Thời Gian Chi Chủ

Chương 163: Hướng Đi Mới

Bên kia, Trương Hằng cũng đánh giá Karina một lần nữa, nữ nhân này còn quả quyết hơn trong tưởng tượng của hắn, cô không dựa theo giao hẹn phái cấp dưới đến mà lựa chọn tự mình truyền tin, ngoại trừ đảm bảo không tý sơ hở nào ra, cũng dùng phương thức này bày ra thành hợp tác của mình.
Mặc dù thương nhân chợ đêm là bộ phận quan trọng tạo thành Nassau, nhưng dù sao bọn họ cũng khác với hải tặc, đại đa số người trong xã hội văn mình đều có thân phận và gia đình, những người này bình thường chỉ phụ trách thu mua và vận chuyển chiến lợi phẩm của bọn hải tặc, sẽ không tham dự chính thức đến quá trình cướp bóc.
Như vậy một khi gặp chuyện không may, bọn họ cũng có thể rất nhanh tách mình ra, hành vi giống như Karina trực tiếp đi lên một con thuyền hải tặc là rất nguy hiểm, tương đương với việc buộc hoàn toàn vận mệnh của mình chặt lại cùng Trương Hằng, nhưng người sau không thừa nhận không được, không có loại phương thức nào so với phương thức hiện tại Karina làm ra có thể thắng được tín nhiệm của mình.
Nữ nhân này trời sinh là một dân cờ bạc, có lẽ cô thật sự có năng lực giết ra một đường máu thuộc về mình ở Nassau đã bị Liên Minh Hắc Thương khống chế.
Chẳng qua hiện tại Karina không nghĩ tới chuyện xa xôi như vậy, nhìn về phía đường chân trời không có vật gì ở xa, thần sắc lo âu của cô càng trở nên rõ ràng.
Hiện tại đã là ngày thứ ba mươi hai Hàn Nha Hào xuất cảng, nước và thức ăn trên thuyền đã tiêu hao hơn phân nửa, nước chanh cũng ngừng cung ứng, rau dưa và hoa quả ngược lại còn một ít, bởi vì lần đầu tiên làm loại chuyện này, Trương Hằng cũng không có cách nào suy xét tất cả chi tiết, hoàn cảnh trên biển ẩm ướt làm cho mấy thứ rau quả này bị ẩm mốc rất nhanh, vì thế mọi người lại trở lại cuộc sống khó khăn ăn bánh quy và cá xông khói.
Dù vậy thức ăn nước uống còn lại tính đâu ra đấy cũng chỉ đủ chống đỡ khoảng thời gian hai mươi ngày, nói cách khác ngày Hàn Nha Hào trở về điểm xuất phát đã không còn xa.
Trương Hằng cũng có chút bất đắc dĩ, hiện thực không giống chơi trò chơi, rất nhiều thời điểm mặc dù bạn đã làm tốt chuẩn bị chu đáo, chuẩn bị rất nhiều kế hoạch dự bị, nhưng vẫn có khả năng lâm vào đủ loại tình huống ngoài ý muốn như cũ.
Cho dù là thuyền trưởng hải tặc u tú nhất toàn bộ biển Ca - ri - bê cũng không có cách nào vỗ ngực đánh cược nói mỗi lần mình ra biển đều có thể thắng lợi trở về, mặc dù tất cả mọi người đều hiểu đạo lý này, nhưng hiện tại hắn hoàn toàn cần một trận đại thắng so với bất cứ lúc nào.
Theo thời gian trôi qua, Trương Hằng có thể cảm nhận được cảm xúc của mọi người bên cạnh biến hóa, không chỉ là những người mới lên thuyền này, gồm cả Billy, Dufresne ở bên trong đám thủy thủ gà cũng bắt đầu trở nên trầm mặc ít nói, thậm chí ngay cả Karina cũng đã dao động.
Đêm qua cô lặng lẽ gõ cửa lớn phòng thuyền trưởng, thẳng thắn nói với Trương Hằng, cô hoài nghi chuyện cha mình đã truyền khắp thuộc địa, hải quan ban đầu là bạn bè của ông cũng đã phản bội ông, cái gọi là thuyền hương liệu căn bản không tồn tản, chỉ là một lời nói dối được lập ra, thậm chí có thể là một miếng mồi nhử cơ quan tình báo hải quân tung ra.
Nữ thương nhân lo lắng nhìn xung quanh, hạ giọng nói:
- Tôi vừa suy nghĩ cẩn thận, thuyền quần đảo hương liệu dù không hợp thói thường thế nào cũng không thể chạy đến đại lục mới, phương diện này khẳng định có vấn đề, tôi nhớ rõ trước đây cha có đề cập tới ông ở Boston còn có hai kẻ thù.
Trương Hằng không thể không đến phòng bếp lấy một chai rượu Rum để cho Karina uống xong:
- Chính cô cũng đã nói, tin tức không hợp lẽ thường như vậy, nếu đó là một cái bẫy không phải càng hợp với lẽ thường hơn sao?
Karina uống xong bình rượu Rum, Trương Hằng vất vả dẫn dắt mới rời sự chú ý đang theo truy đuổi chiếc thuyền hương liệu kia đi, nhưng cô cũng không im lặng được bao lâu, nhưng đợi rượu lên cô lại bắt đầu lải nhải chuyện khác, đa phần là có liên quan đến tuổi thơ của cô.
Cô nói từ sau khi mình sinh ra, cha khó lộ diện được mấy lần, mẹ mỗi ngày trầm mê vũ hội và tình nhân đầy nước hoa của bà, chị gái lớn hơn cô hai tuổi lại thích đoạt đồ của cô, còn có một con chó già gọi là Parker.
Đại đa số đều nói đứt quãng, ở giữa còn kèm theo cảm khái của cô:
- Tôi cho là chúng ta không thích nhau như vậy, tôi nghĩ mẹ kế sẽ ở cùng một chỗ với tình nhân của bà khi cha bị bỏ tù, chị gái sẽ đi Luân Đôn tiếp tục học vẽ, ... Bởi vì gia đình tôi từ nhỏ đã tan vỡ, đây là chuyện năm tôi sáu tuổi đã ý thức được, mỗi người ở nơi đó, tất cả gồm cả tôi bên trong đều bận rộn chuyện của mình, thờ ơ với những người khác, nhưng kỳ quái là khi tin dữ truyền đến, cuối cùng lại không có ai rời đi.
Nữ thương nhân dừng một chút:
- Đây mới chính là chuyện không phù hợp nhất, chúng tôi cuối cùng dùng cả đời để thoát khỏi lỗ đen cắn nuốt chúng tôi, nhưng khi thời cơ bày ở trước mắt, vì cái gì chúng tôi lại muốn chọn lưu lại?
Trương Hằng chờ Karina nói ra đáp án, kết quả sau đó người kia lại nói về một salon cô tham gia năm trước, oán giận điểm tâm ngọt ở đó khó ăn bao nhiêu, tân khách dối trá cỡ nào, sau khi nói xong cô cuối cùng gục xuống bàn, không hề nhúc nhích.
Trương Hằng không gọi nữ thương nhân tỉnh lại để cho người ta quay về phòng mình ngủ, mà là lựa chọn rời khỏi phòng thuyền trưởng, dù sao bên trong ngoại trừ sách vở ra cũng không có đồ vật gì khác, không cần lo lắng có bí mật gì bị Karina phát hiện.
Hắn đóng cửa phòng phía sau lại, hành lang tối đen bên ngoài không có một ai.
Trương Hằng không đi xa, chỉ dựa ở vách tường ở một bên, nhắm mắt lại, cho tới giờ phút này cuối cùng cũng cảm nhận được một cỗ ủ rũ thâm sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận