Thời Gian Chi Chủ

Chương 229: Bóng Đêm Tĩnh Lặng

- Ta có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ngươi, nhưng cái quan trọng nhất là, việc cha ta vào tù có quan hệ gì với ngươi hay không, chú Mã Long?
Mã Long nghe vậy lắc đầu:
- Nếu như Fagan còn, cho dù thế nào ta cũng sẽ không phản bội ông ấy, người của Malcolm tới tìm ta là sau khi ta và ngươi lên đảo, ta trúng kế, lúc ở sòng bạc tiêu khiển thua mất một số tiền lớn, có người tới tìm ta, nguyện ý trả tiền nợ cho ta, thậm chí còn đồng ý trả thêm cho ta một số tiền lớn, có điều điều kiện là lúc cần thiết ta phải truyền lại tình báo cho hắn ta, tới lúc ta hối hận đã quá muộn, đây cũng không phải là ý của ta, lúc ấy ta và những người khác đều nghĩ giống nhau, rằng ngươi sẽ ở trên đảo không lâu, cho nên ta không tìm thấy lý do từ chối đề nghị này.
Sự phản bội của Mã Long đã phủ một kích xuống đầu nữ thương nhân, người kia từng là người cô tín nhiệm nhất Nassau, thậm chí là thể nói là người duy nhất cô tín nhiệm lúc vừa mới lên đảo.
Không nghĩ tới đã bị người ta thu mua từ sớm, dựa theo cách nói của Mã Long, tổng cộng ông ta truyền tin tức cho Malcolm ba lần, nhưng tưởng tượng bên người mình có đôi mắt thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm mình, Karina liền cảm thấy một trận buồn nôn.
Có lẽ chuyện đáng mừng duy nhất chính là đa số tin tức Mã Long nắm giữ là trên chuyện buôn bán, giống như loại chuyện gặp mặt người da đen dũng sĩ giác đấu nữ thương nhân đều làm một mình, Mã Long đề cập muốn đi cùng cô mấy lần để bảo vệ an toàn đều bị cô cự tuyệt.
Thật ra lúc ấy cô không hoài nghi dụng ý của Mã Long, chỉ đơn thuần lo lắng mình mang theo hộ vệ có thể sẽ làm Laeri cảm thấy bị mạo phạm, nếu không hiện tại Malcolm có thể đã biết có người xâm nhập vào thư phòng hắn ta.
Karina cố gắng khắc chế tâm tình của mình, lại hỏi thêm mấy vấn đề, sau đó giao Mã Long cho bốn thủy thủ Hàn Nha Hào, để bọn họ kiểm chứng Mã Long nói thật hay giả, sau đó trực tiếp đưa người lên thuyền trở về nước Anh, Mã Long từng nhắc tới, ông ta còn có một người em gái ở Kent, bởi vậy đây là kết cục tốt nhất của ông ta.
Cho dù ông ta muốn trở lại cũng đã là chuyện của một năm sau, khi đó giữa Karina và Malcolm cũng có thể đã phân thắng bại.
Sau khi tất cả kết thúc, nữ thương nhân cảm thấy một trận mệt mỏi vô cùng, tùy tay ném súng kíp ngắn cầm trong tay vào ven đường, mãi đến hôm nay cô mới hiểu được ý tứ không nên tin tưởng bất cứ kẻ nào trên đảo lúc phụ thân ở ngục giam là gì.
Quan hệ của cô và Mã Long đã sớm vượt qua bạn bè, càng giống như người nhà và là người thầy, mất đi Mã Long đối với Karina mà nói, không chỉ đơn giản là mất đi một người có kinh nghiệm phong phú, quen thuộc các thuyền trưởng ở các hải quan bến cảng.
Nếu như nói trước ở trên bãi biển bị Wilton trắng trợn uy hiếp khiến cô lần đầu cảm nhận được sợ hãi, vậy hiện tại Mã Long phản bội làm cô cảm nhận được một loại tàn khốc khác.
Thậm chí trong nháy mắt trong lòng cô sinh ra một ý nghĩa muốn từ bỏ, cô không xác định được con đường này có cái gì đang chờ cô ở phía trước, giữa cuộc chiến muốn thắng Liên Minh Hắc Thương phải trả giá ra sao.
Nữ thương nhân dừng bước chân ở trước xe ngựa, có chút mờ mịt nhìn xung quanh, thế nhưng không biết giờ phút này mình nên đi hướng nào, mãi đến khi người đánh xe khẽ ho khan một tiếng:
- Karina tiểu thư.
- Thật có lỗi, đi đến nơi ở của thuyền trưởng Trương Hằng.
Karina đưa ra quyết định, mở cửa xe ngồi lên, cô không quay đầu nhìn lại sau lưng, những chuyện đã xảy ra ở quá khứ thì cứ vĩnh viễn để nó ở lại quá khứ là được, sau khi cha vào tù, cô đi đến bước này căn bản đã không có đường lui, một khi đã như vậy, cô cũng chỉ có thể tiếp tục đi tiếp.
Chờ nửa giờ sau xe ngựa dừng lại, vẻ mặt nữ thương nhân đã khôi phục lại như lúc đầu.
Trương Hằng đang ở phòng khách học tiếng Hà Lan cùng với Vincent, ngẩng đầu nhìn thấy Karina đứng ngoài cửa, nhẹ gật đầu với thuyền y trẻ tuổi:
- Hôm nay tới đây thôi.
Người kia nghe vậy thu hồi sách vở, lúc chiều Annie chạy đi tìm Harry, cho nên sau khi Vincent rời đi trong phòng chỉ còn lại Trương Hằng và Karina.
Trương Hằng nhấc ấm trà trên bàn rót cho nữ thương nhân chén nước, có thể bởi vì nguyên do là người phương Đông, hắn vẫn thích trà hơn cà phê một chút.
- Chuyện bên kia của ngươi thế nào sao?
- Nội ứng đã tìm được rồi, là Mã Long,
Karina dừng một chút, từ trên mặt của cô nhìn không ra nhiều biểu tình lắm, giống như đang nói một chút không liên quan chút nào:
- Vấn đề không tính là nghiêm trọng, cơ bản đã giải quyết, sẽ không ảnh hưởng đến việc chúng ta đang làm, có điều hiện tại Vi Phong Hào không có thuyền trưởng, còn cái khác là thuyền vận chuyển sau khi tu sửa cần một thuyền trưởng.
- Ngươi chọn ai được rồi sao?
- Ta định để cho người lái tàu chính lúc đầu tiếp nhận chức thuyền trưởng Vi Phong Hào, vì để tránh cho chuyện này lại phát sinh, ta sẽ tiến hành kiểm tra định kỳ với hắn, về phần một chiếc thuyền khác..... Có chút phiền phức, bởi vì ta dự định chiêu mộ thủy thủ ngay tại Nassau, cho nên muốn tìm tới một người có thể hàng phục đám người bọn họ, đồng thời người này lại không thể có thân phận hải tặc, tốt nhất hắn ta còn có thể quen thuộc cách cảng hải quan ở thuộc địa.
- Yêu cầu này cũng không đơn giản.
- Ta biết, thuyền trưởng ưu tú cho dù ở nơi nào cũng rất khan hiếm, huống chỉ ở đây tất cả thuyền trưởng xuất sắc gần như đều làm hải tặc, có điều ở phương diện tiền lương ta sẽ không bạc đãi hắn ta, ta có thể trả gấp hai tiền lương thuyền trưởng bình thường.
Trương Hằng tự hỏi một lát:
- Có một vài thuyền trưởng thuyền buôn sau khi bị đánh cướp mất thuyền và hàng hóa, cùng đường bí lối chỉ có thể tới Nassau kiếm tiền, một vài người trong bọn họ hẳn là có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi, có điều không ít thuyền hải tặc thiếu thuyền trưởng đã nhìn chằm chằm bọn họ, như vậy đi, ngày mai ta sẽ đi tìm Billy nhờ một chút, xem hắn ta có người thích hợp đề cử hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận