Thời Gian Chi Chủ

Chương 1404: Trận chiến cam go

"Cảm ơn." Trương Hằng nói.
"Thực ra ta thấy người phụ nữ tên F kia cũng đang tin tưởng ngươi, chỉ là trên người cô ta mang quá nhiều gánh nặng, bao gồm cả ơn cứu mạng của ngài G đối với cô ta, số phận của những người đồng loại của cô ta và cả những người cùng cô ta sát cánh chiến đấu... khiến cô ta không thể đưa ra lựa chọn như ta." Phong Tử nói.
"Ta biết" Trương Hằng thản nhiên nói:
"Không sao, ta sẽ đến giúp cô ta sửa chữa tất cả những điều này.
Nửa giờ sau, Phong Tử bắt đầu nối dây cho Robot săn giết 6 vừa lắp lại bộ thu tín hiệu, còn trước đó Trương Hằng đã tháo vòng tay chắn tín hiệu trên cổ Robot săn giết 6, chờ Phong Tử nối xong mạch, hắn cũng ra lệnh cho Robot săn giết 6 trước mặt vào chế độ chờ thông qua vòng tay của mình.
Sau đó, Phong Tử hàn tấm vonfram vào ngực nó, như vậy có thể chặn hai vết thương trên người, bảo vệ trung tâm điều khiển và bộ thu tín hiệu phía sau. Trương Hằng giao quyền điều khiển Robot săn giết 6 cho Phong Tử, cô ta điều khiển đồ chơi mới của mình, để nó nhảy nhót lăn lộn, làm đủ các động tác, cảm thấy rất mới lạ. Trương Hằng nói với cô ta:
"Ngươi tìm một nơi an toàn trốn đi, chỉ cần từ xa hỗ trợ chúng ta là được, đừng để người của ngài G tìm thấy." Nói xong Trương Hằng lại nhìn Khâu Minh. Khâu Minh tỏ vẻ bất lực:
"Ta vẫn thiên về đề xuất trước đó của ngươi hơn nhưng xem ra ngươi đã hạ quyết tâm nhất quyết phải giết ngài G rồi, ta hình như cũng không có quyền lựa chọn." Nếu Khâu Minh có thể tự lựa chọn, hắn ta đương nhiên không muốn theo Trương Hằng mạo hiểm, dù sao thì bất kể ngài G hay tầng quản lý bên nào chịu thiệt thì hắn ta đều rất vui, không ảnh hưởng đến việc hắn ta xem kịch nhưng hắn ta cũng không quên hoàn cảnh của mình, hiện tại hắn ta vẫn là tù nhân của Trương Hằng, căn bản không có quyền quyết định. "Ngươi cũng đừng quá lo lắng, lần này nếu ngươi không chết thì có lẽ còn có thể lấy lại chức vị trước đây của mình." Trương Hằng nói:
"Nhưng ngươi phải đổi người phục vụ." Trương Hằng đạp ga hết cỡ, chở Khâu Minh đến nơi có chấm đỏ nhấp nháy trên bản đồ điện tử. Đó là vị trí hiện tại của thiết bị định vị và nó đã dừng lại ở đó rất lâu rồi, nếu không có gì bất ngờ thì ngài G hẳn đang ở đó. Khâu Minh ngồi ở ghế phụ bên kia, đã thắt dây an toàn, nắm chặt tay vịn, dựa chặt lưng vào ghế. Hắn ta đã nghĩ rằng nhiệm vụ này sẽ rất kích thích nhưng không ngờ rằng ngay cả khi trận chiến chưa bắt đầu thì mọi thứ đã kích thích đến thế này rồi. Tuy nhiên, khi Trương Hằng lái xe lên đường lớn, sự chú ý của Khâu Minh cuối cùng cũng rời khỏi tốc độ xe. Trước đó, đội cảnh sát của họ vì đi đường vòng nên ngoài việc gặp một nhóm người dò la động tĩnh của cảnh sát ở cửa hàng tạp hóa lúc đầu thì chỉ đụng độ rải rác khoảng bảy tám kẻ địch nên không xảy ra giao tranh dữ dội. Còn con đường này hẳn là khu vực được người của ngài G bố phòng trọng điểm, cứ cách chưa đầy trăm mét lại có một trạm gác, đồng thời còn bố trí nhiều lực lượng vũ trang canh giữ, cố gắng chặn mọi người muốn đi qua đây. Nhưng đáng tiếc là bây giờ không ai cản được họ. Dù với khả năng chịu đựng về tâm lý của Khâu Minh, thấy cảnh tượng trên đường cũng không khỏi nhíu mày. Cả con phố bây giờ im ắng như nghĩa địa, bên đường, trong trạm gác, còn có trong các tòa nhà gần đó, xác chết nằm rải rác khắp nơi, không chỉ có những kẻ bạo loạn theo ngài G mà còn có không ít thường dân thậm chí không có vũ khí, tất cả đều đã tắt thở, chỉ còn những bức tường đầy vết đạn, cửa sổ vỡ tan, còn có những chiếc xe đang cháy kể lại mọi chuyện đã xảy ra ở đây cách đây không lâu. "Ta còn tưởng rằng tâm của ta đã đủ cứng rắn rồi, dù sao thì công việc hiện tại của ta cũng tương đương với việc xóa sổ một người khỏi thế giới tâm linh nhưng so với ngài G thì ta còn kém xa." Khâu Minh cảm thán:
"Hắn ta vì mục tiêu của mình mà thậm chí không ngại hy sinh hàng nghìn hàng vạn người, hơn nữa những người này hẳn là đến chết vẫn tin tưởng hắn ta, tin tưởng tuyệt đối vào tương lai mà hắn ta hứa hẹn. "Hắn chính là do ngươi một tay tạo ra." Trương Hằng nhắc nhở. "Không, ta chỉ mở cánh cửa cho hắn, để hắn nhìn thấy thế giới bên ngoài, còn việc sau cánh cửa đó bước ra một con quỷ hay thiên thần thì ta không thể nào kiểm soát được." Khâu Minh nhún vai. "Ít nhất bây giờ ngươi có cơ hội nhốt lại con quỷ mà ngươi thả ra khỏi hộp."
"Hy vọng ta có thể sống để chứng kiến kết cục này." Khâu Minh vừa nói vừa kiểm tra lại khẩu súng trường trên tay. Trương Hằng lái xe đi qua hai khu phố, đã có thể nhìn thấy điểm cuối của hành trình qua cửa sổ xe. Đó là một tòa tháp tín hiệu màu trắng, cao khoảng bốn trăm mét, cung cấp dịch vụ trao đổi tín hiệu cho toàn bộ tầng không gian thứ nhất, phải biết rằng chiều cao của toàn bộ tầng không gian thứ nhất theo ghi chép chính thức chỉ có 486 mét, nói cách khác tòa tháp tín hiệu này đã gần chạm đến nền của tầng không gian thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận