Thời Gian Chi Chủ

Chương 1647: Thánh Vật Đến

Thấy Ole ngồi xuống trở lại, Trương Hằng lấy [Nhẫn Thề Ước] và giấy da dê từ trong túi du lịch, cắt ngón tay, nhỏ máu của mình vào cốc, sau đó đưa con dao cho cậu thiếu niên Inuit đối diện.
Có thể thấy Ole rất phản đối nghi lễ tiền đề của [Nhẫn Thề Ước], sự ghê tởm của hắn ta gần như đã hiện rõ trên mặt nhưng vì mạng sống của đồng đội nên vẫn phải cắn răng làm theo lời Trương Hằng, dùng máu của hai người viết lời thề lên giấy da dê, sau đó đeo một chiếc nhẫn vào ngón út của mình.
Còn Trương Hằng cũng đeo chiếc còn lại, sau đó nói:
"Đầu tiên hãy để hắn ta tháo thứ trên mặt ra, rồi hỏi xem họ tên gì, đến từ đâu."
Tùng Giai gật đầu, quay đầu giao lưu với Ole. Có lẽ vì biết hai người xông vào là để cứu cô ta, ấn tượng đầu tiên của Tùng Giai về Ole rất tốt, không muốn hắn ta phải chịu thêm nhiều đau khổ, vì vậy giọng điệu nhẹ nhàng, hy vọng có thể khiến Ole buông bỏ một phần sự cảnh giác, phối hợp tốt với câu hỏi của Trương Hằng. Kết quả là Ole hoàn toàn có vẻ được sủng ái nhược kinh, dường như không ngờ cô gái mình thích lại dịu dàng đến vậy, còn tưởng rằng đối phương cũng có ý với mình, vì vậy ánh mắt nhìn Tùng Giai cũng trở nên nồng nhiệt hơn, nếu không phải vì Trương Hằng vẫn còn ở trong nhà, dùng súng chĩa vào đồng bọn của hắn, ước chừng không bao lâu nữa Ole sẽ quên mất hoàn cảnh hiện tại của mình, biến nơi này thành hiện trường xem mắt lớn. Lúc này, cho dù Tùng Giai có chậm chạp đến đâu cũng có thể nhận ra điều gì đó rồi, cô biết Ole có thể hiểu lầm rồi nhưng lúc này cô cũng tiến thoái lưỡng nan, một là đôi mắt nhìn chằm chằm của Ole mặc dù đã thể hiện hết tâm ý nhưng dù sao cũng chưa nói thẳng, cô cũng không tiện từ chối trước, hơn nữa cô cũng lo lắng Ole nản lòng thoái chí, lại làm ra chuyện gì ngu ngốc, vì vậy chỉ có thể giả vờ không biết gì, trước tiên dỗ dành Ole tháo khăn bịt mặt ra. Một lúc sau, Tùng Giai nói với Trương Hằng:
"Hắn ta nói hắn ta tên là Ole, cô gái trên mặt đất tên là Alessia, mặc dù họ đều sống ở phương Bắc nhưng không phải cùng một bộ lạc."
Nói xong dường như lo Trương Hằng không tin lời Ole, Tùng Giai lại bổ sung:
"Thực ra lúc họ lên cũng gọi tên nhau, tôi nghe thấy, chính là hai người này."
"Ừ, hỏi tiếp xem tại sao họ lại theo dõi nơi ở của Bác sĩ Baker."
Trương Hằng cũng tin rằng những gì Ole nói là sự thật, vì hắn không cảm thấy [Nhẫn Thề Ước] trên tay có bất kỳ thay đổi nào. Tuy nhiên, lần này Ole không hợp tác như vậy nữa, sau khi nghe Tùng Giai hỏi xong, trên mặt hắn ta lộ vẻ do dự, còn liên tục nhìn về phía Trương Hằng, rõ ràng là đang nghĩ cách dùng lời nói dối nào để qua chuyện này, đáng tiếc là hắn ta thực sự không có năng khiếu nói dối, nín thở nửa ngày, một câu cũng không nói ra được. Tùng Giai vẫn đang kiên nhẫn khuyên hắn ta nhưng Trương Hằng không muốn lãng phí thời gian nữa, vì vậy đã lên đạn súng lục trước mặt Ole. Ole thấy vậy cuối cùng cũng khuất phục, mở miệng nói:
"Vì Bác sĩ Baker đã tiếp xúc với linh hồn ma quỷ, bị linh hồn ma quỷ xâm chiếm, gần đây các sứ đồ của linh hồn ma quỷ đều đang xuẩn xuẩn dục động, dường như đang mưu tính chuyện gì đó lớn, khắp nơi tìm kiếm những người như Bác sĩ Baker đã bị xâm chiếm, muốn kéo họ vào nhóm, chúng tôi không phải đang theo dõi ông ấy, mà là đang bảo vệ ông ấy."
Câu trả lời của Ole khiến Trương Hằng có chút bất ngờ, vì Trương Hằng vẫn luôn cho rằng Bác sĩ Baker biểu hiện khác thường là vì biết mình bị người theo dõi nhưng theo lời Ole nói thì ra Bác sĩ Baker sợ hãi thực ra là những thứ khác, ngược lại, bọn Ole vẫn luôn theo dõi nơi ở của Bác sĩ Baker cũng là để bảo vệ ông ta. Vì vậy, Trương Hằng suy nghĩ một chút rồi lại hỏi:
"Linh hồn ma quỷ là gì?"
Linh hồn ma quỷ... chính là linh hồn ma quỷ, là ác ma sở hữu sức mạnh tà ác, nó cũng mới đến đây không lâu, sống dưới đáy biển, sẽ xâm chiếm con người thông qua giấc mơ, rất nhiều mục tiêu bị nó nhắm đến đều phát điên, hoặc là hoàn toàn trở thành sứ đồ của nó, nó có rất nhiều tay sai, không chỉ ở Greenland, mà còn ở những nơi khác trên thế giới, khắp nơi đều có người của nó."
Ole vừa nói vừa ra hiệu bằng tay, đồng thời lại nhìn Trương Hằng một cái. Trương Hằng cau mày, đứng dậy khỏi ghế, đi đến trước mặt Alessia, vì vậy Ole lại trở nên căng thẳng, hét lên điều gì đó với Trương Hằng, Trương Hằng không để ý, ngồi xổm xuống, tháo chiếc vòng tay bằng xương cá trên tay Alessia xuống, chỉ vào con quái vật biển sâu trên đó hỏi:
"Linh hồn ma quỷ trông như thế này sao?"
"Hắn ta nói không phải, thứ được khắc trên xương cá là linh vật hộ mệnh của Alessia, nó là thứ linh thiêng."
Tùng Giai dịch lời của Ole cho Trương Hằng. "Linh vật hộ mệnh?"
Trương Hằng nhướng mày, hắn nhớ đến cuốn nhật ký du lịch Greenland mà hắn đã lật trên máy bay trước đó, trong đó có giới thiệu về tôn giáo bản địa của Greenland, nghe vậy hắn bừng tỉnh:
"Bọn họ là người theo đạo Shaman."
Bạn cần đăng nhập để bình luận