đứng ở hành lang nữa, hắn đưa tay đẩy cửa phòng mình ra.
Trở về chỗ ở, Trương Hằng không nghỉ ngơi mà bắt đầu sắp xếp những thứ mình mang về, hắn dùng phương pháp mà đội du kích Phần Lan trong chiến tranh Xô-Phần đã giao cho hắn để thử chế tạo một số chai cháy, tất nhiên là dùng những chai rượu đó nhưng độ cồn của rượu whisky nguyên chất không cao, cũng rất khó đốt cháy, Trương Hằng đã chưng cất để có được một số rượu whisky có độ tinh khiết cao, ở giữa thêm bấc làm dây cháy.
Sau đó, hắn nạp đầy đạn cho cả ba khẩu súng, buộc móc câu vào đầu sợi dây thừng, như vậy có thể dùng để trèo tường. Cuối cùng, Trương Hằng còn cầm sợi dây câu, không lâu sau, hắn đã giăng đầy dây câu trong phòng, những sợi dây câu rất mảnh, dưới ánh đèn mờ hiện tại, nếu không nhìn kỹ thì không thể nhìn thấy, huống chi là trong bóng tối sau khi tắt đèn.
Chỉ có Trương Hằng biết vị trí của những sợi dây câu đó.
Hắn cũng không hy vọng những sợi dây câu này có thể giết người, dù sao thì độ sắc bén và độ bền của chúng đều có hạn, chỉ cần có thể ngăn cản những vị khách không mời mà đến có thể xuất hiện là được, đặc biệt là khiến đối phương nảy sinh suy nghĩ không biết trong phòng còn có dây câu ở đâu, như vậy hành động của đối phương tự nhiên sẽ bị cản trở.
Trương Hằng đặc biệt chú ý đến vị trí của một số cửa ra vào và cửa sổ, sau khi để lại cho mình một lối thoát hiểm, hắn đã dùng dây câu phong tỏa những nơi khác.
Làm xong tất cả những điều này, hắn dùng ghế chặn tay nắm cửa, sau đó nằm xuống giường.
Hắn không ngủ, một là không phân biệt được đây là mơ hay là nơi nào khác, hai là bản thân cũng không buồn ngủ, vì vậy hắn nằm đó kiểm tra bốn đạo cụ trong bộ sưu tập Bóng tối.
Trương Hằng cũng không nói rõ lý do tại sao, đến nơi này hắn có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh ẩn chứa trong bộ đồ Bóng tối đã hồi phục một chút nhưng lại khác với cảm giác khi hắn sử dụng trước đây, Trương Hằng lấy ra [Thời Khắc Bóng Tối] mà hắn thích dùng nhất, trong lòng thầm nghĩ đến con quạ.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, hắn không thể nhìn thấy con quạ trong bóng tối, Trương Hằng thử đổi sang [Bóng Tối Chi Cước] còn sót lại lần sử dụng, cũng không có kết quả gì.
Trương Hằng đang chuẩn bị thử lại [Chìa Khóa Bóng Tối] nhưng ngay sau đó tai hắn động đậy.
Tiếng cót két truyền đến từ cầu thang và hành lang, điều này có nghĩa là có người đi lên lầu và đó không phải là khách trọ mới, cũng không phải nhân viên phục vụ của nhà trọ, ngoài việc xe buýt duy nhất liên lạc với thế giới bên ngoài đã ngừng hoạt động tối nay, còn vì kẻ đến cố tình bước rất nhẹ.
Điều này có nghĩa là đối phương đã lẻn lên, không muốn bị người khác biết.
Trước đó, Trương Hằng đã mất khá nhiều thời gian để chưng cất rượu whisky và bố trí bẫy, bây giờ đã hơn 12 giờ đêm, chắc chắn hầu hết mọi người đã ngủ và như để chứng minh cho suy đoán của hắn, khoảnh khắc tiếp theo, ngọn đèn cũ kỹ trong phòng Trương Hằng cũng đột ngột ngừng hoạt động, căn phòng chìm vào bóng tối.
Đây không phải vì tuổi thọ của nó đã đến hồi kết, đã đến lúc nghỉ hưu vinh quang, mà là vì có người đã cắt cầu dao điện.
Trương Hằng biết vở kịch hay sắp bắt đầu rồi.
Người dân trong thị trấn luôn nói rằng có lễ kỷ niệm vào buổi tối nhưng cho đến tận bây giờ, vẫn không có một ai trên đường phố bên ngoài, những kẻ đó bận rộn chuẩn bị trước đó rất lâu, không thể nào cuối cùng lại về nhà ngủ được.
Nhưng Trương Hằng cũng không vội, hắn nằm trên giường không nhúc nhích, muốn xem trước xem gã trên hành lang định làm gì.
Trái với dự đoán của Trương Hằng, đối phương trước tiên đến phòng 428 đối diện của Faberikot, dừng lại trước cửa phòng một lúc, có lẽ là đang thăm dò động tĩnh bên trong, sau đó có tiếng chìa khóa cắm vào ổ khóa.
Rõ ràng Faberikot cũng không phải không có phòng bị gì, thái độ lo lắng trước đó của anh ta đã nói lên rất nhiều điều, mặc dù không đồng ý với kế hoạch vũ trang của Trương Hằng nhưng có vẻ như khi trở về, anh ta cũng đã chuẩn bị một số thứ, người bên ngoài dùng chìa khóa thử một lúc mà không mở được cửa, vì vậy lại đi vòng sang phòng bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận