Thời Gian Chi Chủ

Chương 272: Thế Trận Lợi Hại

Thuyền trưởng hải tặc Hắc Vương tử Sam vĩ đại nhất của Nassau đã chết trận, Kiếm Ngư Hào bị đắm chìm, thuyền Vidar đắm chìm, Dũng Sĩ Hào đắm chìm... Khắp nơi đều là tiếng rên la cùng tiếng kêu thảm thiết, hải quân mặc sức tàn sát đồng đội của bọn hắn giống như đang đồ sát gia súc vậy, đây hết thảy tựa như một cơn ác mộng cứ một mực bao phủ trong lòng bọn họ.
Đây là lần thất bại thê thảm và đau thương nhất trong lịch sử Nassau của đám hải tặc, cũng là nguyên nhân vì sao mà bầu không khí trên đảo nhiều ngày trôi qua như vậy càng ngày càng bị đè nén.
Những chàng trai đã từng thân kinh bách chiến ngay tại thời khắc này thật sự đã đánh mất đi mọi hy vọng, thậm chí còn nảy sinh ra một tia sợ hãi đối những bóng người khoác lên chiếc áo đỏ.
Cho đến khi Hàn Nha Hào xuất hiện, lá cờ đen tung bay trên cột buồm kia dường như đang tuyên thệ với hải quân phía đối diện, vùng biển cả này không thuộc về bất kỳ quốc gia nào cũng như không thuộc quyền sở hữu của bất kì kẻ nào khác, nó vẫn luôn thuộc về tất cả những dũng sĩ theo đuổi mộng tự do.
Walden dẫn người tiêu diệt hết đám hải tặc, đương nhiên bản thân mình sẽ không phạm phải sai lầm như vậy, hắn đem thuyền Kent đậu bên ngoài cảng biển, nơi này đủ để giám sát động tĩnh của hải tặc ở trên đảo, đồng thời cũng có thể phòng bị nguy cơ đến từ bên ngoài đảo.
Bởi vậy thời điểm khi Hàn Nha Hào xuất hiện, thủy thủ trên thuyền cũng phát hiện được kẻ địch đầu tiên.
Chris buông kính viễn vọng làm bằng đồng trong tay ra, vẻ mặt nhất thời không thể tin được mà thốt lên:
- Chuyện này... Chuyện này sao có thể chứ, sao bọn chúng còn dám trở về?!
Trên thực tế Chris cũng không thể cầm cự lâu cho công cuộc truy nã lần này, không phải lo lắng chỉ để lại một chiếc thuyền tại đảo Anh Vũ có thể sẽ gặp phải nguy hiểm gì, mà là dựa theo thời tiết xấu ngay lúc đó mà phán đoán, Hàn Nha Hào có khả năng rất lớn đã bị đắm chìm trong cơn mưa bão rồi, có điều Walden sẽ luôn tuân thủ nguyên tắc kiên trì đến sắt đá của mình mà không buông tha một con tàu cướp biển nào.
Hơn nữa, dù sao thì mọi người đợi bên ngoài đảo Anh Vũ cũng là đợi, không bằng dành thời gian này đi tra xét một chút Hàn Nha Hào, cho dù tìm ra một chút hài cốt chứng minh con thuyền đã đắm chìm nhưng cũng có thể đạt được một phần công trạng, bởi vậy cuối cùng cũng không ai phản đối kế hoạch này.
Chris không biết Hàn Nha Hào làm sao mà chống cự nổi trận mưa to gió lớn đó, cũng không biết bọn chúng đã làm thế nào để tránh được những đội thuyền phụ trách rà soát bên ngoài, lén lút bao vây đảo Anh Vũ.
Hơn nữa trông thấy trạng thái hiện giờ của đối phương so với lúc rời đi dường như khác nhau rất lớn, thế tới hiên ngang hùng dũng, không còn cảnh tượng cụp đuôi chạy trốn một cách chật vật như trước đó.
Khuôn mặt Walden âm trầm, nói:
- Trước đó để bọn chúng may mắn chạy thoát, nếu đã quay trở lại vậy thì đừng hòng đi nữa, giương buồm, chúng ta đi thăm hỏi bọn hắn một chút nào.
- Vâng.
Chris cảm thấy xấu hổ vì sự hoảng sợ lóe lên trong lòng hắn trước đó, thân là hải quân hoàng gia, ngay tại lúc này không có bất kỳ lý do gì để thối lui, tuy nói Hàn Nha Hào đối diện cũng là tàu chiến, nhưng dưới tình huống ngang nhau về hỏa lực, sao quân đội lại có thể e ngại một đám hải tặc chứ.
Cùng lúc đó Billy một bên khác cũng đang căng thẳng chú ý đến động tĩnh phía đối diện, nhìn thấy thuyền Kent bắt đầu chuyển động, liền mở miệng hô:
- Xem ra cái tên Ford gì đó không nói dối, quan chỉ huy của đối phương là một kẻ khá là tự phụ.
- Xét đến lý lịch cùng chiến tích lúc trước của hắn ngược lại hoàn toàn chính xác có lý do để tự phụ, nghe nói lúc trước vùng biển mà hắn phụ trách có số hải tặc hoạt động ít hơn rất nhiều so với những nơi khác.
- Tại sao?
Harry bên cạnh hỏi.
- Bởi vì hải tặc nơi đó đều bị hắn treo cổ.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Harry nghe vậy trong lòng liền lo sợ, đương nhiên ngoài mặt vẫn cố gắng nặn ra một bộ dáng tươi cười không chút sợ hãi.
Thiếu nữ tóc đỏ lại vô cùng hiểu rõ loại này, làm sao mà không biết hiện giờ trong lòng hắn kỳ thật lại sợ muốn chết, vì thế nhịn không được mà liếc mắt xem thường, cái tên này luôn là người tích cực nhất trước mỗi trận chiến, cứ quấn lấy nàng không ngừng xin tham chiến, thế nhưng đợi đến lúc nguyện vọng của hắn thật sự được thực hiện, hắn lại cực kỳ sợ hãi.
Chẳng qua hiện tại Annie cũng không rảnh để quan tâm hắn, Trương Hằng mở miệng nói:
- Chuẩn bị chiến đấu đi, nhớ kỹ, đạn dược dự trữ của chúng ta không dư dả như bọn họ, đợi hai bên cách nhau đủ gần rồi hãy khai hỏa.
- Hiểu rõ.
Billy gật đầu hô.
Sau đó Trương Hằng lại hỏi:
- Các tay súng kíp chuẩn bị đến đâu rồi?
- Tất cả đã vào vị trí, bất kì lúc nào cũng có thể phát động công kích.
Annie ngắm nhìn một hàng tay súng kíp nơi mép thuyền đáp.
Trương Hằng đặc biệt tìm hiểu về chỉ huy hạm đội Walden thông qua Ford, nghiên cứu qua lý lịch cùng thói quen tác chiến trước đó của đối phương, biết được hắn ta thuộc phái cường ngạnh bên trong hải quân, phong cách tác chiến của hắn cũng cứng rắn như tính tình của hắn vậy.
Yêu thích lối đánh dán chặt đối xạ với chiến hạm địch, đây là phương thức chiến đấu để khảo nghiệm dũng khí nhất, không có bất kỳ kỹ xảo nào, ai là dũng sĩ chân chính, ai là kẻ hèn nhát liếc qua sẽ thấy ngay.
Mà điều này cũng vừa lòng hợp ý Trương Hằng, bởi bản thân thuốc nổ dự trữ trên Hàn Nha Hào đã không bằng với thuyền Kent, nếu như đối phương tiến hành thăm dò trước, bọn hắn lại vì tiết kiệm đạn dược mà không có cách nào đánh trả lại thì có chút bất lợi, thế nên vừa lên đến liền đi thẳng vào vấn đề ngược lại sẽ không xảy ra phiền toái như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận