Thời Gian Chi Chủ

Chương 158: Sự Tuyệt Vọng

Bận bịu hơn hai tháng, lại không đạt được cái gì, khi nhìn thấy Hàn Nha Hào bỏ neo tại cảng, cô vốn cho rằng hy vọng đã đến, lại không nghĩ tới cuối cùng vẫn là thất bại, vào lúc này cô chỉ cảm thấy sự tuyệt vọng khi đụng phải ngõ cụt.
Trong lòng Trương Hằng có hơi áy náy, nhưng mà hắn lại không thể không làm như vậy, bởi vì đối với bất kỳ thuyền trưởng nào, lựa chọn đồng bọn để hợp tác luôn là một việc rất cẩn thận, hắn phải biết rõ Karina có thật sự đáng giá để đầu tư vào hay không.
Kết quả nằm ngoài dự đoán của hắn, nữ thương nhân chỉ sụp đổ trong khoảng nửa phút liền lại ngẩng đầu lên, mặc dù trong hốc mắt cô vẫn còn ngấn nước, nhưng ánh mắt đã không còn mờ mịt bất lực, dường như khôi phục lại luồng quyết tâm như khi lấy băng ghế ngủ.
- Nhất định vẫn còn cách, còn có việc gì đó ta có thể làm được phải không?
- Ừm, nếu như ngươi có thể chứng minh năng lực của mình, ta cũng có thể thuyết phục đoàn thủy thủ của ta...
Trương Hằng chỉ vào điểm mình mới vừa đánh dấu xong trên bản đồ hàng hải.
- Biết đây là nơi nào không?
Thời tiết ngày ra khơi của Hàn Nha Hào khá tốt.
Bầu trời sáng sủa không mây, gió biển khẽ phất, hải âu bay quanh đỉnh cột buồm.
Khu bến cảng có không ít người đứng vây xem, đây là trường hợp ít thấy đối với một đoàn Hải Tặc mới.
Trương Hằng cũng mơ hồ nghe thấy những chuyện xảy ra trên đảo mấy ngày nay, nghe nói còn có không ít sòng bạc chuyên môn mở canh bạc về phi vụ đầu tiên của Hàn Nha Hào, cược xem lần đầu tiên ra khơi Trương Hằng có thể kiếm được bao nhiêu món đồ tốt, trong đó, tỷ lệ đặt cược của phần “không thu hoạch được gì” là thấp nhất, đồng nghĩa với việc mọi người đều xem thường thành tích đầu tiên của hắn.
Dù sao thì tính năng và hỏa lực của bản thân chiếc thuyền không phải thứ quyết định tất cả, một thuyền trưởng tài năng là có thể đánh thắng một trận chiến ngược chiều gió, mà tay mơ vừa nhìn liền biết không có một chút kinh nghiệm nào như Trương Hằng thì phần trăm cao sẽ rơi vào kết quả thịt nát xương tan, chôn vùi giữa biển.
- Giải thích, Trong chiến đấu trên biển, các tàu thuyền thường sẽ chiếm vị trí ngược gió của kẻ địch, tức nằm trong vị trí lợi gió. Hết giải thích.
Billy đến sớm nhất, thân là tay lái của Hàn Nha Hào, ông đã sắp xếp công việc cho đám người một cách ổn thỏa, hoàn thành giai đoạn chuẩn bị trước khi xuất phát.
Mà thuyền trưởng Trương Hằng lại là người cuối cùng đến, đi bên cạnh hắn là Annie.
Nhìn thấy hai người đi về phía bến tàu, có không ít người đều huýt sáo. Nếu như không tính những công việc tầm thường mà Annie từng làm ở tàu Kim Yến Tử ra thì Nassau trước giờ đúng là chưa từng có trường hợp phụ nữ trở thành Hải Tặc, huống hồ còn có thể đảm nhiệm một chức vụ quan trọng là Thủy Thủ Trưởng như vậy. Vì thế hôm nay cũng có thể được xem như một thời khắc mang tính lịch sử.
Nhưng mà nghĩ đến hai người còn ở chung một căn nhà, nhiều người không khỏi đoán sang một phương hướng khác.
Thế là khi Trương Hằng và Annie đồng thời xuất hiện, xung quanh lại lập tức vang lên một tràng tiếng cười nói đàm tiếu thô tục. Con người chính là một loại sinh vật như vậy. Thật ra đã có khá nhiều kẻ chịu thiệt dưới tay vị thiếu nữ tóc đỏ kia, biết rõ thực lực của cô không hề tầm thường, nhưng mà bởi vì một loại tâm lý đen tối nào đó quấy nhiễu, nên ai nấy đều chờ mong điều gì sẽ xảy ra sau khi cô nàng lên thuyền.
James đỏ mắt đứng trong đám người, vừa tức vừa ghen, gã mới là người giao thiệp với Annie sớm nhất, khi đó nàng ta vẫn còn là một cô nàng tiểu thư chưa rành sự đời, vẫn còn sống với mẹ, mơ mộng hão huyền được đi làm Hải Tặc. Là gã đã dụ dỗ Annie trốn nhà, cùng gã đi đến Nassau. Gã tất nhiên biết tình trạng thật sự nơi đây là như thế nào, chờ đến khi Annie tiêu hết tiền, không ngừng gặp phải khó khăn, và rồi cùng đường mạt lộ, ả sẽ chỉ còn một con đường là gả cho gã mà thôi.
Gã thèm nhỏ dãi thiếu nữ tóc đỏ này đã lâu, không chỉ vì ngoại hình của đối phương, mà còn về của cải bên phía ông bố khá ngon, dù cho bây giờ hai bên đang chiến tranh lạnh, nhưng đợi đến khi hai người gạo nấu thành cơm, Annie mang thai, ông bố của cô chắc chắn không thể không quan tâm cháu ngoại của mình.
Phần đầu kế hoạch tiến triển rất thuận lợi, mặc dù sau khi tỏ rõ thái độ thì gã đã suýt trúng một cú đá đoạn tử tuyệt tôn, Annie cũng chạy ra khỏi nơi ở, nhưng James vẫn luôn tràn đầy tự tin, đợi đến khi thiếu nữ tóc đỏ không còn đồng nào, bụng đói không có ăn, mưa lạnh không chỗ trốn thì sẽ ngoan ngoãn trở về thôi, cũng giống như đại đa số các thanh thiên, thiếu nữ trong thời kỳ phản nghịch vậy, dù cho chạy đến nơi đâu đều không thể không cúi đầu nhận mệnh trước hiện thực.
Nhưng mà gã không ngờ rằng giữa đường lại nhô ra một tên Trương Hằng, chẳng những cho phép Annie ở lại nhà mình, mà còn tiện tay giải quyết tiền cơm nước, tiền tiêu vặt của cô ta luôn. James không tin trên cái đảo này còn người tốt, vậy thì chỉ còn khả năng duy nhất - đối phương cũng có suy tính giống gã.
Khi James biết mình bỗng dưng nhiều thêm một tên đối thủ cạnh tranh, gã không khỏi vừa sợ vừa giận, muốn đi tìm Trương Hằng đối chất. Nhưng sau khi gã biết Trương Hằng là người trên thuyền Hải Sư Hào thì lại sợ. Cái danh Râu Đen không ai trên đảo Nassau không biết, dám động vào đoàn thủy thủ của lão thì tất nhiên phải xét xem mình có chịu được lửa giận của lão ta hay không.
Thế là về sau James chỉ dám lén lút đi tìm Annie khi Trương Hằng ra biển, khuyên đối phương rời khỏi căn nhà đó đi, trở lại bên cạnh gã. Nhưng mà thiếu nữ tóc đỏ vốn dĩ không có suy nghĩ như vậy, hơn nữa càng nhiều lần về sau James càng cảm nhận rõ ràng sự chán ghét của thiếu nữ tóc đỏ dành cho mình. Trên thực tế, nếu như không phải vì hai người đã từng là đồng bạn một quãng thời gian, cùng nhau đi đến Nassau, thiếu nữ tóc đỏ có khả năng đã đạp bay gã ra ngoài sớm hơn thời gian thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận