Thời Gian Chi Chủ

Chương 1411: Thảm kịch

"Ừm nhưng thế giới mới của các cô xứng đáng có một nhà lãnh đạo tốt hơn."
"Ai, anh sao?" Ánh mắt cô F nhìn Trương Hằng lần đầu tiên lộ ra vẻ thất vọng.
Còn Trương Hằng không giải thích gì, chỉ nhàn nhạt nói:
"Thực lực của cô không tệ nhưng muốn ngăn cản tôi thì vẫn còn kém xa."
"Phải không, vậy thì để tôi xem thực lực thực sự của anh." Cô F cũng nắm chặt thanh kiếm vonfram trong tay.
Hai người một lần nữa rút ngắn khoảng cách, cô F cũng giống như trước, tập trung tinh thần, vung thanh kiếm vonfram trong tay nhưng lần này Trương Hằng không đỡ đòn nữa, sau khi trả giá bằng hơn chục con dao, Trương Hằng đã cơ bản nắm rõ thói quen chiến đấu của cô F, trực tiếp dựa vào di chuyển để né tránh đòn này, sau đó lại nhanh chóng bước một bước lớn, lao đến trước mặt cô F.
Trong khi Trương Hằng nghiên cứu cô thì cô F cũng không ngừng tìm tòi và đúc kết cách chiến đấu của Trương Hằng, đao pháp của hắn đi theo hướng linh hoạt đa dạng, mặc dù về tốc độ tuyệt đối không bằng cánh tay giả cơ khí của cô nhưng Trương Hằng luôn có thể dựa vào khả năng phán đoán xuất sắc và chủ động thu hẹp phạm vi phòng thủ để chặn đứng đòn tấn công của cô. Khu vực phòng thủ chính của Trương Hằng nằm ngay trước người khoảng một thước, vì không gian phòng thủ đủ nhỏ nên đường di chuyển của đao Trương Hằng cũng ngắn hơn, ở một mức độ nào đó đã bù đắp được nhược điểm về tốc độ của hắn, mặc dù đôi khi trông có vẻ khá nguy hiểm nhưng hắn luôn có thể hóa giải nguy hiểm. Tuy nhiên, sau một hồi chiến đấu, cô F cũng nắm được cơ bản về tốc độ, sức mạnh của Trương Hằng nhưng cô không biết có phải là ảo giác của mình không, khi hai người tiếp tục chiến đấu, cô F kinh ngạc nhận ra tốc độ của Trương Hằng thực sự nhanh hơn rất nhiều so với lúc bắt đầu. Phản ứng đầu tiên của cô F là Trương Hằng đã che giấu thực lực nhưng cô nhanh chóng nghĩ đến lý do thực sự, túi dao lớn mà Trương Hằng buộc quanh eo trước đó cũng có trọng lượng không nhỏ. Nhưng theo thời gian chiến đấu, Trương Hằng vứt bỏ ngày càng nhiều đao gãy, còn số dao trong túi cũng ngày càng ít đi, trọng lượng trên người hắn tự nhiên cũng trở nên nhẹ hơn, do đó bước chân di chuyển của hắn cũng nhanh hơn. Khoảnh khắc tiếp theo, khoảng cách giữa Trương Hằng và cô F chỉ còn chưa đầy nửa mét, mà lúc này con dao cắt nhỏ ngắn hơn trong tay Trương Hằng cũng cuối cùng bắt đầu phát huy uy lực thực sự.
Về phía cô F, vì đánh giá sai tốc độ của Trương Hằng nên lúc đầu có phần không kịp phản ứng, đến khi nhận ra chuyện gì xảy ra thì Trương Hằng đã áp sát trước mặt cô, mặc dù cô F không hề hoảng loạn, ngay lập tức thu hồi thanh kiếm vonfram trong tay muốn lần nữa đẩy lùi Trương Hằng nhưng cao thủ đấu với nhau vốn chỉ cách nhau trong gang tấc. Ngoài tốc độ, điều khiến cô F bất ngờ hơn nữa là phong cách chiến đấu của Trương Hằng cũng thay đổi, không còn đi theo hướng linh hoạt đa dạng nữa, chiêu thức trở nên ngày càng khó lường. Theo như cô F thấy thì chuyện này gần như không thể xảy ra, bởi vì việc hình thành phong cách chiến đấu không phải là chuyện một sớm một chiều, mỗi người đều có cách chiến đấu quen thuộc và sở trường của riêng mình, ngoài những kẻ quái dị như Trương Hằng đã từng đá khắp các võ đường lớn nhỏ ở Kyoto thì có lẽ không ai có thể tự do chuyển đổi phong cách chiến đấu của mình. Mặc dù cô F đã cố gắng xoay chuyển tình thế nhưng khi đối mặt với sự chênh lệch lớn như vậy, cô vẫn không tránh khỏi sai lầm, đến khi nhát kiếm tiếp theo của cô bị Trương Hằng chủ động đỡ lấy, cô biết rằng chuyện không ổn rồi, quả nhiên ngay sau đó con dao nhỏ bên tay trái của Trương Hằng đã đâm về phía tim cô. Vào thời khắc cuối cùng, cô F buộc phải buông thanh kiếm vonfram trong tay, miễn cưỡng thu hồi cánh tay giả cơ khí của mình đỡ trước ngực nhưng ngay sau đó con dao nhỏ trong tay Trương Hằng đột nhiên biến mất, cô F cảm thấy đầu mình bị một đòn đánh mạnh, trước mắt tối sầm, ngất đi. Hắc trên màn hình chiếu đã chứng kiến toàn bộ quá trình chiến đấu của cô F và Trương Hằng, mặc dù không rõ giữa chừng hai người đã nói gì nhưng hắn có thể nhận ra cô F không hề nương tay. Tuy nhiên, kết quả cuối cùng vẫn là thua Trương Hằng, hơn nữa còn trong tình huống vũ khí chiếm ưu thế hoàn toàn, sau đó Hắc còn thấy Trương Hằng rút lại cây Tàng Sáo cắm trên mặt đất, đi về phía đại sảnh. Nơi đó, Robot săn giết 6 do Phong Tử điều khiển đang lâm vào cảnh khổ chiến, mười lăm chiến binh bộ xương ngoài của đối phương mặc dù đơn đấu thì không phải là đối thủ của Robot săn giết 6 nhưng tốc độ và sức mạnh của chúng đều cao hơn người thường, hơn nữa bộ xương ngoài trên người cũng có thể cung cấp cho chúng khả năng phòng thủ tốt, nhờ phối hợp ăn ý nên cuối cùng đã thành công áp chế được Robot săn giết 6 trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận