Thời Gian Chi Chủ

Chương 267: Đối Mặt Thách Thức

Mà thất bại của hắn ta trong trận chiến này là chuyện không thể giải thích được. Ánh mắt nhìn khắp nơi đều thấy những khuôn mặt hoảng sợ và uể oải, các thủy thủ không thể chịu được cứ đơn phương bị đánh như vậy nên tranh nhau chen lấn nhảy xuống mặt nước.
Ford không nhớ rõ sau đó bản thân hắn ta đã bị người lái chính kéo xuống thuyền thế nào rồi lại bị kéo thẳng một đường trên bãi biển. Khi hắn ta lấy lại tinh thần thì đã nhìn thấy hàng loạt khẩu súng kíp chĩa vào bọn họ.
Mà những người sống sót trên thuyền Miranda thì đang nằm co quắp tại tại một chỗ trên bờ biển giống như muốn thông qua phương thức này để nhận được một chút an ủi từ cơ thể lẫn nhau. Bọn họ cúi đầu xuống giống như một đám dê đợi làm thịt, chờ đợi sự tuyên án của vận mệnh.
Đợi đến khi trận chiến kết thúc, Trương Hằng cũng chèo thuyền nhỏ đi tới phía trên đảo San Hô.
Billy là người đầu tiên nghênh đón hắn, trong ánh mắt khó nén được sự vui mừng, hắn ta mở miệng nói từ khoảng cách rất xa.
- Lần này chúng ta đại hoạch toàn thắng, ngoại trừ một thủy thủ bị trầy da một chút trong lúc thu nạp tù binh ở bên ngoài thì không có nhân viên nào bị thương vong. Tuy nhiên đã tiêu hao tương đối nhiều đạn dược nên ta đã để đám người kia khống chế sức mạnh của đám tay sai nhưng nhìn thấy bộ dáng hai ngày này của bọn họ giống như sắp ngạt thở chết đến nơi. Cũng may là bọn họ đã dừng lại kịp thời nên chiếc thuyền kia cũng không bị đánh chìm hoàn toàn. Ta đã phái người đi xuống thuyền kiểm kê và thu thập vật tư.
- Rất tốt.
Trương Hằng liếc nhìn Ford đang cúi đầu ủ rũ ở bên cạnh nhưng hắn cũng chẳng suy nghĩ gì đối với kết quả này bởi vì kể từ lúc thuyền Miranda mắc câu rồi gắt gao cắn sau lưng Hàn Nha Hào thì vận mệnh của nó đã lập tức được định đoạt. Quá trình của trận chiến này cũng không phức tạp, cái khó là sự sắp xếp từ trước.
Sau trận chiến này Hàn Nha Hào cũng có thể giải quyết được vấn đề đồ ăn và nước ngọt vô cùng cấp bách nhưng ngược lại Trương Hằng không nghĩ rằng lần này còn thuận lợi bắt làm được thuyền trưởng và người lái chính của đối phương làm tù binh.
Cứ như vậy ngược lại nói không chừng hắn còn có thể nắm được sự sắp xếp cụ thể về hành động đuổi bắt lần này của quan chỉ huy đối phương, biết được các loại vấn đề như đối phương sẽ phái ra bao nhiêu chiếc thuyền, các thuyền sẽ đi hướng nào hay tập hợp lại ở nơi nào. Những chuyện cũng có thể cung cấp thêm sự bảo vệ cho Hàn Nha Hào để Hàn Nha Hào thuận lợi trở về điểm xuất phát.
Ngay sau đó Trương Hằng nói với Billy.
- Ngươi tìm cho ta một nơi yên tĩnh một chút, ta muốn thẩm vấn bọn họ."
- Ta hiểu rồi.
Trương Hằng tách đám người thuyền trưởng, lái chính, thủy thủ trưởng trên thuyền Miranda ra thẩm vấn để đề phòng bọn họ thông đồng với nhau, sau đó lại xác minh câu trả lời của mấy người này với nhau. Điều này có thể đảm bảo được độ tin cậy của những thông tin mà hắn thu thập được.
Kết quả là nửa giờ sau hắn đã nhận được một số tin tức vô cùng bất ngờ nên ngay sau đó hắn lại triệu tập đám người Billy và Annie lần nữa, còn sai người đi gọi đám thợ mộc có tay nghề cao nhất trên thuyền tới.
- Ngươi muốn trở lại đảo Anh Vũ sao?
Billy bị suy nghĩ dũng cảm của Trương Hằng dọa cho nhảy lên một cái.
- Dựa theo tin tình báo ta vừa mới nhận được từ các tù binh nơi đó thì hiện tại chỉ còn lại một chiếc tàu chiến của hải quân Kent dừng lại ở đảo Anh Vũ, là thời điểm sức phòng ngự của bọn họ yếu nhất.
Trương Hằng nói.
- Có lẽ chúng ta có thể nhân cơ hội này để cứu người còn sống sót trên đảo, mặt khác... Một lần nữa đoạt lại số vàng mà chúng ta đánh rơi ở nơi đó.
- Phải làm thế nào chứ? Với tình huống trước mắt của Hàn Nha Hào thì không có cách nào có thể chống đỡ được một trận chiến hoàn chỉnh, nếu không chúng ta cũng không cần phiền phức như vậy, mà còn phải dựa vào địa hình của đảo Trân Châu thì mới có thể giải quyết được thuyền Miranda. Nếu chờ đến lúc đến đảo Anh Vũ thì không có địa hình nào có thể lại để cho chúng ta lợi dụng. Chính vì vậy đại khái đây là một trận chiến ác liệt không có cách nào mưu lợi cả, mà dường như chúng ta đã không có phần thắng.
Mặc dù Billy cũng cảm thấy hứng thú đối với đề nghị giải cứu hải tặc trên đảo và thu hồi lại số vàng kia nhưng sau khi suy nghĩ kỹ thì hắn ta vẫn cảm thấy nguy hiểm trong đó quá lớn.
Trương Hằng không có trả lời câu hỏi của người lái thuyền mà quay đầu nhìn về phía thợ mộc có tay nghề cao nhất trên thuyền là Gaye.
- Nếu có đầy đủ vật liệu thì chúng ta sẽ mất khoảng bao lâu để sửa chữa con thuyền về lại trạng thái có thể chiến đấu lần nữa?
Người này nghe vậy thì ngẩn người ra.
- Nếu như không thiếu vật liệu, hơn nữa tất cả mọi người cùng nhau hỗ trợ thì sáu ngày nữa, à không, năm ngày là có thể hoàn thành.
- Thế nhưng vật liệu từ đâu tới đây?
Dufresne hỏi.
Trương Hằng chỉ vào thuyền Miranda bị mắc cạn do va phải đá ngầm ở cách đó không xa.
- Phá hủy nó rồi lấy vật liệu đi.
Đôi mắt Gaye sáng lên rồi gật đầu nói.
- Đây thật sự là một ý kiến hay. Tuy nhiên như vậy sẽ phải mất thêm hai ngày nữa.
- Không có vấn đề gì về thời gian cả. Năm chiếc thuyền đuổi bắt chúng ta trong sáu chiếc thuyền mà hải quân bên kia phái ra đã bị chúng ta xử lý một chiếc nên hiện tại chỉ còn thừa lại bốn chiếc thuyền. Mà bọn hắn ước định rằng sau hai tuần sẽ quay lại đảo Anh Vũ để giải quyết những hải tặc còn lại ở trên đảo. Nhưng hiện tại chỉ mới một ngày trôi qua, chúng ta dùng bảy ngày để sửa thuyền, thời gian còn lại đủ để chúng ta trở lại đảo Anh Vũ để chuẩn bị cho một trận chiến khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận