Thời Gian Chi Chủ

Chương 321: Đối Mặt Nguy Hiểm

Nghe thấy tiếng bước chân chạy tới từ xa, Thẩm Hi Hi đứng dậy từ trên ghế dài, nhìn thấy Trương Hằng thì tỏ ra bất ngờ, nhưng sau đó nàng liền nghe thấy Mã Nguy giả sau lưng Trương Hằng kêu lên:
- Chạy, chạy mau đi!
Thẩm Hi Hi nhướng mày không hiểu, nhưng khi nhìn thấy chất lỏng màu đen sau lưng hai người thì con ngươi co rụt lại, vẻ mặt không những tỏ ra không sợ mà còn lấy làm mừng.
Trương Hằng còn tưởng Thẩm Hi Hi sẽ hỏi lung tung này kia, dù sao là người bình thường khi gặp phải chuyện như vậy đều sẽ nghĩ cách làm rõ tình huống, nhưng Thẩm Hi Hi lại không hề dài dòng, vừa nghe thấy vậy đã co cẳng lên chạy.
Nàng chạy cùng với Trương Hằng, vừa chạy vừa nói:
- Hai người phát hiện thứ này ở đâu, nó tấn công thế nào, có liên quan tới vách tường đúng không?
- Ngươi biết cách đối phó với thứ này sao?
Trương Hằng còn chưa mở miệng thì Mã Nguy giả sau lưng đã nhô đầu ra.
- Đêm nay là lần đầu tiên ta đối mặt với nó, dạo gần đây trong thành phố lên tục có người nhặt rác và chó mèo hoang mất tích, bọn ta nhận được tin rằng có người từng nhìn thấy chất lỏng mà đen và bức tường có thể di chuyển ở những nơi có người mất tích. Bọn ta đang truy tìm tung tích của nó nhưng nó rất giảo hoạt, dựa theo những mục tiêu mà nó lựa chọn có thể nhìn ra được nó luôn chọn những người ở thế yếu trong xã hội, động vật lang thang, dù bọn họ có mất tích thì cũng không khiến xã hội cảnh giác. Lần này không biết vì sao nó lại chạy vào trong trường học, nhưng đây cũng chính là cơ hội tốt nhất để bọn ta xử lý nó.
Thẩm Hi Hi vừa chạy vừa gọi điện cho đám Hoàng Vũ chạy tới trường học tụ hợp, chờ nàng cất điện thoại vào trong túi xong thì Trương Hằng mới nói:
- Câu lạc bộ công ích xử lý nhóm động vật xâm lấn ngoại lai của các ngươi cũng quản cả chuyện này sao?
- Xin lỗi, hồi nãy là ta nói dối ngươi.
Thẩm Hi Hi áy nói nói:
- Những chuyện tương tự như vậy nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì cơ bản không ai tin tưởng nó cả, bọn ta cũng khó mà giải thích được. Câu lạc bộ công ích là cách nói mà bọn ta đã thống nhất để nói với mọi người trong tình huống thông thường.
- Ẩn ý là nàng cảm thấy ngươi không thể giúp được gì.
Mã Nguy giả nói nhỏ bên tai Trương Hằng:
- Tình huống gì đây, người phụ nữ này không biết ngươi cũng là người chơi, vừa có khuynh hướng S lại còn thích dùng bạn của mình làm mồi nhử?
- Trung thực chờ đi.
Trương Hằng cảnh cáo ai đó.
- Hả?
Thẩm Hi Hi nghe vậy thì sững người.
- Không nói ngươi.
- Ta biết không nói ta.
Mã Nguy giả tỏ ra nghiêm túc gật đầu phụ họa, sau đó lại nhìn về phía Thẩm Hi Hi:
- Người đẹp à, ngươi của ngươi bao giờ mới tới?
- Có lẽ bọn họ đều đang ở nhờ, nhưng có người có gần có người ở xa, người ở xa nhất dù có thể thuận lợi đi tới cũng mất nửa tiếng, người mà ta vừa gọi chắc cũng mất khoảng tầm đó.
- Được, vậy ít nhất cũng có người nhặt xác cho chúng ta.
Lời của Mã Nguy giả mặc dù không dễ nghe, nhưng xét mặt khác thì tình huống của ba người họ không khả quan lắm. Mặc dù Trương Hằng tạm thời không có dấu hiệu suy giảm thể lực, nhưng dù sao hắn vẫn đang cõng thêm một người, khó mà chạy tốc độ cao trong thời gian dài được. Còn Thẩm Hi Hi vừa nhìn liền biết thường xuyên tập luyện khỏe mạnh, mặc dù mặc khá nhiều quần áo mùa đông làm che đi dáng người xinh đẹp của nàng nhưng so với Mã Nguy giả vừa chạy chưa nổi một phút hai nhân đã nhũn ra, hai mắt nổ ngôi sao thì vẫn đáng tin hơn nhiều. Ít nhất tới bây giờ hô hấp của Thẩm Hi Hi vẫn đều đặn, không có dấu hiệu bị tụt lại phía sau, nhưng sau mười phút nữa thì khó nói.
Giờ Mã Nguy giả lại là người thoải mái nhất trong cả ba, nhưng thật ra nàng cũng không nhàn rỗi, vật kia luôn di chuyển trên các bức tường, khoảng thời gian nó di chuyển từ bức tường này sang các bức tường khác sẽ có dấu hiệu, Mã Nguy giả mở lớn hai mắt nhìn xung quanh. Nhìn xem bức tường ở chỗ này xảy ra biến hóa thì lập tức nhắc nhở Trương Hằng.
- Cứ tiếp tục như này không phải là cách hay.
Chạy thêm một hồi, Trương Hằng nói.
Tốc độ bây giờ của ba người bọn họ không khác quái vật sau lưng lắm, nhưng đường đi của họ có thể đo được, cơ bản chỉ chạy cố định trên đường. Mà đường cũng không thẳng tắp, phía trước đôi khi còn xuất hiện các tòa nhà, con quái vật kia có thể lợi dụng năng lực di chuyển trên các bức tường để xuyên thẳng vào kiến trúc, rút ngắn khoảng cách với bọn họ, thậm chí là vượt qua họ. Cứ như vậy ba người họ chỉ có thể quay đầu chạy trở lại.
Thẩm Hi Hi nghe vậy thì im lặng, cuối cùng hạ quyết tâm nói:
- Nó không phải thứ mà người bình thường có thể đối phí được, ta có cách có thể hấp dẫn sự chú ý của nó, các ngươi chờ thêm một lát nữa hãy nhân cơ hội chạy trước đi.
Nàng vừa nói vừa móc ví tiền ra, rút một tấm thẻ đỏ ra.
Trương Hằng nhìn lướt qua tấm thẻ, cảm giác khá quen, hắn nhanh chóng nhớ ra đây là chiếc thẻ cạm bẫy, Cuồng chiến đấu trong Vua Trò Chơi.
Chủng loại thẻ: Cạm bẫy bình thường.
Giới hạn sử dụng: Không giới hạn.
Độ hiếm có: Bạc.
Tác dụng: Được kích hoạt trong giai đoạn chuẩn bị tấn công của đối phương. Trên mặt đồng hồ của đối phương sẽ xuất hiện biểu tượng quái vật và các nút tấn công, hiển thị sẽ không thể thay đổi. Ngoài ra còn có thể tấn công nhất định quái vật của đối phương.
Có vết xe đổ từ [Chủy thủ trốn thoát], khi Thẩm Hi Hi lấy món đạo cụ từ trong game ra cũng không khiến Trương Hằng cảm thấy bất ngờ.
Hắn có thể đoán được đại khái ý của Thẩm Hi Hi, đánh tấm thẻ này ra trong Vua Trò Chơi sẽ cưỡng chế quái thú của đối phương phản lại tấn công, cái này tương đương với trào phúng.
Thẩm Hi Hi nói không sai, nàng thực sự định dùng cách này để hấp dẫn sự chú ý của con quái vật kia để Trương Hằng và Mã Nguy giả có thời gian chạy trốn, rồi liên lạc với tên đần Hoàng Vũ đã cãi nhau với nàng hồi nãy. Nàng chấp nhất săn giết con quái vật này không phải vì có thể lấy được đạo cụ trò chơi từ trên xác của nó, mà quan trọng là nàng không muốn nhìn thấy có người bị nó hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận