Thời Gian Chi Chủ

Chương 251: Bất Ngờ Tấn Công

- Chúng ta vừa rồi còn đang nói đến ngươi đây, ngươi chạy đi đâu đấy, yến hội vừa mới bắt đầu đã không thấy tăm hơi ngươi đâu, chúng ta đành phải uống với người lái tàu của người ngã gục, thành thật mà nói, ta rất thích hắn, nếu ngươi không trở về ta sợ ta sẽ nhịn không được đào hắn đến thuyền của ta.
Nhưng mà ngay sau đó âm thanh líu lo của hắn ta dừng lại, bởi vì Trương Hằng đột nhiên lấy một khẩu súng kíp ngắn từ bên hông ra, chỉ về phía Jarvis ở bên cạnh hắn ta:
- Ta rất xin lỗi, vốn không muốn quấy rầy cuộc vui của các ngươi, nhưng tiệc tối đêm nay chỉ sợ phải kết thúc sớm.
- Thuyền trưởng Trương Hằng, đây là ý gì?
Jarvis nhìn họng súng đang chĩa vào mình, trên mặt rút lại nụ cười, lộ ra vẻ khó hiểu, vẻ mặt mấy vị thuyền trưởng khác ở bên cũng rất kinh ngạc .
Kết quả là, câu tiếp theo của Trương Hằng lại gây ra một trận sóng gió dữ dội hơn.
- Chúng ta ra khơi lần này có một hạm đội hải quân và thợ săn cướp biển theo chúng ta mọi lúc. Họ sẽ tấn công chúng ta vào tối nay, trong lúc chúng ta nói chuyện thì chiếc chiến hạm kia đã đi về phía chúng ta rồi. Trên thực tế, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể xuất hiện ở trước mặt chúng ta.
- Chuyện này làm sao có thể?
Hắc Vương Tử Sam cau mày.
- Nếu có người theo dõi chúng ta nhiều ngày như vậy, chúng ta không thể không biết, trừ phi...
- Trừ khi có ai đó phản bội chúng ta, tiết lộ tuyến đường của chúng ta cho người khác, nếu không thì những người đó có thể đã bị bỏ xa phía sau rồi.
Brook chế nhạo.
- Thảo nào trước đây tàu của chúng ta bị tấn công một cách vô cớ, thì ra ngươi đã đầu quân những quý tộc kia. Thế nào? Cảm giác liếm mông bọn hắn không tệ chứ Jarvis.
Jarvis không hổ là một lão tặc đã ở vùng biển này nhiều năm, nghe vậy, vẻ mặt không thay đổi, gật đầu với Brook.
- Ta có thể hiểu được sự tức giận của ngươi, ngươi luôn nghi ngờ chuyện trước đây có liên quan đến ta, vì vậy khi bị người khác khiêu khích một chút sẽ ngay lập tức mắc câu, may là ở chỗ này vẫn còn người tỉnh táo.
Jarvis không đợi Brooke trả lời, ngay lập tức chuyển sự chú ý sang Trương Hằng lần nữa, lịch sự nói.
- Thuyền trưởng Trương Hằng đang nghiêm khắc lên án ta, vì vậy ta muốn hỏi, ngươi có bằng chứng gì để chứng minh lời nói của mình không? Làm sao chúng ta biết người phản bội không phải là ngươi, hay ngươi muốn dùng cách này để lừa chúng ta rồi một mình độc chiếm số vàng kia?
Nói xong liền dang hai tay ra.
Lời nói của Jarvis nghe hợp tình hợp lý, chiếm được sự tán thành của đại đa số thuyền trưởng đang có mặt, đặc biệt câu nói cuối cùng đã đem đầu mâu chuyển lên trên người Trương Hằng, ngay cả Brook cũng không nhịn được mà dao động khi nghe lời nói đó.
So với Trương Hằng, họ và Jarvis đã biết nhau lâu hơn, phía sau là một ông già đến từ Nassau. Mặt khác, thời gian Trương Hằng quật khởi quá ngắn, đây mới là lần đầu họ nghiêm túc hợp tác đúng nghĩa. Về mặt tin tưởng họ đương nhiên sẽ nghiêng về người lão làng hơn. Không ai có thể đảm bảo rằng Trương Hành hiện tại không nói dối, dùng hạm đội làm cái cớ để lừa họ rời khỏi đây, sau đó bí mật quay lại lấy vàng mang đi.
Đây là chỗ lợi hại nhất của Jarvis, hắn tin rằng mình đã rất cẩn thận khi tiếp xúc với hạm đội hải quân, nhưng cuối cùng lại bị Trương Hằng biết. Hắn càng nghĩ, khả năng duy nhất chính là người hắn sắp xếp trông coi thuyền nhỏ trong rừng cây đã bị bắt rồi. Nhưng mấy người kia đều chung một cái thuyền với hắn, nhất định họ sẽ không thừa nhận loại chuyện như vậy, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng bọn họ bị cái chết uy hiếp mà khai ra hắn.
Nhưng trong tình huống đao kề cổ, cho dù không có cũng sẽ nhận, vì vậy thật khó để nói thuyết pháp của họ có bao nhiêu phần đáng tin. Lúc này Jervis quấy đục vũng nước này, mặc dù không thể tẩy sạch hiềm nghi trên người nhưng lại thành công kéo dài thời gian cho đến khi hạm đội kia đến.
Tuy nhiên, hắn cũng phải thừa nhận rằng lời buộc tội của Trương Hằng đã khiến hắn gặp rất nhiều rắc rối, kế hoạch ban đầu của hắn là giả vờ cùng với những người trên bãi biển chống cự ngay lúc hải quân đến. Sau đó, hắn sẽ hợp tác với đám người đối diện đâm cho đám người phe Sam kia một kích trí mạng, vậy mà bây giờ xem ra kế hoạch này đi tong rồi.
Với lời nhắc nhở của Trương Hằng chắc chắn Sam và những người khác đều sẽ cảnh giác với hắn, hắn vẫn phải xem xét cách bảo vệ bản thân sau khi hạm đội kia xuất hiện. Nhưng dù thế nào đi nữa, hắn ít nhất đã sống sót qua nguy cơ trước mắt.
Hắn nói xong, bình tĩnh nhìn Trương Hành.
Quả nhiên Hắc Vương Tử Sam suy nghĩ một chút rồi nói.
- Chuyện này trước tiên phải điều tra. Như vậy đi, nếu mọi người đều tin tưởng ta, trước tiên ta có thể sắp xếp cho người theo dõi động tĩnh của bến cảng...
Hắn còn chưa nói xong đã bị Trương Hằng cắt ngang.
- Ngươi hiểu lầm rồi, ta không phải là buộc tội đội trưởng Jarvis, chỉ là thông báo tin tức này cho các ngươi thôi, mặc kệ các ngươi có tin hay không thì bây giờ ta cũng phải đi rồi.
- Các ngươi muốn đi? Bây giờ sao?
Brooke ngạc nhiên.
- Còn vàng dưới nước thì làm sao? Mà này, các người còn có người lái thuyền à?
Vừa dứt lời, hắn đã thấy Annie, Dufresne và những người khác bước ra khỏi khu rừng, trên con dao găm cô gái tóc đỏ cầm vẫn còn lưu vết máu. Còn như Harry thì bị những thủy thủ cường tráng thay phiên nhau cõng trên lưng, một đường đi thẳng đến nơi này.
Ở phía bên kia, Ram cũng làm việc chăm chỉ vì số chiến lợi phẩm gấp đôi trong tương lai, tập hợp hầu hết các thủy thủ trên tàu Hàn Nha Hào trong thời gian ngắn nhất, một đám ma men vẫn còn nơi đó cười hi hi ha ha, la hét phát tiền.
- Các ngươi giữ vàng đi.
Trương Hằng nói, sau đó chĩa họng súng vào trán Jarvis,
Bạn cần đăng nhập để bình luận