Thời Gian Chi Chủ

Chương 141: Hỏa Hoạn

Người đàn ông hơi ngừng một chút, rồi nói thêm:
- Chúng ta đã đến gần điểm cuối rồi, đừng để bất kỳ ai hay vật gì ngăn cản con đường báo thù của chúng ta.
Trương Hằng đang chỉ huy hai thủy thủ sửa chữa một cột buồm bị gãy trên boong thuyền.
Từ ngày Kent bí mật tới tìm hắn nói chuyện đã hơn mười ngày, trên thuyền vẫn sóng yên biển lặng, dù là Auroff hay Frazer đều không có bất kì động tĩnh gì. Chuyện lớn nhất xảy ra trong mấy ngày qua chỉ có một tên hải tặc vào chuồng dê trộm dê lúc nửa đêm bị người tuần tra bắt được, chịu đòn roi, và cũng là câu chuyện mọi người bàn tán suốt mấy ngày qua.
Nhưng trước mắt, điều mọi người quan tâm nhất vẫn là kho báu của Kidd sắp tới tay, khi con thuyền nữ vương Annie báo thù ngày càng gần Charleston, mảnh bản đồ thứ năm và thứ sáu cũng cách họ ngày càng gần hơn.
Đám hải tặc cực kì hưng phấn với hành động đêm mai, đa số hải tặc đều chỉ cướp bóc thương thuyền, còn lái quân hạm nghênh ngang xông vào bến cảng buôn bán quan trọng cướp sạch của cải là lần đầu tiên, mà chín mươi nòng pháo trên con thuyền nữ vương Annie báo thù chính là sức mạnh lớn nhất của bọn họ.
Lúc mặt trời lặn, Auroff triệu tập tất cả mọi người lại, thông báo kế hoạch hành động cho ngày mai.
- Đầu tiên chúng ta ngụy trang thành con thuyền Scarborough quay lại bến cảng, phái người lẻn vào thành. Ta nghĩ huân tước Elmer đang bị nhốt dưới đáy thuyền sẽ vui lòng hỗ trợ chúng ta trong chuyện này, trong đó ba mươi người sẽ đi theo thuyền trưởng tiến về phủ Thống Đốc. Nơi đó đang tổ chức một lễ cưới, mục tiêu của chúng ta là bá tước Belomont, hai mươi người còn lại thì do Owen dẫn đầu đi tới ngục giam, các thuyền viên còn lại thì ở im trên thuyền.
- Đúng tám giờ chúng ta sẽ tấn công, trước tiên phải giải quyết đại bác trên tường thành, sau đó bắn vào trung tâm thành. Lúc này Owen sẽ dẫn người đánh vào ngục giam, thả hết tù nhân bên trong ra nhằm gây hỗn loạn, hấp dẫn cảnh vệ trong thành. Cuối cùng thuyền trưởng sẽ tấn công phủ Thống Đốc, thành công bắt được bá tước Belomont xong mọi người phải lập tức trở về. Tất cả mọi người đã rõ chưa, còn vấn đề gì nữa không?
- Ta còn một vấn đề.
Một hải tặc đột nhiên nói:
- Đêm hôm trước ta dậy định đi tiểu đêm thì nhìn thấy Billy từ ngoài vào, vẻ mặt của hắn rất khẩn trương, khi đó ta vẫn nằm trên giường nên chắc hắn không nhìn thấy ta, ta thấy hắn đã giấu thứ gì đó xuống sàn nhà.
Màn kịch hay mà Trương Hằng chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng tới, ban đầu đám hải tặc không để chuyện này trong lòng, chỉ cho rằng Billy vụng trộm giấu đồ ăn, tuy trên thuyền không có luật cấm trộm cắp, nhưng người nửa đêm vụng trộm chạy vào phòng bếp tìm rượu và tìm thịt để ăn không ít, mọi người sẽ không đặt chuyện này trong lòng, thậm chí còn có người mở miệng trêu Billy.
Nhưng mọi người nhanh chóng nhận ra vẻ mặt của Billy rất xấu, nhất là khi Owen dẫn người lật sàn, lấy thứ được giấu dưới sàn ra.
Đó là một tờ giấy nhàu nát, phía trên viết đầy chữ.
Vẻ mặt Billy đấu tranh dữ dội, cuối cùng hắn cũng đứng lên, mở miệng nói:
- Đúng, nó là của ta.
Hắn nhìn xung quanh một lượt, nói thêm:
- Chúng ta nghi ngờ thuyền trưởng và người lái tàu lợi dụng tin tức giả về kho báu để lừa mọi người thực hiện mục đích mà họ không muốn cho ai biết, thế nên...
- Thế nên cách ngươi nhân lúc mọi người ngủ chạy xuống chỗ hạm trưởng bị giam giữ ở tầng dưới cùng thuyền Scarborough để bày tỏ lòng, giúp hắn ta chạy thoát để đổi lấy ân xá à?
Auroff tiếp lời của hắn, thản nhiên nói.
- Cái gì?
Billy nghẹn ngào, nói:
- Ngươi đang nói linh tinh cái gì đó, trên tờ giấy rõ ràng là những câu hỏi chúng ta định chất vấn ngươi!
- Nếu vậy thì chắc chắn trong hai chúng ta có một kẻ nói dối.
Auroff đưa tờ giấy trong tay cho Owen:
- Ngươi nhìn thử xem có phải mắt ta mờ rồi hay không?
Thủy thủ trưởng nhận lấy tờ giấy, đọc thầm:
- Ta là Elmer Anderson, thuyền trưởng thuyền Scarborounh, lúc ra biển đã bị đám hải tặc dã man tập kích nên gặp rủi ro, nếu may mắn được giúp đỡ thì khi thoát thân, ta tình nguyện dùng quan hệ của gia tộc mình để cung cấp cho người đó ân xá...
Đám hải tặc nghe vậy ồ lên, dù là thuyền hải tặc nào thì một khi có kẻ phản bội thì kẻ đó đều mang tội ác không thể tha thứ. Billy tức run người, hắn biết mình đã bị gài bẫy, càng đáng chết ở chỗ hắn chính miệng thừa nhận tờ giấy đó là của hắn, nhưng rõ ràng thứ đó đã bị đánh tráo.
Mặc dù hắn đã biện bạch cho chính mình, nhưng bây giờ sẽ không có ai nghe lời của hắn. Owen đọc xong thì để tờ giấy sang một bên cho tất cả mọi người đều nhìn thấy, nhưng tỉ lệ biết chữ trong đám hải tặc rất thấp, người có thể nhìn hiểu chữ bên trên cực kì ít. Nhưng có Owen, người mà bọn họ tin tưởng đọc lên cũng đủ rồi.
Trương Hằng không hề bất ngờ khi nghe thấy tên của mình trong đó, vẻ mặt của hắn rất bình tĩnh, hắn đã chuẩn bị những thứ cần thiết xong rồi. Tiếp theo chỉ cần nhìn trò hay mà thôi, nếu tất cả thuận lợi thì hắn sẽ thu hoạch được chiến lợi phẩm lớn nhất trong lần ra khơi này.
Trong danh sách có tổng cộng mười bảy cái tên, ngoài Trương Hằng ra thì không một ai từng phàn nàn về thuyền trưởng và người lái tàu thoát thân, những người lớn tuổi trên tàu, và rất nhiều người đều từng ra khơi với Frazer.
Lúc bàn về hình phạt xử phạt bọn họ, đám hải tặc đưa ra rất nhiều ý kiến người khác. Một bộ phận thì chủ trương giết chết kẻ phản bội, nhưng cũng nhiều người lại cho rằng nên lưu đày kẻ phản bội. Trong lúc cãi lộn, Billy luôn một mực cho rằng tờ giấy đã bị đánh tráo, nhưng cuộc đại chiến sắp tới gần, không còn thời gian đi điều tra sự thật nữa. Cuối cùng vẫn là Auroff ra mặt, quyết định tạm thời giữ mười bảy người trong danh sách trong nhà tù ở tầng cuối cùng, chờ ngày mai chiến đấu xong sẽ điều tra tiếp.
Sau khi Owen đọc tên của Trương Hằng lên, con trai chủ nông trường lặng lẽ xê dịch mông kéo dài khoảng cách với Trương Hằng, Trương Hằng thấy vậy cũng không thức giận, nếu Malvin không làm vậy thì không phải là Malvin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận