Thời Gian Chi Chủ

Chương 273: Đánh Bại Đối Thủ

Có điều Walden dám lựa chọn phương thức chiến đấu nguy hiểm như vậy tất nhiên cũng có nguyên nhân của hắn.
Ngoại trừ một nhóm pháo thủ xuất sắc ra, đội súng kíp dưới tay hắn cũng rất kỷ luật nghiêm minh, khi khoảng cách của hai bên tiếp cận được bảy mươi, thậm chí bốn mươi mét, các tay súng kíp trên thuyền cũng có thể tham gia vào cuộc công kích.
Walden dựa vào hỏa lực cường đại luôn có thể áp chế boong tàu đối diện ngay từ đầu, gây ra sát thương cho đối diện, nắm giữ quyền chủ động, đây cũng là nguyên nhân hắn có thể bách chiến bách thắng.
Trong bảng ghi chép ngày trước, hắn chỉ thất bại hai lần, một lần khi hắn gặp đối thủ là chiến hạm nước Pháp có số lượng hoả pháo trên thuyền nhiều gần gấp đôi so với hắn, còn lần khác là bị người đánh lén từ phía sau.
Nhưng lần này đối với Hàn Nha Hào cũng chính là Quang Vinh Hào trước kia, hắn lại vô cùng hiểu rõ đến tận gốc rễ, cũng nắm chắc rằng đối phương không có viện binh, thế nên hai bên đều rất điềm nhiên bình thản, cho tới khi tiếp cận đến khoảng cách chừng năm mươi mét mới cùng chuyển hướng, mạn thuyền đối diện với nhau.
Động tác của Trương Hằng nhanh nhất, cướp được thời cơ của đợt công kích thứ nhất, hỏa lực trên Hàn Nha Hào bắn ra mạnh mẽ, đợt pháo kích này khiến thuyền Kent phải chịu một quả đắng, thế nhưng việc này cũng thể hiện tố chất của các pháo thủ trên thuyền, chịu phải công kích song không có ai hoảng loạn, người bị thương sẽ được đưa vào trong phòng y tế đầu tiên, những người còn lại dựa theo mệnh lệnh cấp trên phát động phản kích.
Cùng lúc đó, đội súng kíp mà Walden tín nhiệm nhất rốt cuộc cũng có thể phát huy được tác dụng, theo một tiếng ra lệnh của Chris, nhóm tay súng kíp toàn thân áo đều đồng loạt bóp cò súng, nhưng bọn hắn không nghĩ tới chính là hải tặc bên này đã sớm có sự phòng bị, những tấm ván gỗ được tháo ra từ trên thuyền Miranda vẫn chưa sử dụng hết toàn bộ, một phần còn lại được nhóm hải tặc làm tấm chắn, dựng thẳng lên để chặn lại đạn bắn tới.
Đợi tiếng súng phía đối diện dần thưa thớt, đám hải tặc bắt đầu đánh trả từ những khe hở ở giữa các tấm ván gỗ.
Lúc này ai đến cầm lái đã không quan trọng nữa, Trương Hằng giao bánh lái cho một thủy thủ, chính hắn cũng gia nhập vào cuộc chiến, kỹ năng xạ kích level 2 của Trương Hằng lại phát huy tác dụng một lần nữa, lần chiến đấu này hắn chuẩn bị hết thảy cho mình sáu thanh súng kíp, còn có ba người chuyên môn ở sau lưng phụ trách lắp đạn và thuốc nổ cho hắn.
Trương Hằng chỉ tốn thời gian ba phút đã xử lý gọn tất cả các tay súng trên đài quan sát phía đối diện, ngoài ra còn tiêu diệt hai sĩ quan đối diện, đáng tiếc Walden cực kỳ cảnh giác, sau khi ý thức được phía đối diện có một tay súng thiện xạ liền không thò đầu ra.
- Ổn định! Thủ vững cương vị Billy một bên bôn ba trên boong thuyền một bên lớn tiếng gào thét:
- Đạn dược đâu, lượng đạn dược kế tiếp khi nào mới có?
- Đang trên đường, thưa tiên sinh, lập tức đến ngay!
Một tên thủy thủ người lùn mồ hôi đầm đìa kéo hai rương đạn chạy tới.
- Tiên sinh, lại có hai ổ đại pháo bị bắn phá, có ba tên pháo thủ bị thương.
Có người báo cáo.
- Để người dự bị lên thay.
Billy vừa dứt tiếng, một phát đạn pháo đánh xuyên vào thân thuyền cách ông chưa đến nửa mét, bắn trúng thủy thủ người lùn, khiến cánh tay người nọ hoàn toàn bỡ vụn, ngã xuống đất kêu lên đau đớn.
- Đưa cậu ta đến chỗ Vincent, mau! Những người khác tiếp tục nã pháo!
Nghe vậy, lập tức có người đưa người bị thương xuống, mà những người xung quạnh lại dường như đã tập mãi thành quen, không hề bị ảnh hưởng dẫn đến mất tập trung. Hàn Nha Hào chiêu mộ đa phần là thủy thủ có kinh nghiệm, vả lại trong khoảng thời gian gần đây bọn hắn vẫn luôn nằm trong trạng thái chiến đấu, cho dù là đứa gà mờ thì hiện tại cũng đã thành thạo vô cùng.
Một tên pháo thủ vuốt máu trên gương mặt, lòng không cam lên tiếng:
- Đáng chết, uy lực hỏa pháo của bọn chúng mạnh hơn chúng ta, nếu mà mấy chiếc pháo 24 Pound vẫn còn thì tốt biết bao.
- Cố thêm một tí, xử hết bọn chúng rồi cướp lại đống hoàng kim kia!
Lại nói, người bận rộn nhất trên Hàn Nha Hào vào lúc này ngoài thuyền y Vincent ra thì không còn ai khác. Vị thuyền y trẻ tuổi từng ước mơ trở thành nhà thực vật học hiện tại đã hoàn toàn nhập tâm. Trong phòng y tế nằm la liệt người bị thương, giường chiếu đã sớm hết sạch, trên bàn, trên đất đều là người, máu tươi chảy lênh láng khắp nơi.
May mà Vincent đã sớm chuẩn bị trước, rãi cát mịn đã gom trước đó ra sàn, như thế thì có thể giải quyết được khả năng trơn trượt trong lúc di chuyển. Hắn vừa xử lý xong một tên hải tạc bị trúng đạn ở mông, liền thấy thủy thủ lùn bị thương cánh tay được vác đến. Hắn kiểm tra sơ bộ, phát hiện xương cánh tay của người nọ đã bể nát, chỉ có thể cắt đi.
Hắn lấy ra một cái cây gỗ để đối phương cắn, sau đó sai người đè lại tay chân của cậu ta, còn bản thân thì lấy ra một cái cưa cán gỗ, vừa định bắt đầu thì lại nhớ tới lời dặn của Trương Hằng, bèn hơ cái cưa trên ngọn nến vài lượt. Nhân cơ hội này, hắn lấy xuống cây gỗ ở miệng thủy thủ lùn, bảo cậu ta uống vài ngụm rượu rum, sau đó giơ lên cưa gỗ:
- Sẵn sàng chưa, ta chuẩn bị ra tay.
Trương Hằng và đám người Billy đang thương lượng đối sách có hiệu quả, đội súng kíp, chỗ dựa của Walden, đến nay vẫn không thể phát huy hết tác dụng, trái lại còn bị Hàn Nha Hào áp chế một phần. Hiện tại, Walden đứng trên boong thuyền, ngóc đầu không nổi.
Nhưng mà vẻ mặt của gã vẫn rất tỉnh táo, cho dù tỷ lệ thương vong của đội súng kíp đã vượt quá một nửa, gã vẫn không ra lệnh rút lui, bởi vì trong cuộc chiến này, Kent đang chiếm thượng phong.
Cái này không liên quan đến lòng dũng cảm hay kỹ thuật của pháo thủ, đơn giản chỉ là do sự chênh lệch của hỏa lực. Hàn Nha Hào và Kent là cùng một loại chiến hạm, hỏa lực phân bổ không khác mấy, chỉ vì thiếu đạn dược nên Trương Hằng mới bất đắc dĩ đổi pháo 24 Pound thành 12 Pound, chính vì vậy nên đã tạo ra sự chênh lệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận