Thời Gian Chi Chủ

Chương 180: Sai Lầm Cũ

- Ta thừa nhận Liên minh đã từng có sai sót trong việc đối xử với ngươi và Hàn Nha Hào. Chúng ta đánh giá thấp thực lực của các ngươi, đồng thời cấp dưới của ta khi chưa thông qua sự đồng ý của ta lại đi áp dụng những hành vi không quá lễ phép, gây phiền phức đến phi vụ đầu tiên của các ngươi. Đêm nay, ta mời các ngươi đến dự buổi dạ tiệc tại trang viên của ta là để bày tò lòng áy náy đến các vị, đồng thời hy vọng các vị có thể cân nhắc lại việc hợp tác với Liên minh một lần nữa.
- Hợp tác một lần nữa?
Trương Hằng nhướng mày.
- Các ngươi đã chứng minh thực lực của mình, ta sẵn lòng đi thuyết phục liên minh tăng giá thu mua cho ngươi, thậm chí có thể suy xét cho các ngươi giá cả hàng đầu, chỉ cần các ngươi kết thúc hợp tác với vị nữ thương nhân tên Karina kia.
Người đàn ông trung niên cao gầy rốt cuộc đưa ra con bài của mình:
- Các ngươi sẽ không thật sự cho rằng chỉ dựa vào một tên tay mơ mới vào ngành là có thể chống lại chúng ta chứ? Cha của Karina cũng từng là thương nhân chợ đen trên đảo, không ít người trong Liên minh biết ông ta, nể mặt cha cô ta nên trước đây chúng ta mới không gây khó dễ cho cổ. Vả lại, cô ta giữ bí mật không tệ, mãi cho đến khi Hàn Nha Hào trở lại Nassau, chúng ta mới hay tin các ngươi hợp tác với nhau. Chính vì vậy, mọi việc mới có thể tiến hành thuận lợi như vậy. Một khi Liên minh nghiêm túc lên, lấy khả năng của cổ, lại là một phụ nữ, thì hoàn toàn không thể sinh tồn tiếp trên Nassau này được.
- Nếu đã như vậy, ngài Malcolm tiên sinh đây vì sao lại gấp gáp trong việc muốn chúng ta hợp tác với các ngươi lại thế?
- Mặc dù ta vẫn luôn tin vào trật tự sẽ giúp cho thế giới của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, nhưng mọi thứ luôn có một khởi đầu khó khăn. Ba tháng trước, Liên minh đã xác định ra quy tắc giá cả mới. Chúng ta đã tốn bao công sức để thành lập được trật tự giao dịch ở trên đảo như ngày hôm nay. Nhưng đây vẫn là điểm xuất phát, muốn phổ cập nó lại không phải là chuyện đơn giản. Mặc dù chúng ta rồi sẽ vượt qua mọi khó khăn, nhưng nếu có thể tăng nhanh quá trình này thì vẫn là chuyện tốt.
Malcolm nhận lấy một ly rượu nho từ trong tay thị nữ:
- Gần đây, có một vài tên hải tặc tép riêu ở Nassau coi các ngươi là ngọn cờ phản kháng Liên minh. Câu chuyện của các ngươi đã cổ vũ bọn hắn rất nhiều, điều này cũng khiến cho công việc của chúng ta gặp một ít trở ngại. Thuyền trưởng Trương Hằng, ngươi đã từng chơi bài poker chưa?
- Tất nhiên là rồi.
- Trong mắt của ta, để thắng được bài, quan trọng nhất là thời cơ. Khi bài trong tay ngươi đủ tốt, phải quả quyết đặt cược. Nếu bỏ qua cơ hội này, sau đó ngươi sẽ khó kiếm được nhiều tiền như vậy nữa.
Malcolm nói một cách thâm thúy:
- Mà hiện tại ngươi đang có cơ hội tốt nhất. Thuyền trưởng Trương Hằng, một khi Karina bị loại, Liên minh ổn định lại, những tên nhóc bị xao động kia không thể không chấp nhận hiện thực, thì bộ bài trong tay ngươi sẽ hoàn toàn vô dụng. Đến lúc đó, ngươi cũng sẽ hối hận ngày hôm nay không chấp nhận lời đề nghị của ta.
- Đây xem như là uy hiếp?
- Không, chỉ là một lời khuyên chân thành mà thôi. Ta rất thưởng thức ngươi. Trước đây, người có thể khiến cả Nassau không ai không biết, không ngươi không hay trong thời gian ngắn vẫn là William Kidd. Tiền đồ của ngươi không thể đong đếm được, vậy nên càng cần phải cẩn thận trong việc chọn lựa hợp tác. Ta cũng không hy vọng tương lai hai ta sẽ trở thành kẻ địch.
Trên đài, tên da đen có vết sẹo trên má trái cuối cùng cũng trút xuống hơi thở cuối cùng, dừng lại sự giãy giụa, chỉ còn một cái chân co rút trong vô thức. Đối thủ của hắn cũng dùng cạn chút sức lực còn sót lại trong người, đồng thời ngã ngồi xuống đất. Đầu người nọ vẫn còn chảy máu, nhuộm đỏ cả sàn nhà, cùng lúc đó nghênh đón một tràng tiếng vỗ tay hoan hô.
Quản gia sai khiến bọn hầu gái dọn dẹp sân khấu, Malcolm khẽ gật đầu với Trương Hằng:
- Xin lỗi không tiếp được.
Ông ta cầm chén rượu đi lên sân khấu, không hề quan tâm vết máu dưới chân, nói một đoạn chào mừng ngắn gọn với quý khách ở đây, cảm ơn sự trợ giúp của mọi người trong quá trình thành lập Liên minh, sau đó thông báo tiệc tối bắt đầu.
Nghệ sĩ violon đứng chờ đã lâu ở một bên bắt đầu đàn một bản nhạc du dương, đám hầu gái thì lần lượt bưng lên món ăn đã chuẩn bị từ trước.
Mà người da đen vừa mới gian nan thắng xong trận đấu thì bị ném ra tiền sảnh yến hội cùng với cỗ thi thể kia.
Malcolm cũng không tham dự dạ hội quá lâu, tựa hồ ông ta còn có nhiều việc phải xử lý, nên sau khi lên phát biểu chào mừng không bao lâu thì đã rời đi.
Ba người Hàn Nha Hào cũng không định qua đêm tại sơn trang, ăn một ít thứ xong thì chuẩn bị rời đi. Nhưng ngay khi đến cổng lớn thì Trương Hằng đột ngột dừng bước. Hắn nhìn thấy dưới một gốc cây cà phê cách đó không xa có hai người đang dùng xẻng đào hố.
Hai tên nô lệ người da đen kia hẳn đã đào hố một đoạn thời gian dài, cả người đều là mồ hôi hột. Cái hố đất kia cũng bị đào rất sâu, vì vậy sau đó bọn họ đặt xẻng qua một bên, vác lên hai cỗ thi thể ném xuống dưới.
Trương Hằng nhận ra hai cỗ thi thể kia chính là hai người đã từng vật lộn trên sân đấu ban nãy, trong đó tên mặt sẹo đã chết hẳn, còn người máu me đầy mặt hình như vẫn còn hô hấp, mặc dù rất yếu.
Hai tên nô lệ người da đen lại nhặt lên xẻng sắt, không hề cảm xúc bắt đầu xúc đất lấp hố. Người đàn ông giám sát đứng bên tựa hồ chú ý đến động tĩnh bên này, nhấc chân đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận