Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 382: Lần Sau Phải Khi Nào Mới Trở Về



Đối với người mới ℓập công như Lục Hướng Dương đương nhiên ℓà khoan dung hơn nhiều, đặc biệt cho anh nghỉ nửa tháng.

Hiện giờ kỳ nghỉ đã kết thúc, chỉ có nửa tháng tuần trăng mật thật sự quá ngắn đối với Lục Hướng Dương, nhưng mà không có biện pháp, hôm nay anh phải trở về.

Cố Thanh Thanh thu dọn hành ℓý cho anh, vô cùng ℓuyến tiếc: “Lần sau phải khi nào mới trở về?”

Lục Hướng Dương cũng ℓuyến tiếc đi, ôm cô gái nhỏ trước mặt vào ℓòng, dịu dàng dỗ dành:

“Các cậu đi theo tôi làm gì?”

Vương Vũ kích động đến mức gương mặt đỏ bừng: “Anh, anh Lục, dẫn bọn em đi xem mới!”

“Đúng vậy đúng vậy! Dẫn bọn em đi xem, chỉ xem thôi.”

Lục Hướng Dương bất đắc dĩ: “Nơi đó có thể cho các cậu dễ dàng ra vào như vậy sao?”“Cuối tháng anh trở về, mỗi tháng về ít nhất hai lần có được không? Yên tâm đi, ở chỗ đó anh có không ít quyền tự chủ, sẽ không luôn ở trong núi không ra. Chỉ cần ra ngoài, anh đều trở về tìm em được không?”

Tuy Cố Thanh Thanh không vui lắm, nhưng cũng không thể làm gì, đành phải gật đầu:

“Vâng!”

Lục Hướng Dương nâng gương mặt nhỏ của cô lên, dặn dò:“Không sao, bên ngoài là được, chỗ không cho người ngoài tiến vào bọn em chắc chắn không vào.”

Cuối cùng vẫn là Hứa Tấn Xuyên mở miệng:

“Anh, bọn em chủ yếu là muốn đi xem hoàn cảnh bên kia, hoàn cảnh bên ngoài là được. Chỉ cần biết bọn họ ăn cơm sẽ tụ tập ở đâu, mới có thể lấy hàng giao dịch với bọn họ!”

“Những người đó thật sự quá có tiền, đám người ở chân núi có thôn dân trong thôn lấy đồ cho bọn họ, bọn họ đưa tiền đưa phiếu, khiến mấy người trong thôn vui muốn chết, hiện giờ đều suy nghĩ biện pháp đưa đồ lên núi!”Nhưng mà chồng mình quan tâm mình, đương nhiên là phải nghe lời!

“Vâng! Em biết rồi, nếu bọn họ bắt nạt em, em lập tức đi tìm anh. Nhà bọn họ nhiều đàn ông như thế, em không đánh lại được.”

Lục Hướng Dương lập tức bật cười, Cố Thanh Thanh ỷ vào anh, anh rất thích!

Ôm người hôn sâu một lát, lúc này mới lưu luyến không rời buông cô ra.“Yên tâm đi anh, chị dâu ở chỗ này đảm bảo không có chuyện gì. Sau núi còn nhiều anh em như vậy, nếu chị dâu bị bắt nạt ngay dưới mí mắt bọn em, bọn em còn lăn lộn được nữa không?”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Vậy thì tốt!”

Anh khoác túi, nhấc chân rời đi.

Mấy người còn lại đi theo sau.Ngoài cửa, Vương Vũ Hứa Tấn Xuyên, Thạch Lỗi Hứa Quốc Bưu, còn có Trương Hổ cũng đang đợi.

Lục Hướng Dương vừa mở cửa, mấy người cùng nở nụ cười: “Anh!”

Lục Hướng Dương nhìn đám tiểu đệ của mình, dặn dò: “Tôi không ở nhà che chở chị dâu các cậu, đừng để cô ấy bị bắt nạt.”

Vương Vũ và Trương Hổ vỗ ngực bộp bộp:“Ở nhà ngoan ngoãn chờ đợi, sau này anh có tiền lương, chúng ta còn kết hôn, em càng thêm danh chính ngôn thuận không cần xuống đất làm việc. Nếu người khác khua môi múa mép thì kệ bọn họ, chồng em có bản lĩnh nuôi em, không cần em vất vả như vậy.”

Cố Thanh Thanh vẫn gật đầu.

“Ăn uống trong nhà anh đều cầm về, em muốn ăn gì thì tự mình mua, nếu cần lương thực thì đi tìm anh, bảo Vương Vũ Hứa Tấn Xuyên đi tìm anh cũng được. Đám người Lý gia anh đã cảnh cáo, có lẽ sẽ không dám tới trêu chọc em. Bà Lý tương đối thức thời, bà ta có thể quản được người của Ly gia, cho bà ta chút thứ tốt thậm chí bà ta sẽ báo thù thay em. Không cần vì nhỏ mất lớn, có thể sử dụng tiền giải quyết thì dùng tiền giải quyết, còn lại có anh!”

Hiện giờ Cố Thanh Thanh không lo lắng Lý gia lắm, cô đã không còn là cô gái yếu ớt như trước nữa.

Lục Hướng Dương đã hiểu: “Được, vậy đi thôi, ℓần sau tôi trở về sẽ nói vị trí cụ thể cho các cậu.”

Mấy người vui vẻ: “Cảm ơn anh!”

Có thể đề bạt một số anh em thuộc hạ, Lục Hướng Dương sẽ không bủn xỉn.









Bạn cần đăng nhập để bình luận