Thời Gian Chi Chủ

Chương 159: Tín Hiệu Cuồng Nhiệt

Xế chiều hôm đó James nằm ngoài bờ ruộng đầy đủ nửa tiếng mới run run rẩy rẩy đứng dậy, gã vẫn chưa từ bỏ ý định cũ.
Nhưng cũng biết trong thời gian ngắn là không có cơ hội nào.
Bây giờ nhìn hai người đi cùng nhau, gã là đứa ồn ào nhất trong đám người, nhưng lại khác với những người hóng hớt xem chuyện vui xung quanh, gã thậm chí tức giận đến chửi thề, khiến nhiều người xung quanh liên tục ném ánh mắt về phía gã.
- Ta đã nhắc nhở ngươi. Trương Hằng nói với Annie: Ngươi đi cùng ta, chuyện như thế này sẽ xảy ra.
Thiếu nữ tóc đỏ bình chân như vại:
- Sợ cái gì chứ, ta đã dám để ngươi cho ta làm Thủy thủ trưởng, vậy thì còn quan tâm cái nhìn của người ngoài hay sao? Huống hồ mấy thằng nhóc này chỉ biết chiếm tiện nghi bằng mồm, không có một tên nào biết đánh, đợi đến khi chúng ta thắng lợi trở về thì tức khắc sẽ ngậm mõm lại ngay thôi.
- Ngươi có lòng tin nơi ta nhiều thế à?
- Bởi vì trên thuyền của ngươi có Thủy thủ trưởng mạnh nhất nha.
Billy và Dufresna vốn còn lo rằng Trương Hằng và Annie sẽ bị ảnh hưởng bởi những lời đàm tiếu, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của hai người thì đã biết bọn hắn làm quá lên rồi.
Đợi đến khi mỏ neo được thu lại, buồm được chống lên, Hàn Nha Hào dần dần lái ra bến cảng trong làn gió biển, lúc này Billy đứng tại trung ương boong tàu và Trương Hằng đứng đầu thuyền mới liếc mắt nhìn nhau.
Thấy người sau gật đầu, tay lái tàu Hàn Nha Hào vỗ tay cái độp, thu hút ánh mắt của các thủy thủ lại về phía mình.
- Khi còn ở trên bờ ta đã nhận được một tin tức. Một chiếc thuyền thương nhân Tây Ban Nha chở nước hoa đang đi đến New York. Chúng ta đều biết thứ này ở Vùng Đất Mới quý hiếm cỡ nào, đây cũng là lý do tại sao chúng ta lại muốn khởi hành sớm. Con thuyền kia cách chúng ta không xa, nếu thuận lợi thì chưa đầy một tuần là có thể đuổi kịp nó. Nếu như dành được đám hàng này, mỗi người trong chúng ta đều có thể kiếm được ít nhất 100 đồng bạc. Mọi người hãy cố gắng lên, cùng nhau dành được trận thắng đầu tiên của chúng ta!
Đám Hải Tặc nghe vậy đều xoa xoa nắm đấm, không có gì khiến bọn hắn động lòng bằng một con mồi cực kỳ màu mỡ như thế này. Các thủy thủ trên thuyền đều hận không thể lập tức tham gia chiến đấu.
Billy khá hài lòng khi thấy sĩ khí trên thuyền đầy đủ như vậy, nhưng gã đã từng ra khơi nhiều lần, trong lòng biết rõ, thời gian mới bắt đầu xuất phát là lúc sĩ khí cao nhất, rồi theo thời gian trôi đi, cuộc sống khô khan trên biển sẽ chẳng mấy chốc khiến người cảm thấy nhàm chán, sĩ khí sẽ thuận theo hạ xuống, đặc biệt là khi không tìm thấy được mục tiêu trong quãng thời gian dài. Khi cảm xúc nóng nãy bắt đầu lan tràn giữa các thuyền viên, rắc rối mới thật sự bắt đầu.
Billy chỉ hy vọng phi vụ đầu tiên của Hàn Nha Hào sẽ thuận lợi.
Trương Hằng sau khi sắp xếp xong tuyến hàng hải thì về lại phòng thuyền trưởng, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái dây chuyền nhận từ Simon.
Tên: Sự chúc phúc của thợ săn.
Phẩm chất F.
Tác dụng: tăng một ít tỷ lệ gặp trúng con mồi.
[Sự chúc phúc của thợ săn] khác với [Chân thỏ may mắn], công hiệu khá đặc biệt, Trương Hằng vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp để sử dụng nó.
Mãi đến lượt chơi thứ tư, sau khi tiến vào thế giới Hải Tặc, có được Hàn Nha Hào, mở ra cuộc hành trình đi săn của bản thân, hắn mới có thể lấy đạo cụ này ra dùng.
Sợi dây chuyền này ấy vậy mà cũng khá phù hợp với tình hình hiện tại, sau khi mang nó là có thể tăng tỷ lệ gặp trúng con mồi mỗi khi ra khơi, mà hắn còn có thể chồng chất hiệu quả với [Chân thỏ may mắn]. Thế nhưng loại đạo cụ có tính tỷ lệ này thường đều là trải qua một thời gian ngắn mới phát huy được tác dụng, chỉ dùng một lần thì chưa chắc sẽ thấy được hiệu quả.
Trên thực tế, trong suốt mười ngày gần đây, Hàn Nha Hào vẫn chưa gặp phải bất kỳ con mồi nào đáng giá để ra tay cả, về chiếc thuyền vận tải nước hoa mà Billy từng nói thì càng không thấy bóng dáng đâu.
So với đoạn thời gian mới ra khơi, sĩ khí lúc này đã hơi hạ xuống. Các thủy thủ mặc dù vẫn hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày đúng hạn, nhưng đã không còn tích cực như xưa, bắt đầu xuất hiện một ít người qua loa có lệ. Đám người Billy nhìn ở trong mắt, nhưng chỉ cần không quá đáng thì sẽ không nói gì, dù người lái tàu và thuyền trưởng có xuất sắc cỡ nào cũng không thể duy trình trạng thái máu chiến mãi mãi được, trừ phi có những thứ như kho báu Kidd gây nên kích thích.
Bên cạnh đó, đầu bếp và thợ mộc mới tuyển được hình như cũng không đáng tin cho lắm. Người trước nấu ra đồ ăn quá đơn sơ, mùi vị bình thường, khiến các thủy thủ không hài lòng, may thay vẫn còn có bao đồ ăn khô và trái cây do Trương Hằng chuẩn bị trước. Đám Hải Tặc đều biết những thứ này rất khó kiếm khi đi trên biển, hơn nữa mỗi ngày đều có thể uống nước chanh, nên mới có thể đè tiếng phàn nàn xuống.
Ngoài ra, bên phía thợ mộc cũng xảy ra không ít tình huống. Tên kia có tri thức lý luận khá ngon nhưng sau khi lên thuyền thì ngay cả sửa lại một cái thùng gỗ cũng làm không được, hơn nữa bản thân cũng khác xa hoàn toàn phần miêu tả trước đó khi gửi đơn xin việc.
Trương Hằng cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước. Người mới tuyển chắc chắn sẽ gây ra rất nhiều vấn đề. Trên thực tế, hắn có thể gom được đám người cũ trên Hải Sư Hào về làm thành viên nòng cốt là đã tốt hơn rất nhiều so với dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Đấy, mới cách đây hai ngày, hắn và Billy đã phải xử lý một vụ đánh nhau giữa các thuyền viên, may nhờ thuyền viên cũ phát hiện sớm nên hai tên đó còn chưa đụng tới vũ khí, không gây ra hậu quả gì quá nghiêm trọng, cuối cùng chỉ bị phạt đi chùi boong tàu một tuần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận