Thời Gian Chi Chủ

Chương 332: Đêm Không Camera

- Dịch vụ thu xác vậy mà phải mất tới 20 điểm tích lũy sao?
- Làm ơn đi, tôi đã phải tìm người thay ca cho tôi tại điểm trò chơi bên kia để chuồn ra ngoài để đặc biệt xử lý chuyện này cho anh đấy, chạy xe quãng đường xa như vậy, lượng xăng phải tiêu hao đều không ít tiền đâu, vả lại không phải anh còn muốn kèm theo dịch vụ tách đạo cụ trò chơi từ trên thi thể sao?
Cô gái bartender mở cốp xe polo ra, phía trên trải lên một lớp vải nhựa, sau đó ra hiệu cho Trương Hằng đem đồ vật đã đề cập qua trước đó.
Cô dùng một cái tay nhàn rỗi khác mở túi du lịch rồi nhìn một chút thi thể nằm bên trong.
- A, là tên tiểu tử này à.
- Cô biết hắn?
- Người lớn mở party trong nhà, sẽ luôn hấp dẫn những đứa trẻ thèm ăn bên hàng xóm sát vách tới.
Cô gái bartender lại hít hai hơi thuốc lá, sau đó vứt tàn thuốc sang một bên, từ trong túi áo lấy ra một bộ găng tay y học chuyên dụng đeo lên.
- Zirnitra, nếu nhớ không lầm thì hẳn là sinh vật bên trong truyện cổ tích Slavic, có điều cái tên này của nó cho dù tại Nga đi nữa cũng nhanh chóng chẳng có mấy người biết đến rồi, truyền thuyết ban đầu của nó được dùng để dọa những đứa trẻ kia, để bọn trẻ mau về nhà sau khi mặt trời lặn, không được tùy ý chơi đùa cùng lũ trẻ xa lạ, nhất là không được đi đến nhà của những đứa trẻ không quen biết đó, bởi vì Zirnitra sẽ lợi dụng ý nghĩ xấu xa của mình để thao túng và làm tan chảy các bức tường trong nhà sau đó nuốt chửng lũ trẻ chỉ trong tích tắc.
Cô gái bartender vừa nói vừa mò tới thùng dụng cụ cô đặt ở bên cạnh, từ trong thùng lấy ra một con dao giải phẫu, tiếp tục lên tiếng:
- Thực lực của anh cũng không tồi chút nào, thứ này mặc dù có hơi yếu, cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu, thế nhưng ác niệm của nó lại rất lợi hại, đặc biệt là tại các thành phố lớn với các tòa nhà cao tầng ở khắp mọi nơi, nếu như anh chỉ chú ý đến ác niệm mà xem nhẹ đi bản thể của nó thì rất dễ bị nó đùa bỡn đến chết, theo tôi được biết, Zirnitra lại thật trùng hợp là nó cũng vô cùng am hiểu việc ngụy trang bản thân mình.
Cô gái bartender xách bắp chân của cỗ thi thể kia lên tựa như nắm một cái chân giò hun khói chuẩn bị đi chưng vậy, sau đó tiếp tục nói:
- Đúng rồi, anh có muốn chụp chung một tấm với nó để làm kỷ niệm gì đó không, sau khi tôi động thủ thì thi thể sẽ không còn hoàn chỉnh đâu.
- Không cần, cảm ơn, tôi cũng không có cái sở thích đó đâu.
Cô gái bartender nhún vai:
- Vậy thôi.
Con dao giải phẫu cắt đứt ngón chân thứ hai trên thi thể một cách gọn gàng lưu loát, sau đó cái ngón chân vẫn còn đang chảy ra máu đen đó được cô gái bartender bỏ vào một chiếc hộp gỗ được làm bằng cây Tule mang theo bên người.
- Quy tắc cũ, ba ngày sau sẽ có kết quả giám định, tôi sẽ gửi lại đồ cho anh, anh cũng không cần lo lắng đến ba mẹ nuôi của cậu ta và viện phúc lợi nhi đồng bên kia, chuyện sau này tôi đều sẽ giải quyết giúp anh, đảm bảo mỗi một điểm trong 20 điểm tích lũy của anh đều dùng rất đáng giá.
Nói xong cô đóng lại nắp cốp xe polo, tháo găng tay ra.
- Được rồi, chính sự đến đây coi như kết thúc, tiếp đó tôi muốn về quán bar, muốn tôi đưa anh đi một đoạn không?
- Nếu cô không thấy phiền.
Cô gái bartender khởi động polo một lần nữa, Trương Hằng bên cạnh cũng mở cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế, bước vào xe yên vị tại chỗ ngồi, đêm nay đối với hắn mà nói quả thật là một đêm tương đối dài đằng đẵng.
Trước đó bị con quái vật tên Zirnitra truy sát, hai người từng có màn giao thủ ngắn ngủi tại tầng cao nhất của thư viện, đợi thời gian đến 0 giờ, Trương Hằng lại bắt đầu lần theo dấu vết tung tích của con quái vật kia ở trong thế giới tĩnh lặng, quá trình này kéo dài hơn hai mươi giờ, cho đến khi hắn dùng búa sắt phá bỏ bức tường ở cuối tầng hai của viện phúc lợi, rốt cuộc mới tìm được mục tiêu tối nay của mình đằng sau bức tường.
Sau khi xác nhận được Triệu Tiểu Thiên là thứ đã tập kích bọn họ vào tối nay, Trương Hằng liền cắt đứt cổ họng của cậu ta, có điều bởi vì không có cách nào xác định được phương thức này có đủ để giết chết đối phương hay không, hơn nữa hắn cũng không muốn gây nên sự chú ý từ phía cảnh sát, kéo theo phiền phức không mong muốn, thế nên sau đó hắn đặt thi thể vào túi du lịch cỡ lớn rồi mang đến công viên này.
Bốn phía công viên ngoại thành Nam Hải Tử đều không có vách tường, vì thế thủ đoạn mà Triệu Tiểu Thiên am hiểu nhất cũng đã mất đi hiệu quả. Cho dù sau khi bị cắt yết hầu, cậu ta không chết nhưng cũng chẳng thể tạo nổi sóng gió gì, đợi đến lúc thời gian kết thúc, Trương Hằng dùng di động liên hệ với cô gái bartender để hỏi thăm một chút về dịch vụ thu xác, sau khi hai bên đàm phán giá cả xong xuôi, cô gái bartender lái xe polo vào công viên, đem thi thể mang đi xử lý.
Đến tận giờ phút này, chuyện này mới có thể được xem như triệt để vẽ lên dấu chấm tròn.
Trương Hằng lấy cái giá 20 điểm tích lũy đạt được một món đạo cụ trò chơi mới, những ngày sau này không cần phải tiếp tục lo lắng sẽ bị kẻ khác tập kích bất ngờ khi đi dưới tường, đồng thời cũng coi như gián tiếp giải quyết vấn đề nhóm người nhặt ve chai mất tích trong thành.
- Uống trà không? Tôi mời.
Cô gái bartender thiết lập tốt thiết bị chỉ đường, sau đó mở thùng găng tay phía trước xe, từ bên trong lấy ra một bình trà Đông Phương.
- Đồ uống này cô giữ lại cho mình đi.
- Tôi có cốc giữ nhiệt.
Câu nói đơn giản của cô gái bartender một lần nữa khẳng định dù là giới trẻ có bao nhiêu cool ngầu, một nhà điều hành tài chính lái chiếc Mercedes-Benz, hay một thanh niên văn nghệ xem cuộc sống của bản thân như cơn gió thoảng qua, hay các nhà tiên tri, thần tiên trong những truyền thuyết thần thoại, cuối cùng cũng sẽ có một ngày bắt đầu dấn thân vào con đường dưỡng sinh giữ gìn sức khỏe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận