Thời Gian Chi Chủ

Chương 295: Phục Hồi

Điều này khiến nữ thương nhân có chút động lòng.
- Đây chính là kế hoạch chạy trốn của các ngươi sao?
Rolla khó có thể tin được.
- Trước tiên chúng ta phải giải quyết hết hai tên thủ vệ ở cổng, tránh những người đi tuần tra ban đêm, sau đó lẻn vào bên trong phòng hình phạt để cứu Daisy và Nadea ra, cầu nguyện trong quá trình này không làm kinh động bất cứ người nào, tiếp theo tránh khỏi hai nhóm thủ vệ rồi đi vào đi đến trước cổng chính trang viên để xử lý một đội thủ vệ trang bị tinh lương trước cửa, cuối cùng cứ như vậy một đường chạy đến bờ biển sao? Tha lỗi vì ta nói thẳng nhưng đây căn bản không phải là chạy trốn mà là tự sát.
Ria cố gắng giải thích.
- Không phải, cuối cùng Laeri sẽ dẫn người cùng với chúng ta giải quyết hết đội thủ vệ trước cổng chính kia, hơn nữa gã cũng sẽ lập tức chuẩn bị xe đưa chúng ta đi đến bờ biển.
- Nhưng điều này vẫn không thay đổi được những nguy hiểm mà chúng ta phải đối mặt trước đây bởi vì ngươi không thể cầu nguyện những hộ vệ kia đột nhiên mù mắt hay là những tên ở trong phòng hình phạt kia uống say mèm mà chỉ dựa vào hai khẩu súng kíp ngắn và tám con dao găm thì chúng ta không thể đối phó được nhiều người như vậy. Chúng ta nhất định phải xử lý ngoài cửa bởi vì nguy hiểm này cần thiết nên ta nguyện ý gánh chịu nhưng sau khi xử lý xong thủ vệ thì chúng ta trực tiếp đi đến cửa lớn. Ngươi nhìn xem những người kia đã đối đãi với nô lệ da đen được đưa vào trong phòng hình phạt như thế nào. Chờ đến thời điểm hành động vào đêm mai, Daisy đã chờ đợi trong đó một ngày, mà thằng nhóc được gọi là Nadea kia đã ở trong hơn hai mươi ngày nên cho dù chúng ta có cứu bọn họ ra thì bọn họ cũng không có cách nào đi được, bản thân ta cũng không muốn vào thời điểm chạy trốn phải cõng thêm hai thứ vướng víu.
- Bọn họ không phải là thứ vướng víu mà là đồng bạn của ta.
Ria kiên trì nói.
- Nếu như không có bọn họ thì trước đây căn bản chúng ta không có khả năng bắt được liên lạc với người bên ngoài, không có Nadea và Daisy kiên trì đến bây giờ thì lúc này chúng ta cũng đang ở trong đó, cho nên hoặc là chúng ta cùng rời đi hoặc là tất cả mọi người không ai được đi hết.
- Nếu như ngươi cố chấp sẽ hại chết tất cả chúng ta đấy!
Rolla phàn nàn nói.
- Dường như ngươi là một con chim hoàng yến bị Malcolm nuôi trong lồng quá lâu nên căn bản không biết thế giới bên ngoài có nhiều sự tàn khốc như thế nào.
- Cho nên đây là ân oán cá nhân, vậy còn ngươi, ngươi có biết không?
Ria hỏi ngược lại.
- Đương nhiên ta biết.
Rolla cởi áo ngoài của mình rồi chỉ vào những vết sẹo lít nha lít nhít trước ngực.
- Chí ít ta thật sự đã từng chạy trốn, nếu không ngươi cho rằng những thứ này từ đâu tới?
Ria ngẩn người, một lúc lâu sau mới khó nhọc mở miệng nói.
- Rất xin lỗi, xưa nay ta không biết chuyện này.
- Đương nhiên ngươi sẽ không biết, khi đó ngươi vẫn chưa đến đây.
Rolla lại mặc quần áo vào rồi thành khẩn nói.
- Bản thân ta đã từng chạy trốn, cũng đã gặp rất nhiều người khác đã từng chạy trốn, so với bất cứ người nào khác cũng hiểu rõ chạy trốn là một chuyện nguy hiểm đến cỡ nào. Ngươi nhất định phải hết cố gắng làm mọi cách để làm giảm sự nguy hiểm xuống thì mới có một chút khả năng thành công. Ta biết bọn họ rất quan trọng đối ngươi, cũng biết ngươi không muốn khiến cho bọn họ thất vọng nhưng đôi khi cần phải có người đưa ra những quyết định khó khăn.
Ria nghe vậy thì trầm mặc một lúc.
- Thật xin lỗi, hoặc là chúng ta cùng đi hoặc là không ai đi cả.
Trong lòng Rolla dâng lên một cảm giác bất đắc dĩ rất sâu sắc, nhịn không được văng tục.
- Mẹ kiếp! Ta thật sự là quá ngu ngốc, căn bản cũng không nên nhúng tay vào chuyện này!
- Ta cũng có thể hiểu được nếu như bây giờ ngươi muốn rời khỏi, cho dù như thế nào ta cũng sẽ cảm ơn ngươi, không có ngươi thì chúng ta đã không lấy được vũ khí cũng như không biết cách để liên lạc với bên ngoài.
Ria lễ phép nói.
- Đến bây giờ ngươi vẫn không hiểu gì đúng không? Căn bản ta không có đường lui bởi vì nếu như các ngươi thất bại rồi bị bắt thì sớm muộn gì cũng sẽ khai ta ra thôi.
Rolla đập mạnh một quyền vào phía trên kệ hàng bên cạnh, sau đó cô ta hít sâu một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh cảm xúc.
- Được rồi, ngươi thắng, ta nhượng bộ, chúng ta có thể đi cứu đồng bạn của ngươi nhưng nếu cứ tiến lên như vậy thì nhất định không được.
- Vậy ngươi còn có biện pháp gì tốt hơn sao?
Ria khiêm tốn xin chỉ bảo.
- Không thể tấn công vào phòng hình phạt mà không có khả năng không gây ra bất cứ động tĩnh nào. Đã như vậy, chúng ta dứt khoát phải làm cho động tĩnh lớn hơn nữa, chúng ta có thể gây náo loạn ở vựa lúa phía đông trang viên, còn có gian phòng cất giữ củi lửa ở bên cạnh. Chuyện này có thể dụ người tuần tra đi, chúng ta cũng có thể có thời gian đi đến phòng hình phạt để cứu người.
- Thế nhưng hiện tại với số lượng người của nhóm chúng ta... Không thể làm được chuyện này sao?
Ria nghi ngờ nói.
- Đúng vậy, cho nên chúng ta phải thuyết phục thêm nhiều người tham gia nữa.
Rolla nói chắc như đinh đóng cột.
Ria kiên trì nhất định phải cứu người nhưng khả năng để lén rời khỏi trang viên trở nên rất thấp.
Chính vì vậy Rolla dứt khoát đề nghị làm một món lớn để động viên nhiều người gia nhập cuộc bỏ trốn lần này hơn. Tuy nhiên cô ta vẫn cực kỳ cẩn thận nên cũng không lập tức nói tin tức cho những người khác biết, ngược lại chỉ tiết lộ cho một số người đáng tin cậy để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng vào lúc ăn cơm giữa trưa ngày hôm sau.
Làm như vậy có thể phòng ngừa tin tức sớm bị tiết lộ ở mức độ lớn nhất, mà ngược lại Ria cũng có chuyện quan trọng phải làm. Cô ta muốn tận dụng cơ hội Malcolm sắp xếp thư phòng mỗi tuần một lần để mang tất cả những bức thư có liên quan đến Normand và cả Raymond trong thư phòng kia ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận