Thời Gian Chi Chủ

Chương 120: Cánh Buồm Đen (25)

Bầu không khí trên boong tàu hơi kỳ quái, cảnh tượng tranh luận kịch liệt mà mọi người tưởng tượng sau khi Auroff xuất hiện cũng không có.
Auroff hệt như một ông lão già nua nặng nề, bị hỏa lực của tay bắn pháo người da đen bắn lui liên tục, chuẩn bị rơi xuống vách núi.
Mặc dù Goodwin vẫn cảm thấy mình đã nắm vững thắng lợi trong tay, nhưng tình huống phát triển thuận lợi như vậy khiến ông ta rất bất ngờ, trái lại trong lòng nảy sinh cảm giác bất an.
Auroff lại nhìn mọi người xung quanh một lần nữa, mở miệng nói:
- Đúng thế, các ngươi có lý do để bất mãn, đây đúng là khoảng thời gian khó khăn, dù là các ngươi hay là ta cũng như vậy cả, nhưng ta muốn nói rằng, từ hôm nay trở đi, thời gian khó khăn ấy đã qua đi. Các ngươi hỏi dạo này ta đang làm gì, ta nghĩ đây là lúc ta nên nói cho các ngươi biết.
Cảm giác bất an trong lòng tay bắn pháo người da đen ngày càng mãnh liệt, lý trí nói cho ông ta biết rằng không thể để Auroff nói thêm, nhưng bây giờ ông ta không thể tìm ra được lý do gì để cản lại đối phương. Trần thuật trước khi bỏ phiếu là tự do của mỗi người, không có chuyện một mình ông ta đơn phương tấn công Auroff, không cho Auroff tự biên minh được. Thế là Goodwin chỉ đành tự an ủi chính mình rằng đại cục đã định, những người kia đều do ông ta tự mình tranh thủ được, trong đó còn có không ít người có trao đổi lợi ích với ông ta, loại đồng minh kiểu này rất ổn định.
Auroff thấy tất cả mọi người đều bị mình hấp dẫn, lúc này mới hài lòng nói:
- Ta và đa số các ngươi đều đã biết nhau rất lâu, chắc các ngươi cũng biết ta là người như thế nào. Trước đây ta chưa từng giấu giếm các ngươi chuyện gì, đúng vậy, trước khi làm trên thuyền Sư Tử Biển ta từng cùng giương buồm với Kidd, vị thuyền trưởng vĩ đại nhất vùng Caribe, mãi tới khi Kidd bị bắt, rồi bị treo cổ ở Luân Đôn. Những tên bắt Kidd tới nhà Kid ddò xét, nhưng chỉ tìm thấy một chút hoàng kim và bạc trắng mà thôi.
- Ta biết chắc các ngươi cũng nghe được mấy lời đồn đại liên quan, nói Kid cất giấu những tài vật mà mình cướp bóc được ở một nơi bí mật, giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết, lời đồn đại ấy là thật.
Lời của Auroff lập tức tạo nên xôn xao, chuyện của Kidd trong giới hải tặc không ai không biết, từ những năm 1695 cho tới năm 1699, Kidd là hải tặc mạnh nhất cả vùng Caribe, lái con thuyền Queddah Merchant năm mươi khẩu pháo, hỏa lực mạnh tới mức nhiều hải cảng thuộc địa nghe thấy tên đã sợ mất mật, trong truyền thuyết, chỉ trong năm năm Kidd đã tích lũy được khối tài sản khổng lồ.
Sau khi Kidd chết, tiền tài của Kidd đã mất tích, ngay cả con thuyền Queddah Merchant cũng không thấy tăm hơi.
- Từ khi Kidd chết ta vẫn luôn điều tra vị trí kho báu, hiện tại cuối cùng cũng có đầu mối, ta có lý do để tin rằng khoảng cách của chúng ta và kho báu kia đã rất gần.
Auroff phải chờ tới khi lời bàn tán xôn xao của mọi người ít đi mới tiếp tục nói:
- Tha lỗi cho ta vì trước đó luôn giấu các ngươi, không phải ta không tin các ngươi, mà ta lo tin tức này sẽ bị những hải tặc khác nghe được. Nhưng bây giờ, ta không thể không nói thật với các ngươi được.
Auroff nói xong, cuối cùng cũng nhìn về phía Goodwin cách đó không xa. Sau lưng Goodwin thấm đẫm mồ hôi, mặt trắng bệnh. Ba phút trước ông ta vẫn cho rằng mình đã chuẩn bị tốt, nhưng không ngờ lại bị đối phương lật bàn thắng bằng cách như này, là một hải tặc, ông ta biết kho báu của Kidd có sức hấp dẫn lớn tới mức nào.
Ngay cả ông ta cũng không nhịn được hồi hộp, còn những người khác thì sao, những đồng minh của ông ta thì sao, bây giờ còn bao nhiêu người bằng lòng đứng về phe ông ta, mạo hiểm bỏ qua phần lớn kho báu để miễn nhiệm Auroff.
Ông ta ủ mưu lâu như vậy, vì nó không tiếc tốn bao nhiêu thời gian làm người tốt, hỏi han ân cần những thuyền viên mới, kìm lại những điều kiện hoa mỹ và mê người từ đồng minh. Mà bây giờ, tất cả nỗ lực của ông ta đã mất ý nghĩa, Goodwin không cam tâm, hệt như một người sắp chết đuối đang liều mạng tóm lấy cọng rơm cuối cùng, ông ta nói:
- Bỏ phiếu, vẫn còn bỏ phiếu... Ta vẫn chưa thua.
Nhưng lời nói cuối cùng của Auroff đã đánh nát hoàn toàn hi vọng của ông ta:
- Bây giờ ai bằng lòng giương buồm với ta, theo đuổi kho báu trong truyền thuyết?
Đám hải tặc im lặng trong chốc lát, sau đó bộc phát tiếng reo hò. Cùng nhau hô to:
- Kho báu! Kho báu! Kho báu! Kho báu!
Vào lúc này, trên mặt mỗi người đều tỏ ra cuồng nhiệt, không một ai rảnh rang nhìn vẻ thất hồn lạc phách của tay bắn pháo người da đen. Lúc này, Goodwin dường như bị cả thế giới này vứt bỏ.
- Đã có kết quả!
Malvin lao xuống boong tàu đầu tiên, nói với Trương Hằng đang chống đẩy trong khoang thuyền:
- Kết quả đã có rồi, tuy Goodwin đã nắm chắc thắng lợi trong tay nhưng Auroff tiên sinh chỉ cần dùng mấy câu đã thay đổi hoàn toàn thế cục, ngươi không thấy vẻ mặt cuối cùng của Goodwin thế nào đâu, ta nhìn mà đau lòng hộ.
Con trai chủ nông trường hơi dừng một chút, rồi hưng phấn nói tiếp:
- Còn nữa, lần này chúng ta sắp giàu to rồi! Ngươi biết người tên là Kidd không, là tên hải tặc đứng đầu đó. Ta nghe nói khi ông ta bị thi hành án phạt treo cổ đã có một nửa người ở thành phố Luân Đôn chạy tới xem, mà chúng ta lại đang chuẩn bị đi tìm kho báu ông ta để lại!
Malvin nhìn xung quanh một lượt, đè thấp giọng:
- Sau khi bị băng hải tặc bắt cóc, thật ra ngày nào ta cũng cảm thấy mỗi ngày trôi qua dài như một năm, nhưng bây giờ ta bắt đầu cảm thấy đây không phải chuyện xấu, mà là vận mệnh đã sắp xếp cho chúng ta leo lên chiếc thuyền này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận