Thời Gian Chi Chủ

Chương 240: Quay Đầu Bỏ Chạy

Gió vốn dĩ đang thổi nhẹ theo hướng đông nam lúc này lại đang dần dần thay đổi thành hướng tây nam. Billy nhíu mày, điều này có nghĩa là họ sẽ phải dành nhiều thời gian hơn để tiếp cận con thuyền Trân Bảo này, nói cách khác, bọn họ có thể bị tấn công bởi hỏa lực trong thời gian dài hơn.
Tuy nhiên, khoảng cách giữa hai bên bây giờ cũng đã rất gần rồi, lúc này cũng không còn cách nào để điều chỉnh được nữa. Trương Hằng đứng ở mũi thuyền, một tay cầm dây thừng một tay cầm dao quân đội, truyền mệnh lệnh chiến đấu:
- Điều chỉnh cánh buồm, dùng tốc độ nhanh nhất tiến lên!
Bởi vì trước đó đã diễn thử tình huống có thể xảy ra nên tất cả mọi người trên Hàn Nha Hào đều biết bọn họ trong lần chiến đấu này chỉ làm mồi nhử, mục đích là hấp dẫn đối phương để đối phương truy kích mình, vậy nên mấu chốt thành hay bại cũng không phải là có gây ra sát thương cho đối phương hay không mà là mình có chống đỡ được hỏa lực của bọn họ hay không, bởi vậy ngoại trừ người cầm lái ra thì những người chịu áp lực lớn nhất chính là các thợ mộc trên thuyền.
Bọn họ đều đã chuẩn bị trước gỗ và các công cụ, luôn luôn trong tư thế sẵn sàng để vá lại các lỗ hổng trên tàu.
Cả Hàn Nha Hào và Kiếm Ngư Hào đều giương cao lá cờ đen lên đầu lên, lao về phía thuyền Trân Bảo Tây Ban Nha ở phía xa xa.
Bọn Trương Hằng cách con thuyền Trân Bảo kia càng gần, nhưng chẳng bao lâu sau Kiếm Ngư Hào đã tăng tốc và nhanh chóng đuổi theo từ phía sau. Nhưng sau đó Mãn Phàm Brook lại hạ thấp tốc độ của con thuyền xuống, cơ bản là ngang hàng với Hàn Nha Hào. Hiển nhiên bọn hắn cũng không muốn xông lên phía trước quá gần, như vậy thì tất cả hỏa lực ở phía đối diện sẽ rơi hết vào trên người bọn hắn.
Cuối cùng, hai con thuyền cách nhau khoảng hai trăm mét, cũng có thể trợ giúp nhau, cũng không bởi vì áp sát quá gần mà mất đi khoảng cách linh hoạt.
Mà lúc này, ba thuyền buồm Tây Ban Nha đối diện cũng đã phát hiện ra kẻ địch. Họ ngay lập tức giảm tốc độ sau đó nâng thân thuyền lên, bày ra tư thế chiến đấu tiêu chuẩn.
Billy và Annie bây giờ cũng đều đang đứng trên boong thuyền, nhìn con quái vật khổng lồ cách đó không xa, trên mặt mỗi người không khỏi lộ ra vẻ nghiêm túc.
Thông tin tình báo mà Hắc Vương Tử Sam đã nhận được trước đó là chính xác, nhưng có những thứ nghe vào trong tai là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác. Đây được xem như con thuyền khổng lồ thứ hai mà Trương Hằng nhìn thấy sau khi vào phó bản, kích thước của con thuyền Trân Bảo Tây Ban Nha này chỉ nhỏ hơn một chút so với niềm tự hào trước đây của hải quân hoàng gia Anh và thuyền Caporetto của bá chủ vùng biển Caribe.
Hình dạng chiến hạm của Hàn Nha Hào và tàu buôn thông thường đã có cảm giác áp bực rồi nhưng đối diện với thuyền Trân Bảo Tây Ban Nha lại cảm thấy chẳng là gì.
- Chúng ta chờ một chút, thật sự muốn giao chiến với thứ này sao?
Pháo thủ mới vừa được chiêu mộ lần này không nhịn được mà lên tiếng.
- Không phải giao chiến mà cần gây sự chú ý với nó, sau khi dụ nó đến đảo Anh Vũ thì tự nhiên sẽ có bốn con thuyền mai phục ở đó để đối phó với nó.
Dufresne giải thích nói.
Nhưng lời nói của hắn ta cũng không khiến cho người ta yên tâm được bao nhiêu, nhìn nòng pháo dày đặc phía trên mà không ít người nuốt nước miếng. Ngược lại thì những người lớn tuổi đã từng tham gia vào cuộc chiến tranh giành thuyền Caporetto thì lúc này lại tốt hơn nhiều.
Mười lăm phút sau, Hàn Nha Hào đã đi vào phạm vi pháo kích của đối phương, nhưng phía đối diện vẫn bình tĩnh.
Trương Hằng và bọn người Billy chẳng những không vui mừng mà ngược lại sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.
Bởi vì điều này có ý nghĩa là đối thủ lần này của bọn họ rất khó đối phó. Những sai lầm mà người mới thường mắc phải là vội vàng nã pháo ngay khi đối phương tiến vào phạm vi tấn công, nghĩ rằng điều này có thể cướp thêm hai vòng tấn công nữa nhưng lại không biết rằng mỗi khẩu pháo sẽ có một giới hạn phóng đi. Mỗi khi phóng liên tục thì sẽ nhanh chóng khiến nòng pháo quá nóng. Cần phải đợi nó nguội đi trước nếu không thì không thể tiếp tục sử dụng.
Mà mấy phát đạn pháo đầu tiên bắn ra thường rất khó đánh trúng đối phương, cho dù may mắn trúng cũng không thể tạo ra thương tổn quá lớn, bởi vậy các chỉ huy thật sự có kinh nghiệm sẽ chờ đến khi đối phương đi vào phạm vi sát thương thực sự có hiệu quả mới bắn pháo.
Nói cách khác, một khi phía đối diện bắn pháo thì sức mạnh hủy diệt mang lại thường rất đáng kinh ngạc.
- Còn muốn tiến thêm một chút nữa sao?
Billy hỏi. Từ giờ trở đi, mỗi một bước tiến về phía trước của Hàn Nha Hào, nguy hiểm phái đối mặt sẽ tăng thêm một phần.
- Còn chưa được.
Trương Hằng lắc đầu nói.
- Với khoảng cách này bọn hắn không có cách để làm bị thương chúng ta, nhưng chúng ta muốn tạo phiền phức cho bọn hắn cũng rất khó. Một khi bọn hắn nã pháo thì chúng ta muốn tiếp cận bọn hắn một lần nữa là điều không thể. Bây giờ bọn hắn đã cho chúng ta cơ hội thì chúng ta cứ đến gần thêm một chút.
Kiếm Ngư Hào bên cạnh hiển nhiên cũng có ý tưởng giống như vậy, bởi vậy cũng không có dấu hiệu giảm tốc độ.
Ba chiếc thuyền buồm của Tây Ban Nha phía đối diện cũng vẫn bình tĩnh, cứ không nã pháo ra.
Hai chiếc thuyền hải tặc lại tiến thêm một khoảng nữa cho đến khi họ có thể nhìn thấy bóng người trên boong thuyền đối diện, Trương Hằng và Brook gần như đồng thời ra lệnh để thuyền bắt đầu chuyển hướng, tiến vào trạng thái chiến đấu.
Lúc này trên mặt chỉ huy người Tây Ban Nha trên thuyền đối diện lộ ra vẻ tiếc nuối. Mặc dù hai bên không nã pháo nhưng cuộc đọ sức giữa các bên đã sớm bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận