Thời Gian Chi Chủ

Chương 254: Cuộc Đối Đầu Quyết Liệt

Cho đến khi giọng nói trầm ấm mạnh mẽ kia lại vang lên trong bóng tối.
- Đừng lo, ta sẽ đưa các ngươi về nhà.
Hạm đội hải quân đó đến quá nhanh, nằm ngoài dự đoán của mọi người, ngay cả Kiếm Ngư vốn đã quyết tâm rời đi, còn chưa triệu tập đủ thuyền viên thì thuyền đã tới, mặt lộ vẻ nếu đã tới rồi thì không cần vội nữa.
Mặt Brooke tái mét, có lẽ điều duy nhất có thể an ủi hắn là Hàn Nha Hiệu ở cách đó không xa, mặc dù hắn lên tàu sớm hơn họ, nhưng có vẻ như lúc này hắn cũng không thể đi khỏi đây được.
Tuy nhiên, không ai ngờ rằng Hàn Nha Hiệu không những không rút lui mà ngược lại còn lao thẳng về phía đối phương không chút do dự.
Động thái gần như tự sát này khiến nhiều người sững sờ tại chỗ, trên tàu chiến dẫn đầu của hải quân, sĩ quan hải quân phụ trách chiến dịch, Walden, đứng trên boong và nhìn Hàn Nha Hiệu xông đến một mình với vẻ mặt bình tĩnh, hỏi người phụ tá bên cạnh.
- Đây là chiến hạm mà chúng ta đã đánh mất trước đây à?
- Vẻ ngoài đã thay đổi, có lẽ là đã bị sửa rồi, nhưng thưa Ngài, đây là chiến hạm Vinh Quang mà chúng ta đã đánh mất ở Charleston.
Hắn nói.
- Làm gì còn cái gì gọi là Vinh Quang, vinh quang của hải quân hoàng gia đều đã bị tên ngu Elmer kia ném sạch rồi, bây giờ lại còn muốn ta tới dọn dẹp bãi chiến trường của hắn.
Walden lắc đầu nói.
- Bắn, ngươiđi! Một tên cũng không được sót.
- Aya ...
- Làm sao, còn chuyện gì à?
- Thuyền nhỏ của thuyền trưởng Jarvis cách bọn họ rất gần, nếu như chúng ta bắn thì…
- Ngươi là tân binh vừa tốt nghiệp trường Hải quân à, không nghe thấy lệnh của ta sao, ta nói một tên cũng không tha chính là bao gồm cả tên Jarvis tay đầy máu tươi mà người người kêu đánh kia.
- Nhưng ... chúng ta không phải là đồng minh sao? Đội trưởng Jarvis đã làm tình báo cho chúng ta trong chiến dịch này. Không phải giữa hắn và bá tước Lambert có thỏa thuận đặc biệt sao? Làm xong chuyện này, Bá tước Lambert sẽ đặc xá cho một số thuyền viên để bọn họ trở thành người thuộc quản lý của Nữ Vương…
Người phụ tá bị cắt ngang trước khi hắn ta có thể nói xong.
- Ngươi mở mắt to ra mà nhìn, Chris, bây giờ, ngay trước mặt chúng ta, trên bãi biển đằng kia hoàn toàn không phải đồng loại của chúng ta, mà là một bầy dã thú, ngươi biết chúng ở Charleston chống lại Bá tước Belomont và Tổng đốc Watt đã làm gì không? Còn nữa, tên ngu Elmer kia, đã cướp Scarborough sau đó giết tất cả mọi người trên đó, con mẹ nó, tổng cộng bảy trăm hải quân! Đây là còn chưa kể những thường dân khác trong thành phố.
Walden dừng lại.
- Ngươi có biết tại sao Bá tước Lambert yêu cầu Bộ Hải Quân phái ta tới giải quyết nguy cơ của hải vực này không con trai?
- Vì ngươi có thành tích lẫy lừng khi chống lại bọn cướp biển?
- Không, bởi vì ta chưa bao giờ hợp tác với những con thú kia, ta biết gần đây có vài người trong tầng lớp thượng lưu nói rằng chúng ta nên sử dụng một số thủ đoạn nhân từ và nhẹ nhàng hơn, nhưng ta có thể đảm bảo ta không phải là một trong những người đó, ngươi thực sự nghĩ rằng ta sẽ giúp những tên côn đồ này rửa sạch tội lỗi của mình, trở lại với nền văn minh và sống hạnh phúc mãi mãi, sau đó chúng ta giả vờ như không có chuyện gì xảy ra?
- Không có chuyện tốt như vậy đâu, ít nhất là ta không thể làm được. Cho nên ngươi giúp ta một việc, hiện tại giết hết những thứ có biết di chuyển ở đây. Ngoại trừ chúng ta, không một ai biết được chuyện gì xảy ra đêm nay. Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, bá tước Lambert cũng có thể giữ được thanh danh của hắn… Vậy nên, bây giờ mệnh lệnh của ta đủ rõ rồi chứ.
- Vâng, thưa ngài.
Chris nuốt nước bọt.
- Tốt lắm, vậy bắt đầu đi.
Jarvis phản bội đã ngồi vững trên bờ biển, thủy thủ đoàn cùng các hải tặc khác cũng phát động tấn công. Bởi vì đã chuẩn bị từ sớm, số thuyền viên đêm nay không hề uống rượu, đầu óc vẫn còn tỉnh táo, vũ khí cũng đã cầm trong tay nên đã chiếm thế thượng phong lúc đầu, thế nhưng vẫn không thể nào xóa đi chênh lệch quân số của hai bên.
Thời gian trôi qua, Hắc Vương Tử Sam và một số thuyền trưởng khác đã ổn định đội hình và bắt đầu chuyển từ phòng thủ sang tấn công. Mặt khác, về phía Hàn Nha Hiệu, vì không có Jarvis nên mọi người đều tỏ ra hơi loạn sau khi tấn công. Hơn nữa, lợi thế tấn công trước cũng đã dần mất đi, họ từ từ chuyển sang thế bị động.
Tuy nhiên, rõ ràng Jarvis không muốn mạo hiểm quay trở lại bãi biển tổ chức kháng cự, hắn còn đang vất vả chèo tới tàu chiến cách đó không xa.
Jarvis cách bãi biển càng xa, hắn càng cảm thấy an toàn, ở khoảng cách này, Hắc Vương Tử Sam và những người khác không thể làm gì được hắn nữa.
Mà thuyền và hải đội của hắn càng ngày càng gần, chỉ cần có thể lên tàu thành công, hắn hoàn toàn có thể thoát khỏi nguy hiểm, vĩnh biệt quá khứ, nghênh đón một cuộc sống mới.
Tuy nhiên, ngay khi Jarvis chuẩn bị thả lỏng tâm tình, hắn lại thấy những quân hạm phía xa đang chuẩn bị khai hỏa.
Vẻ mặt của Jarvis bất chợt thay đổi, hắn ta lập tức quay lại thì thấy Hàn Nha Hiệu đang phóng nhanh về phía cảng.
Jarvis mắng thầm trong lòng, hắn không quan tâm Trương Hằng và người của hắn muốn đánh hay chạy, nhưng hành động của đối phương lúc này khiến hắn bị liên lụy thê thảm.
Nếu Hàn Nha Hiệu cứ lao về phía hạm đội hải quân như thế này, bên đó không thể không nổ súng, mà vị trí hiện tại của hắn ta sẽ rất xấu hổ, vì vậy Jarvis phải từ bỏ kế hoạch lên tàu ngay lập tức và bắt đầu liều mạng chèo thuyền về phía bên kia, phải cố gắng tạo khoảng cách với Hàn Nha Hiệu.
Rất nhanh sau đó, một con tàu đã điều chỉnh xong vị trí và bắt đầu khai hỏa, những quả đạn pháo nã ầm ầm về phía Hàn Nha Hiệu.
Walden không yêu cầu tất cả chiến hạm nổ súng cùng lúc, điều này cũng không thực tế, bởi vì chỉ có hai tàu chiến hải quân trong chiến dịch này, năm chiếc còn lại đều là tàu vũ trang của những thợ săn cướp biển, chắc chắn không có tính kỷ luật như lính hải quân chính quy. Thật may, trận chiến này cũng rất dễ dàng, những tên cướp biển đó vừa trải qua một trận chiến lớn, lại uống say như chết, chen chúc nhau trên bờ biển như những con cừu non chờ bị làm thịt. Chỉ cần đánh chìm thuyền hải tặc của bọn chúng, vậy bọn chúng không cần bàn đến việc phản kháng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận