Thời Gian Chi Chủ

Chương 275: Quyết Định Dũng Cảm

Trương Hằng ra hiệu từ phía sau, một tên sĩ quan trẻ bị áp giải đi tới:
- Để cậu này nói cho ngươi.
Người sau nuốt ngụm nước miếng:
- Lúc thuyền trưởng Walden rút xuống tầng hai boong tàu, ông ấy đã sai người đi lấy mười hai thùng thuốc nổ vận vào phòng thuyền trưởng, bảo là để dành cho tình huống xấu nhất.
Billy nghe thế giật mình:
- Hắn cần thuốc nổ nhiều như thế để làm gì?
- Rất hiển nhiên, dù rằng thua trận nhưng hắn cũng không định đưa chiếc thuyền này cho chúng ta.
Trương Hằng dừng lại một lát, nói tiếp:
- Hiện tại, Walden hẳn là đang chờ chúng ta tụ tập nhân thủ lại đây, đến lúc mọi người đột phá phòng thuyền trưởng thì châm ngòi nổ, như vậy thì không những hủy con tàu này mà còn có thể tạo thành thương vong với chúng ta. Bỏ đi, đưa tất cả mọi người trở lại, chỉ để một số người đứng bên ngoài cửa tạo áp lực cho những người bên trong. Những người còn lại thì đi nhà kho phía dưới vận chuyển vật tư.
- Đặc biệt là đồ ăn và nước ngọt, sau khi nhận đám người sống sót trên đảo, những thứ này chắc chắn sẽ trở nên khan hiếm, thừa lúc thuyền còn chưa chìm, chuyển được bao nhiêu thì chuyển, còn có đạn pháo và thuốc nổ cũng là vật phẩm chúng ta đang cần. Mười lăm phút sau, không cần biết đã chuyển xong chưa, tất cả mọi người phải về lại Hàn Nha Hào, bảo pháo thủ trên thuyền nhắm thẳng phòng thuyền trưởng, chờ đến khi người của chúng ta đã rút lui sạch thì lập tức nả pháo. Walden muốn cùng tồn vong với chiến hạm của mình, vậy thì chúng ta thành toàn cho hắn.
Đám hải tặc tuân thủ nghiêm ngặt mệnh lệnh của Trương Hằng, sau mười lăm phút liền lập tức rút về Hàn Nha Hào, tháo bỏ móc câu, hai con thuyền dần dần rời xa, ngay sau đó, những khẩu đại bác trên thuyền lại một lần nữa phun lửa.
Pháo bắn trúng phòng thuyền trưởng, gây ra vụ nổ kịch liệt, con tàu Kent trực tiếp bị nổ thành hai nửa, Walden và đám binh sĩ hải quân nằm ở trung tâm vụ nổ e rằng hài cốt không còn.
Thế nhưng bỏ qua lập trường đối địch mà nói, Trương Hằng vẫn là khá khâm phục người nọ. Thân phận của hai bên đều đã chú định đây là một trận chiến ngươi chết ta sống, từ góc nhìn của Walden, lần chỉ huy này của ông ta cũng cực kỳ đặc sắc, gần như không phạm sai lầm gì.
Chỉ tiếc sự hiểu biết của ông đối với Trương Hằng kém xa sự hiểu biết của Trương Hằng đối với ổng.
Trương Hằng gần như ép ra mọi tin tức hữu dụng từ Ford, cũng từ đó xây dựng một kế hoạch chiến đấu tương ứng, cuối cùng dành được thắng lợi.
Mà Walden thì ngược lại, vốn dĩ không hề nghĩ đến sẽ phải chiến đấu với Hàn Nha Hào, ông ta đương nhiên sẽ không đặc biệt đi nghiên cứu Trương Hằng. Bên cạnh đó, những trận chiến đối đầu với các đoàn hải tặc khác trong quá khứ mang lại cho Walden lượng kinh nghiệm phong phú, đồng thời cũng khiến ông trở nên tự phụ.
Đó cũng là điều gián tiếp gây nên thất bại và cái chết của ông ta.
Mặc dù chiến đấu đã kết thúc, nhưng lượng công việc sau đó lại càng nhiều. Vincent tiếp tục xử lý bệnh nhân ở phòng y tế, Gaye dẫn theo một đám thợ mộc chạy loạn khắp nơi, sửa chữa, gia cố khe hở cùng vết nứt trên thuyền, Dufresne thì đang thống kê vật tư, đồng thời tìm cách vận chuyển hoàng kim lên thuyền, về phần Trương Hằng thì lại mang theo một phần đồ ăn và nước ngọt đi lên đảo Anh Vũ.
Ngay lúc Hàn Nha Hào và Kent đang chiến đấu gay cấn, Eric và Brook cũng đang dẫn theo đám hải tặc may mắn còn sống sót đi tới bờ biển. Nhưng bọn hắn không có thuyền, súng kíp cũng không thể bắn xa như vậy, chỉ có thể đứng ở một bên mắt nhìn trận chiến phía xa. Khi biết được Hàn Nha Hào đã thắng, trên bờ biển cũng là một mảnh hò reo sung sướng.
Trương Hằng từng nghĩ người còn sống sót ở trên đảo không nhiều, lại không ngờ ít đến như vậy, trong lúc phân phát đồ ăn thì nghe đến tin chiến tử của Hắc Vương Tử Sam, bèn nói với người tài công da đen:
- Xin chia buồn, ngươi có dự định gì cho tương lai chưa?
Người nọ cười khổ nói:
- Ta vốn dĩ muốn giết Kent để trả thù cho hắn, đây cũng là động lực duy nhất chống đỡ ta sống sót ở trên đảo. Nhưng không ngờ chiếc tàu kia lại bị các người tiêu diệt nhanh như vậy, nhưng cũng may còn thừa lại sáu chiếc.
- Khụ, nói đúng hơn hẳn là còn năm chiếc, con Miranda cũng bị chúng ta đánh chìm mấy ngày trước.
Trương Hằng nói.
- Cám ơn, lần này mọi người có thể sống sót đều nhờ thuyền trưởng Trương Hằng ngươi và Hàn Nha Hào của ngươi. Sau khi trở lại Nassau, ta dự định tìm một chiếc thuyền tiếp tục ra biển, báo thù cho Sam. Ta muốn tất cả đám người tham dự vào việc này đều phải trả giá đắt.
Trong mắt Eric ẩn chứa ngọn lửa.
Nhưng ta sẽ không buộc tất cả mọi người cùng đi báo thù với ta, tàu Vida đã chìm, quan trọng nhất là Sam đã không còn, đoàn Nghĩa Tặc đã tán, nếu có thể, hy vọng thuyền trưởng Trương Hằng có thể thu lưu những người còn lại.
- Không thành vấn đề, nếu báo thù xong ngươi không biết làm gì, cũng có thể tới tìm ta.
Trương Hằng hữu nghị bắt tay với người tài công da đen.
Trên tàu Vida chỉ còn sót lại chưa đến hai mươi người, trong đó một nửa nguyện ý tiếp tục đi theo Eric bước lên hành trình báo thù, còn lại một nửa thì muốn gia nhập Hàn Nha Hào.
Bọn họ đều là thủy thủ lõi đời kinh nghiệm già dặn, đối với bất kỳ con thuyền nào cũng đều là bảo vật vô giá, hơn nữa số lượng cũng nằm trong phạm vi chấp nhận của Trương Hằng, với thành phần hiện tại của Hàn Nha Hào, không cần lo lắng về bất kỳ tình huống bất ngờ nào. Ngoài ra, trên hai con tàu hải tặc khác cũng có người muốn gia nhập Hàn Nha Hào. Còn Kiếm Ngư Hào, vì thuyền trưởng Brook vẫn còn nên không có ai dự định rời đi.
Sau khi phân phát xong đồ ăn và nước ngọt cho người trên đảo, Trương Hằng rời lực chú ý đến đống hoàng kim đã được vớt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận