Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 129: Nuôi Lớn



Nói tới chuyện này, biểu cảm trên mặt Lục Hướng Dương có chút thần kỳ.

“Chuyện này… Có phải có chút không bình thường hay không?”

Thời tiết phương bắc biến hóa nhanh, chỉ trong nháy mắt tiến vào mùa đông, ℓúc ấy khi bắt ℓươn Cố Thanh Thanh nói đống ℓươn này có thể sống khoảng một tháng, anh ℓiên tục bắt, trong quá trình này có ăn một ít, dư ℓại cũng còn không ít, vẫn ℓuôn đặt trong ℓu nước nuôi.

Cố Thanh Thanh cũng chưa từng nuôi mấy con này, hoàn toàn không rõ tình huống ℓắm.

Lần này có nhiều người đi theo, ngoại trừ Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu, bên thanh niên trí thức nam ngoại trừ Lý Phú Quý bị thương không đi được, Ngô Đại Quân và Lương Kiến Thiết thì Lục Hướng Dương không muốn dẫn đi, dư lại đều đi theo.

Ngay cả thư sinh Tưởng Nam vẫn luôn không nói chuyện cũng đi cùng.

Lục Hướng Dương nhìn về phía Cố Thanh Thanh: “Em đi thu xếp một lát, đi cùng đi.”

“Hả?”“Chuyện này… Nếu không đông chết, vậy hẳn là không sao, nhưng mà thời tiết càng ngày càng lạnh, hay là… Anh lấy chúng nó ra xử lý sạch sẽ? Dù sao hiện giờ mọi thứ đều đóng băng, đống thịt ở trong nhà đều đóng băng, để đó cũng không hỏng.”

Lục Hướng Dương và Vương Vũ cùng nâng lu nước ra ngoài, đổ nước ra ngoài cọ rửa sạch sẽ bùn đất, sau đó dư lại đều là lươn.

Lúc trước Lục Hướng Dương gần như mỗi tối đều đi ra ngoài, bắt về không ít, cho dù ăn luôn một ít, lu nước cũng phải còn ba bốn chục cân.

Nhưng mà đống trước mắt…“Chuyện đó… Anh Lục, anh xử lý toàn bộ đi! Nếu không nhiệt độ giảm xuống từng ngày, đông chết thì không tốt.”

Nhanh chóng giết đi nhanh chóng giết đi, lại nuôi tiếp, nhỡ đâu ngày mùa đông mập thêm một vòng, vậy thì hơi quá!

Lục Hướng Dương xử lý lươn, Vương Vũ đi chuẩn bị đồ lên núi, Cố Thanh Thanh tiếp tục làm áo bông.

Hai ngày này, ánh mặt trời vẫn luôn rất tốt, tuyết trên núi tan đi không ít, đám Lục Hướng Dương chuẩn bị lên núi.Không chỉ có trọng lượng như vậy?

Vương Vũ trợn to mắt: “Ôi mẹ ơi, để trong này còn lớn được sao?”

Nhìn con lươn thô một vòng, Lục Hướng Dương nghi ngờ, Cố Thanh Thanh cười gượng!

Nước giếng trong không gian có dinh dưỡng quá tốt, mẹ nó cô nuôi lươn mập hơn!Cố Thanh Thanh hoàn toàn không nghĩ tới, Lục Hướng Dương sẽ nói muốn dẫn cô đi.

“Em… Em cũng đi ư?”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Ừm, mang theo ít nước ấm, những chuyện khác em đều không cần để ý, tự mình chăm sóc bản thân là được.”

Anh không thể để Cố Thanh Thanh ở nhà một mình, đám thanh niên trí thức nam ở khu thanh niên trí thức đều rời đi, chỉ có Lý Phú Quý Ngô Đại Quân còn có Lương Kiến Thiết ở đây, lúc này để Cố Thanh Thanh ở nhà một mình, nhỡ đâu xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?Nồi bát gáo gì đó đều có thanh niên trí thức nam mang theo, Cố Thanh Thanh không cần mang gì, cô chỉ cần lấy ít nước ấm mang theo.

Toàn bộ đều là nam, chỉ có mình Cố Thanh Thanh là nữ.

Trong lòng đám thanh niên trí thức nam đều không vui lắm, cảm thấy dẫn theo một cô gái như Cố Thanh Thanh là phiền phức, nhưng mà Lục Hướng Dương mở miệng muốn dẫn theo, nghĩ tới quan hệ giữa Lục Hướng Dương và Cố Thanh Thanh, mọi người không dám mở miệng.

Đám người sớm lên núi.

Trên núi có nhiều tuyết đọng, mùa đông trên núi có chút hoang vắng, không nhìn thấy màu xanh gì.

“Đám Lý Phú Quý đều ở nhà, ℓần này anh cố ý để ba bọn họ ℓại, dưới ích ℓợi, anh không tin Ngô Đại Quân và Lương Kiến Thiết còn ℓuôn theo Lý Phú Quý. Nhưng mà đám người này quá dễ bị chọc giận, chuyện ℓần trước nói không chừng sẽ trả thù em, phải thu thập mấy ℓần bọn họ mới ngoan một chút, trước đó em đều phải đề phòng bọn họ.”

Cố Thanh Thanh gật đầu: “Em đã biết, nhưng mà…”

Cô nhìn hoàn cảnh hoang vắng xung quanh:

“Xung quanh hoang vắng như thế, thật sự có thể săn được mồi ư? Nhiều người như vậy, ít thì không đủ chia.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận