Thời Gian Chi Chủ

Chương 60: Phòng tuyến Mannerheim chào đón ngươi (2)

Khi nhìn thấy 2 thi thể trên mặt đất, Trương Hằng ý thức được lần này phiền phức lớn.
Không có cách, kiểu dáng quân phục Liên Xô quá dễ phân biệt, áo sơ-mi dã chiến đường viền màu đỏ, mũ màu nâu xanh hình thuyền, cùng với ống tay áo màu sáng... Lại liên hệ tên phó bản phòng tuyến Mannerheim trước đó, dự cảm xấu trong lòng Trương Hằng lúc này lên tới đỉnh điểm.
Thật sự hắn đang ở Phần Lan không sai, nhưng cũng không phải là ở Phần Lan sau này, mà là tại Phần Lan trong Chiến tranh mùa đông.
Kiến thức đọc sách lúc thường lần này đã cứu hắn, hắn nhanh chóng kiểm tra tin tức có liên quan đến Chiến tranh mùa đông ở trong đầu.
Chiến tranh Thế giới thứ Hai, hai nước Liên Xô và Đức ở Moscow ký " Hiệp ước Molotov - Ribbentrop ", xác định phạm vi thế lực hai bên ở Châu Âu. Tháng 8, nước Đức xâm lược Ba Lan. Không cam lòng yếu thế, sau khi Liên Xô chiếm được các nước Baltic lại đặt sự chú ý lên nước Phần Lan mới hòa bình không lâu.
Vì bảo đảm an toàn của Leningrad cách biên cảnh Phần Lan chỉ có 32 ki-lô-mét, Liên Xô đề xuất một phần hiệp ước bao gồm cắt nhường đất đai, cho thuê bến cảng và dỡ bỏ phòng tuyến cực kì hà khắc. Sau khi bị Phần Lan từ chối, ngày 30 tháng 11 lấy cớ sự kiện pháo kích làng Mainila ngang nhiên phát động chiến tranh, cân nhắc đến lực lượng quân đội 2 bên, lúc đó hầu hết dư luận quốc tế cho rằng chiến tranh sẽ kết thúc trong vòng hai tuần.
Thực tế, trận chiến này vẫn diễn ra đến tận tháng 2 năm sau, quân Liên Xô mới đánh tan phòng tuyến Mannerheim. Tháng 3, Phần Lan hết đạn cạn lương mới cùng Liên Xô ký kết " Hòa ước Moskva ", mất đi Karelia, thành phố Vyborg lớn thứ 2 Phần Lan chiếm 10% lãnh thổ, 1 phần 5 giá trị sản lượng công nghiệp cùng 30% tài sản kinh tế, 220 ngàn khu chiếm lĩnh nhân khẩu bị trục xuất về nước, chỉ có cực ít người lựa chọn ở lại gia nhập quốc tịch Liên Xô.
... Trương Hằng không hề quá để ý ai là phe chính nghĩa trong cuộc chiến tranh này, dù sao Chiến tranh Thế giới thứ hai đã kết thúc hơn 70 năm, hiện tại chẳng qua là một trò chơi mà thôi, điều quan trọng bây giờ là hắn làm gì để tồn tại, sống qua trận chiến tranh tàn khốc này.
Nhiều ra 24 giờ khiến thời gian trò chơi của hắn kéo dài đến 140 ngày, để cho tình cảnh của hắn trở nên cực kì bất lợi. Trương Hằng cũng không có biện pháp gì, hắn không có cách nào dự đoán được vòng phó bản tiếp theo là cái gì, cũng không biết thời gian mỗi vòng trò chơi bao lâu.
Đã được hưởng thụ lợi ích của việc kéo dài thời gian, như vậy tự nhiên cũng phải gánh chịu nguy hiểm của nó mang lại.
Cũng may Chiến tranh mùa đông chỉ có 105 ngày, hơn nữa nhìn tình huống hiện tại, hẳn là cũng đánh được một khoảng thời gian rồi. Cho nên 140 ngày này hắn cũng không phải là mỗi ngày đều ở trong chiến tranh.
Dựa theo tư duy bình thường, khi trong trò chơi xuất hiện 2 phe hoàn toàn đối lập, có lẽ nên lựa chọn một bên để gia nhập.
Mà theo kết quả cuối cùng, người thắng trận chiến tranh này không hề nghi ngờ là Liên Xô.
Bất kể là trang bị, quân đội, xe tăng hay số lượng máy bay chiến đấu Phần Lan đều ở thế yếu tuyệt đối. Từ thời khắc đôi bên khai chiến trở đi, kết cục cũng đã định.
Nhưng tiếc nuối là chiến thắng sau cùng của người chơi không hề phù hợp với kết quả của trận Chiến tranh Mùa đông Liên Xô - Phần Lan.
Trương Hằng biết rõ những quan chỉ huy Liên Xô trong cuộc chiến tranh này biểu hiện xuất sắc đến mức nào. Gần 1 triệu quân đội, huy động động hơn 6 ngàn chiếc xe tăng, đánh Phần Lan chỉ có 32 ngàn bộ binh, toàn quốc chỉ có 32 chiếc xe tăng, trên bầu trời cũng là tỷ lệ 30 1. Phần Lan dùng 900 người toàn diệt quân Liên Xô hơn 27 ngàn người.
Mà trên chiến trường Liên Xô cũng không chiếm được lợi ích gì, trước phòng tuyến Mannerheim thi thể quân Liên Xô chồng chất như núi, dường như là dùng thân thể máu thịt sống sờ sờ để chiếm Phần Lan. Cả cuộc chiến tranh, Phần Lan thương vong 70 ngàn người, quân Liên Xô thương vong tận 600 ngàn.
Chiến tranh mùa đông, Liên Xô mặc dù là người thắng cuối cùng, nhưng trên thực tế cũng không chiếm được lợi ích gì, ngược lại để cho các cường quốc phương Tây nhìn được bản thân ngoài mạnh trong yếu, về sau ria mép đánh Liên Xô cùng trận chiến này lấy mạng người ra lấp tới thắng thảm cũng có chút ít quan hệ.
Từ điểm đó, hắn thà đi tìm nơi nương tựa chiến bại Phần Lan còn hơn.
Nhưng mà hiện thực luôn vô cùng tàn khốc, Trương Hằng đã không hiểu tiếng Nga cũng không biết nói tiếng Phần Lan, khuôn mặt người da vàng ở trong trận này Chiến tranh mùa đông quá nổi bật, lại tăng thêm cách ăn mặc hiện đại của hắn bây giờ, căn bản không có cách nào giải thích tại sao mình lại xuất hiện ở đây, coi như hắn muốn quy hàng bên nào cũng không có người sẽ mạo hiểm tiếp nhận hắn.
Trương Hằng nghĩ tới khả năng là mình sẽ bị coi như tù binh mà nhốt lại, mà khả năng càng lớn hơn là bị tinh thần cảnh giác của các binh sĩ bắn chết trước khi hắn kịp đến gần. ...
Trương Hằng rất nhanh đã hiểu tình cảnh của mình bây giờ, khóe miệng lộ ra nụ cười cười khổ, nhiều chi tiết liên quan tới Chiến tranh Mùa đông hắn đã sớm quên mất, hơn nữa cho dù nhớ rõ cũng không có tác dụng gì. Hắn cũng không quen thuộc Phần Lan, hơn nữa những tin tức này chỉ có tác dụng với quan chỉ huy.
Hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Trương Hằng không biết những người Liên Xô kia lúc nào sẽ tới thu dọn thi thể đồng đội, chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất cởi áo khoác ngoài của một xác chết, choàng lên người mình, quân phục kaki này không biết đã bao lâu chưa giặt, ngửi còn có mùi ghê ghê, bên trên còn có máu và mồ hôi.
Nhưng vì sưởi ấm Trương Hằng cũng không quan tâm nhiều như vậy, trừ cái đó ra hắn còn nhìn thấy trên mặt đất còn một khẩu súng lục và một khẩu hình như là súng máy, cái sau tạo hình rất kỳ dị, trên đỉnh đầu giống như là mang một khối nhang muỗi cực lớn, Trương Hằng đối với súng ống, nhất là súng ống Chiến tranh thế giới thứ hai không hiểu rõ, nhìn không ra thứ này thuộc loại hình súng máy nào.
Nhưng khẳng định uy lực của súng máy hơn súng lục. Thế nhưng Trương Hằng do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn súng lục, chủ yếu là súng máy quá nặng, hắn nhấc lên thử, đoán sơ qua nặng mười mấy ki-lô-gram. Mà hắn nghe được tiếng súng nơi xa đã ngừng lại, hiển nhiên là 2 bên đã kết thúc giao tranh. Sau khi bên Liên Xô quay về phát hiện thi thể của đồng đội bị chạm vào tám phần sẽ còn triển khai điều tra.
Trương Hằng sợ bản thân khiêng khẩu súng máy này chạy không thoát, trừ súng lục hắn còn lấy cái bình nước và ba lô, lại không kịp kiểm tra trong túi xem còn đồ vật gì đã nghe được có tiếng bước chân truyền đến. Trương Hằng không nghĩ tới nhóm người này lại còn phân tán, rõ ràng địa điểm nơi súng ngừng cách nơi đây một khoảng vậy mà đã có người trở về nhanh như vậy.
Phục kích là không có khả năng, quân Liên Xô ở trong mặc dù ở trong Chiến tranh mùa đông biểu hiện vụng về, thi thoảng vẫn bị lôi ra trong diễn đàn quân sự quất thi thể, nhưng dù gì cũng là quân nhân chuyên nghiệp, hơn nữa hầu hết đều là hành động tập thể. Trương Hằng lẻ loi một mình, lại là lần thứ nhất sờ được vũ khí nóng, thời điểm này mà giao đấu chính diện thì đầu óc đúng là bị úng nước. Bởi vậy không có bất kỳ do dự nào, hắn cầm những thứ mình thu hoạch được rồi chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận